← Ch.1896 | Ch.1898 → |
Chương 2464
Cả đoàn phim lập tức rơi vào trạng thái im lặng đến kỳ lạ.
Phương Trí Thành càng nói không nên lời.
Tại sao Lê Duyệt Tư lại có đàn em ngu dốt đến thế.
Thậm chí ngay cả việc quan sát sắc mặt cơ bản nhất cũng không hiểu, còn muốn sống sót trong làng giải trí2 Cậu Quan vừa nãy tuy là hùng hổ xông đến trước mặt Tô Lam.
Thái độ cũng tồi tệ, còn lớn tiếng nói chuyện nhưng đó đều xuất phát từ sự lo lắng.
Với lại, từ đầu đến cuối dù đang nói bất cứ câu nào thì anh vẫn luôn ôm chầm lấy Tô Lam trong lòng.
Cô ta một chút tầm nhìn cũng không có lại còn mắng mỏ Tô Lam trước mặt anh.
Nhất thời, ánh nhìn mọi người hướng đến Kỷ Hân Tinh mang theo chút thương xót.
Ngay lúc này, Quan Triều Viễn đột nhiên lên tiếng: "Nói xong chưa?"
Kỷ Hân Tinh sững sờ một cái, sau đó ngây ngốc gật đầu.
Quan Triều Viễn quay đầu nhìn Lục Anh Khoa: "Nói với công ty quản lý của cô ta, nếu như đã chưa thành niên thì đưa đến đồn công an giáo dục lại, sau này không được thả cô ta ra"
Cả người Kỷ Hân Tinh chợt chấn động: Không được thả cô ta ra, đây chẳng phải là phong sát sao?
Không thể như vậy được!
Cô ta là ngôi sao mới nổi được tập đoàn Lục Dương nâng đỡ, còn có Lê Duyệt Tư Tư chống lưng!
Cô ta có một tương lai đầy hứa hẹn, làm sao có thể bị phong sát được?
Kỷ Hân Tinh hoảng sợ mà lớn tiếng hét lên: "Cậu Quan, anh không thể chỉ nghe một phía từ người phụ nữ đó, tôi thật sự không cố ý, tôi chỉ đẩy nhẹ cô ta, là do cô ta tự ngã"
Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn và nói: "Lục Anh Khoa"
"Vâng, ông chủ"
"Nếu như cô ta đã nói như thế, cậu qua đó đẩy nhẹ cô ta một cái, khi nào có thể khiến cô ta ngã đến sứt đầu mẻ trán chảy.
máu thì thôi"
"Vâng"
Vẻ mặt Lục Anh Khoa lạnh lùng và xoay đầu đi về bên Kỷ Hân Tỉnh.
Tuy là Lục Anh Khoa không cao bằng Quan Triều Viễn nhưng cũng có 184cm.
Anh cứ như thế bước qua, sát khí toát ra trên người anh ta khiến người khác kinh hồn bạt vía.
Kỷ Hân Tinh không dám tin và cứ lùi về sau: "Tôi không muốn, tôi không muốn"
Ngay vào lúc Lục Anh Khoa sắp chạm vào cánh tay của Kỷ Hân Tinh, một loạt tiếng giày cao gót vang lên: "Lục Anh Khoa, đợi một lát!"
Mọi người lần lượt quay sang nhìn.
Chỉ thấy Lê Duyệt Tư vội vã đi qua đó.
Bên cạnh cô ta còn có trợ lý của Kỷ Hân Tỉnh.
Rõ ràng là trợ lý cô ta thấy tình hình không ổn liền đi gọi cứu binh tới!
"Đàn chị, đàn chị mau cứu em!"
Kỷ Hân Tinh nhìn thấy Lê Duyệt Tư như thấy được cứu tinh, cô nhanh chân chạy qua đó và nấp sau lưng cô ta.
Lê Duyệt Tư nhìn thấy Quan Triều Viễn ôm Tô Lam trong lòng, sắc mặt cô ta trở nên khó coi.
← Ch. 1896 | Ch. 1898 → |