Vay nóng Homecredit

Truyện:Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Chương 4372

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Hiện có 4621 chương (chưa hoàn)
Chương 4372
0.00
(0 votes)


Chương (1-4621 )

Siêu sale Shopee


Chương 4957

Ở đầu bên kia điện thoại, khuôn mặt Hạ Phi Dương hiện lên một tia bi thương. Cô ta dùng ánh mắt đờ đẫn nhìn chăm chằm vào bóng đêm vô tận trước mắt, luôn cảm thấy trong đó có thứ gì đó quỷ dị đang lóe lên.

"Bây giờ trời vừa tảng sáng, tôi chỉ cảm thấy cuộc điện thoại này của cô sẽ khiến cho vợ tôi có những hiểu lầm không cần thiết!"

Lúc Quan Triều Viễn nói ra những lời này, giọng nói của anh rất lạnh nhạt xen lân cảm giác xa cách.

Loại giọng nói này khiến Hạ Phi Dương cảm thấy không được vui.

Tay của cô ta không kìm được mà bấu chặt vào lan can ban công trước mặt: "Triều Viễn, anh đừng nói với tôi là anh không biết lần này tôi về nước vì ail"

Quan Triều Viễn cắt lời cô ta không chút do dự: "Cho dù cô vì ai đều không liên quan gì tới tôi. Không còn sớm nữa…"

Ngay khi anh chuẩn bị cúp máy đi, Hạ Phi Dương bỗng vội lên tiếng: "Vậy không phải anh cho rằng cái chết của Hạ Tâm Dương không liên quan gì tới anh đấy chứ?"

Vừa nhắc tới Hạ Tâm Dương, nhiệt độ quanh người Quan Triều Viễn lập tức giảm xuống còn không độ.

Giọng nói của anh vừa lạnh lùng vừa mang theo lửa giận: "Sớm muộn gì tôi cũng sẽ điều tra rõ chuyện của Hạ Tâm Dương, còn cô, tốt nhất đến từ đâu thì về lại đó, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữal"

"Vậy rốt cuộc anh có biết tâm nguyện lớn nhất của chị tôi trước khi chết là gì không?" Hạ Phi Dương nóng lòng nói hết những lời này ra.

Cô ta có thể cảm nhận được, sau khi cô ta nói ra lời này, Quan Triều Viễn cũng trở nên im lặng hơn. Phản ứng này chứng minh anh vẫn còn kiên nhẫn lắng nghe mình nói tiếp.

Hạ Phi Dương khẽ cắn môi, chỉ chốc lát sau, cô ta lại phát ra tiếng nức nở vô cùng yếu ớt: "Anh biết không? Sau khi trải qua chuyện tàn nhân như vậy, chị ấy chỉ sợ mình không còn cơ hội đối mặt với anh nữa. Tôi biết năm đó Thẩm Tư Huy đã nói hết chân tướng sự việc cho anh biết, nhưng những thứ anh ta biết chẳng qua chỉ là một phần nhỏ mà thôi!"

"Ý cô là gì?"

"Ý của tôi là, trước đây chị ấy vì quá yêu anh, cho nên sau khi bị người ta c**ng bức còn giấu chuyện này đi, sau đó làm như không có chuyện gì, vẫn xuất hiện bên cạnh anh."

Hạ Phi Dương thấp giọng thở dài một hơi, trong giọng nói của cô ta mang theo sự đau khổ cùng cực: "Thế nhưng về sau, ngay khi chúng tôi đã góp đủ tiên chuộc, năm tên cướp kia đột nhiên lại trở mặt. Bọn chúng dùng dao khắc hai chữ lên mặt chị ấy, anh có biết là hai chữ nào không?"

Hạ Phi Dương thấp giọng cười hai tiếng, tiếng cười của cô ta vô cùng tuyệt vọng, cứ như người trải qua kiếp nạn kia không phải là Hạ Tâm Dương, mà chính là cô ta vậy: "Là chó cái! Bọn chúng vậy mà dám khắc lên mặt bộ đội đặc chủng Phượng Hoàng hai chữ ‘Chó cái!

Hai chữ kia khắc sâu quá, cho nên chị ấy không thể chữa khỏi khuôn mặt được!"

"Hạ Phi Dương, tốt nhất cô nên kể hết toàn bộ mọi chuyện ra đây cho tôi!"

Đầu bên kia điện thoại, rõ ràng cảm xúc của Quan Triều Viễn đang chao đảo không ngừng.

"Đương nhiên tôi sẽ nói cho rõ, tôi còn sẽ nói toàn bộ chỉ tiết trong đó cho anh nghe, không sót một chữ." Khi Hạ Phi Dương nói ra những lời này, cơ hồ là đang nghiến răng nghiến lợi. Thậm chí Quan Triều Viễn còn có thể cảm nhận được lửa giận và hận thù từ sâu trong lòng không thể đè nén của cô ta.

"Tôi hỏi anh, có phải trên báo cáo mà Thẩm Tư Huy mang tới nói là Hạ Tâm Dương bị người ta c**ng hi3p tới chết không? Ha ha, nhảm nhí, tất cả đều là nhảm nhí! Anh có biết chị ấy chết thế nào không? Chị ấy vốn không bị người †a gi ết chết, mà là tự sát! Anh thử nghĩ lại đi, trên đời này có người phụ nữ nào có thể chấp nhận bị người ta khắc lên mặt hai chữ khó coi, sỉ nhục tới như vậy chứ? Huống chỉ chị ấy vốn cũng không phải là người phụ nữ bình thường, chị ấy là niềm kiêu hãnh của đoàn bộ đội đặc chủng! Sự nhục nhã ấy thậm chí còn khiến chị ấy xấu hổ hơn cả bị c**ng bức, cho nên chị ấy tự sát! Chị ấy lựa chọn trúng đạn mà chết, nơi chị ấy tự sát chính là núi Hổ Khiêu ngày trước chúng ta chấp hành nhiệm vụ. Tôi tận mắt nhìn thấy chị ấy bắn một phát súng vào đầu, sau đó ngã xuống khỏi vách núi, thậm chí đến cả thi thể cũng không †ìm được! Anh biết không? Lúc đó ánh mắt của chị ấy nhìn tôi tuyệt vọng tới cỡ nào! Anh có biết trước khi chết chị ấy nói gì với tôi không? Chị ấy nói chị ấy giao anh cho tôi, chị ấy hi vọng tôi có thể bầu bạn bên cạnh anh thay chị ấy!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-4621 )