← Ch.3147 | Ch.3149 → |
Chương 3717
Mặc dù cô ấy đang mặc một chiếc váy dài cổ điển, nhưng vì phần trên của chiếc váy này hơi bó sát nên có thể mơ hồ nhìn thấy được đường cong bụng của cô, giống như có dấu hiệu hơi phồng lên.
Tâm mắt của tất cả mọi người đều hướng về cơ thể của Tô Lam, như thể đang chờ đợi cô cho bọn họ một câu trả lời Khi Tô Lam đang không biết nên trả lời như thế nào, một giọng nam điềm đạm vang lên: "Không sai, cô ấy thực sự đã mang thai bốn tháng"
Những lời nói đó vào lúc này không phải của người khác, mà là của Quan Triều Viễn từ đầu đến cuối đều đúng bên cạnh của Tô Lam.
Lần này, giọng nói của anh không quá lớn, nhưng lại vang lên rất uy lực, khiến cho mỗi người trong hội trường đều nghe rất rõ.
Hiệu trường Lý sau khi nghe xong những lời này thì dường như đã chết lặng người, ông †a trực tiếp đứng lên: "Quan Triều Viễn, anh…
Lời nói của Lý Lương Sang còn chưa nói xong, thì đã bị cử chỉ ánh mắt của Quan Triều Viễn cắt ngang.
Asius khóe miệng nhếch lên một nụ cười lãnh đạm, ánh mắt lạnh như băng của anh ta rơi lên người của Quan Triều Viễn.
Lúc đầu khí mới vào trường đại học Lan Ly, chính là người đàn ông này không phân biệt đúng sai mà đã đánh anh ta.
Lúc đó, anh ta đã có một ý nghĩ, sẽ có một ngày, bản thân nhất định sẽ đem sự mất mặt đó trả lại cho anh ta!
Smith Phạm nhìn thấy cảnh tượng này, cũng bật cười.
Biểu cảm khinh thường trên mặt không một chút che giấu: "Hiệu trưởng Lý, chẳng lẽ đây là học trò mà ông dạy ra sao, người có giáo dục, có phẩm chất, lại cao quý?"
"Chậc chậc chậc, tôi thực sự rất lâu vẫn chưa về nước, nhưng tôi ở nước ngoài vẫn nghe nói, xã hội ngày càng phát triển, mối quan hệ nam nữ trong các trường đại học trong nước càng ngày càng loạn. Trước đây tôi vẫn không tin, hiện tại lại tận mắt chứng kiến, đúng là làm cho tôi mở rộng tầm mắt!"
Bị học trò mà mình từng dạy dỗ chế nhạo, sắc mặt của hiệu trưởng Lý đã càng ngày càng trở nên khó coi.
Ông ta ngàn vạn lần cũng không ngờ đến được, Tô Lam lại đang mang thai, hơn nữa mang thai đã bốn tháng rồi! Vậy mà tại sao ông ta một chút cũng không hề nhận ra?
Hiện tại sự việc đã phát triển đến mức này, không riêng gì hội thi giao lưu này sẽ xảy ra vấn đề lớn, mà Tô Lam là một hạt giống tốt, nói không chừng cứ như vậy mà bị hủy hoại, thật sự rất đáng tiếc!
Hiệu trưởng Vương lúc này cũng đứng lên, ông ta đi mấy bước lên sân khấu, đoạt lấy những tờ giấy đang ở trong tay của người dẫn chương trình.
Ông ta lật xem từng †ờ, càng xem về sau, sắc mặt của ông ta lại càng khó coi Diệp Tiến Quân vẫn còn ngồi bên cạnh ông ta, đột nhiên bị vạch trân như vậy, cảm giác như bị tát vào mặt!
Chuyện này nếu không xử lý ổn thỏa, thì đừng nói đến con đường thăng tiến sau này của bản thân, mà cả vị trí hiệu trưởng của đại học Lan Ly chỉ sợ rằng không thể giữ nối.
Hiệu trưởng Vương toát mồ hôi lạnh liếc nhìn Diệp Tiến Quân, thì phát hiện ông ta từ đầu đến cuối đều yên lặng ngồi ở chỗ đó, ánh mắt xa xăm, không có biểu cảm gì.
Ông ta đang nhìn chäm chắm về phía của Tô Lam, khẽ cau mày.
Ngài Diệp cau mày?
Hiệu trưởng Vương bỗng nhiên như hiểu ra điều gì đó, liền đập bàn Sau tiếng "rầm", ông ta liền chỉ vào mặt của Tô Lam mà mắng: "Tô Lam, cô rốt cuộc có biết cái gì gọi là phép tắc là liêm sỉ không? Chỉ cần cô vẫn còn ở Lan Ly, thì cô vẫn là một sinh viên, cô làm sao có thể làm ra được loại chuyện mất mặt đến như vậy?"
← Ch. 3147 | Ch. 3149 → |