← Ch.3607 | Ch.3609 → |
Chương 4178
“Trước đây, hai người đã lấy đi số tiên cuối cùng ít ỏi còn sót lại của tôi, thậm chí hai người còn không để lại cho tôi một xu một cắc nào ngay cả khi tôi đã quỳ xuống van xin hai người."
"Bây giờ, tôi tự dựa vào chính năng lực của bản thân, tự nỗ lực hết sức mà gây dựng nên căn nhà này, điêu đó có nghĩa là hai người không có đủ tư cách để sống ở đây, hai người mau cút đi cho tôi, mau cút ra khỏi đây ngay lập tức!"
Nhìn thấy hai người Tô Văn Tâm và Lư Tuyết Cầm sống chết không chịu rời đi, Tô Bích Xuân cũng không muốn mù quáng đe dọa, ép buộc bọn họ nữa, trực tiếp cầm điện thoại lên gọi cho Tư Nghiệp: “Ai cho phép anh tùy tiện cho người vào nhà tôi vậy? Vốn dĩ hai người vừa rồi cũng không phải người thân của tôi, bọn họ đều là trộm cả đấy!"
“Bây giờ tôi muốn báo cảnh sát, bảo họ đột nhập vào nhà dân! Tư Nghiệp, mấy người cứ chờ đến ngày mai đế nhận được lệnh triệu tập của tòa án đi!"
Tô Văn Tâm vừa nghe những lời này, liền tức giận nhảy dựng lên: "Tô Bích Xuân, con đừng có quá đáng, con có thể có ngày hôm nay nếu không có cha và mẹ hay không?"
Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng đêm nay sẽ có thể ngủ được một giấc thật ngon lành, sau đó có thể nhờ cậy Tô Bích Xuân sống một cuộc sống sung túc!
Nhưng không ngờ cô con gái này lại là một loại người vong ơn bội nghĩa, ăn cháo đá bát, bình thường thì có vẻ hiền lành, nghe lời, đến lúc không ngờ đến mới lộ ra bản chất tàn nhẫn, độc ác như thết Lư Tuyết Cầm trợn tròn mắt, vội vàng bước tới.
Bà ta nắm lấy cánh tay Tô Bích Xuân một cách thân mật: “Bích Xuân, mẹ là mẹ ruột của conl Cho dù không thể chấp nhận tha thứ cho cha con, con cũng không thể nhãn tâm nhìn mẹ ruột của con lưu lạc đầu đường xó chợ như vậy chứi"
“Hai người mau cút ngay đi cho tôi!"
Tô Bích Xuân nắm chặt tay, đẩy ngã Lư Tuyết Cầm xuống đất.
Cô ta vốn là một người nhỏ nhen, lại còn thù rất dai.
Trước đây, Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm đã lừa gạt cô ta, sau đó lấy đi số tiền cuối cùng cô ta kiếm được từ cơ thể mình, cô ta không biết để xoay xở kiếm tiền, cô ta đã phải tiếp biết bao nhiêu người, đến mức người đời chán ghét, ruông bỏ.
Thậm chí, có khoảng thời gian, ai đến cô ta cũng không thể từ chối.
Trước đây, mặc dù cô ta tiếp đón những người đàn ông, nhưng ít nhất cô ta cũng có thể chọn lựa được mấy anh trai công tử nhà giàu.
Nhưng sau khi cô ta bị lừa mất hết tiền, ngay cả tiền thuê nhà cô ta cũng không có để trả.
Cuối cùng thành ra, chỉ cần có người trả tiền, bất kể người đó già nua xấu xí đến buồn nôn, kinh tởm như thế nào, cô ta đều sẽ mở cửa đón chào.
Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Chính vì phải trải qua những chuyện kinh khủng như vậy, Tô Bích Xuân căm ghét Tô Văn Tâm và Lư Tuyết Cầm đến tận xương tận tủy.
“Hai người mau cút ngay đi, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát 113 đấy!"
Tô Bích Xuân cuối cùng nói rõ ràng, khẳng định chắc nịch.
Vì vụ kiện của Tô Lam vừa rồi, Tô Văn Tâm và Lư Tuyết Cầm đã từng có tiền án, vẫn còn lưu lại hồ sơ trong đồn cảnh sát.
Nếu lần này Tô Bích Xuân lại gọi 113 báo bọn họ đột nhập nhà riêng của cô ta, bọn họ sợ rằng không biết bao nhiêu miệng lưỡi mới nói đỡ được cho bọn họ.
← Ch. 3607 | Ch. 3609 → |