← Ch.2378 | Ch.2380 → |
Chương 2947
Xem ra kiếp này cô sợ sẽ không thoát khỏi nanh vuốt của giáo sư Lục.
Thúy Vân, không phải mình không muốn giúp cậu, mà là đối thủ của cậu thực sự quá mạnh.
Biệt thự nhà họ Lâm.
Mẹ Lâm và Lâm Thuý Vân cùng nhau dìu lấy Lục Mặc Thâm đã không thể tự đứng vững.
Lâm Thuý Vân thật sự không cách nào hình dung tâm trạng hiện giờ của bản thân, cô ấy sắp tức đến phát điên mất: "Mẹ, mẹ có lâm không đấy? Tại sao lại cho anh ta uống nhiều rượu như thế chứ?"
Mẹ Lâm tự tin tươi cười: "Dù sao cũng say khướt như thế rồi, con còn hỏi tội làm gì chứ?
Thôi đừng nói những chuyện này nữa, con mau đưa anh ta đến phòng khách kế bên nghỉ ngơi đi"
Hai người gần như phải dùng hết tất cả sức lực mới có thể dìu Lục Mặc Thâm từ bàn ăn sang phòng khách.
‘Sau khi đưa anh ta lên giường, mẹ Lâm liền xoay người rời khỏi: "Con cứ ở đây đi, mẹ xuống lầu nấu chút trà giải rượu."
Lâm Thuý Vân cuối cùng cũng có thế duỗi thẳng lưng, cô ấy xoa xoa cánh tay đã ê ẩm rồi nhìn Lục Mặc Thâm đang nằm vặn vẹo ở đầu giường và nói: "Tôi đi lấy khăn cho anh"
Nhưng mà khi Lâm Thuý Vân đi đến cửa phòng và chuẩn bị mở cửa, cô ấy sững sờ phát hiện ra: Con mẹ nó cửa bị khoá trái rồi!
Không phải chứ?
Lâm Thuý Vân không thể tin được liền liên tục vặn khoá cửa thêm vài cái.
Khi hai tiếng "tạch, tạch" vang lên thì cô ấy đã có thể chắc chắn cánh cửa thật sự đã bị khoá lại.
Tại sao?
Mẹ ruột của bản thân lại khoá mình ở cùng với một tên lưu manh đang say khướt rượu, lại còn khoá trái cửa phòng?
Ôi trời, Lâm Thuý Vân cô ấy chắc chắn là được tặng khi nạp tiền điện thoại rồi, chắc chắn không phải là đứa con ruột thịt của bà ấy!
"Bốp bốp bốp!"
Lâm Thuý Vân điên cưồng đập lên cửa.
Lâm Thuý Vân vừa đập cửa vừa hét lên: "Mẹ!
Bà Lâm! Mẹ rốt cuộc bị sao vậy? Mẹ lại đem nhốt một đứa con gái chưa có chồng như con với một tên say rượu trong cùng một phòng thế này, mẹ mở cửa! Mẹ lập tức mở cửa cho con! Nếu không con sẽ gọi điện cho bố con ngay tức khắc"
Mẹ Lâm đang đắc ý đứng ở phía bên kia cửa, trên tay vẫn đang cầm lấy chiếc điện thoại di động của Lâm Thuý Vân và Lục Mặc Thâm: "Thuý Vân, hai đứa đừng có mong ai cứu mình. Điện thoại di động của hai đứa đều đang để ở chỗ của mẹ, con cứ chăm sóc chồng con thật tốt, hôm nay cậu ấy đã uống canh nhung hươu, hai đứa cứ từ từ thư giãn!"
"Con… Chết tiệt!" tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Lâm Thuý Vân thật sự bị mẹ mình làm cho tức chết.
Cô ấy liều mạng tiếp tục đập cửa: "Mẹ, con cảnh cáo mẹ đấy, mẹ lập cửa mở cửa cho con!
Nếu không sau khi ra ngoài con sẽ không nhận mẹ là mẹ con nữa, mẹ mau mở cửa…"
"Rầm!"
Ngay khi Lâm Thuý Vân đang điên cưồng đập cửa, đột nhiên xuất hiện một bàn tay mạnh mẽ lướt qua mái tóc sau tai cô, nặng nề đập mạnh vào cửa.
"Ồn ào quá"
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông kia vang lên bên tai cô ấy.
Lâm Thuý Vân chỉ cảm thấy da đầu mình như sắp nổ tung, cô ấy run ry xoay người lại Liền nhìn thấy gương mặt của Lục Mặc Thâm ở ngay trước mặt mình, anh ta như đang ở tư thế.
nhốt cô ấy giữa lồng ngực khỏe khoắn của mình và bức tường lạnh lẽo phía sau.
“À… Cái gì, giáo sư Lục anh uống say rồi, tại sao lại còn đứng lên? Mau về giường nằm nghỉ ngơi đi"
Lâm Thuý Vân định đẩy anh ta lùi về sau vài bước, nhưng anh ta lại chẳng nhúc nhích tí nào.
← Ch. 2378 | Ch. 2380 → |