← Ch.1886 | Ch.1888 → |
Chương 2454
"Lát nữa, tôi sẽ đến công ty và sẽ ở lại đó. Em muốn đi đâu thì cứ nói với anh ấy"
Sau khi đặt cốc nước xuống, Quan Triều Viễn cầm áo khoác lên, quay người đi về phía cửa.
"Ừ, tôi biết rồi"
Tô Lam gật đầu, đột nhiên cô nhớ tới lời mời của Phương Trí Thành đối với cô.
Cô mới vừa biết là phải đi chụp ảnh cho tập thể y bác sĩ của Phương Trí Thành. Cô có cần phải báo chuyện này cho Quan Triều Viễn hay không?
Chắc là không cần đâu nhỉ?
Cho dù hai người họ đã là một cặp vợ chồng thực sự đi chăng nữa, họ cũng nên có một không gian riêng của bản thân mình mới đúng.
Tô Lam vẫn còn đang thất thần. Ở một bên, Quan Triều Viễn đã nói: "Đi đây, tạm biệt, hôn hôn."
Người đàn ông Quan Triều Viễn này thực sự là Với mấy lần kinh ngạc trước đây, Tô Lam cũng đi guốc trong bụng anh rồi Với cái người Quan Triều Viễn này, thứ gọi là nụ hôn trên má đơn giản là điều không thể.
Cô cúi đầu liếc nhìn ly sữa bò trong tay và nở một nụ cười gian xảo.
Anh không thích uống đồ uống có hương vị sao?
Hôm nay thử chơi anh một vố xem sao!
Cô uống một ngụm sữa nhưng không nuốt xuống, rồi nhanh chóng bước tới.
Điều chờ đón cô là một nụ hôn, đúng như những gì cô đã đoán.
Một nụ hôn thật sâu Quan Triều Viễn cũng không vì trò đùa của cô mà lùi bước.
Khi anh buông cô ra, cả hai người đều đã uống một ít sữa.
Khuôn mặt xinh xắn của Tô Lam đỏ ửng như trái đào, cô thở hổn hển và nhìn anh chảm chăm.
Quan Triều Viễn chỉ cảm thấy cô gái nhỏ của anh thật hoạt bát, dễ thương, không hiểu tại sao tâm trạng của anh lại cảm thấy rất tốt.
"Mùi vị cũng không tệ lắm, lần sau cố gắng phát huy nhé"
Cô bé này!
Nghĩ hay lắm!
Tô Lam tức giận, trừng mắt nhìn chằm chằm vào chiếc cốc trên tay: Rõ ràng là cô định chơi khăm anh cơ mà.
Rốt cuộc tại sao đến cuối cùng vẫn là cô bị lừa?
"Không có lần sau nữa đâu!"
Tô Lam tức giận, ậm ừ cho qua chuyện.
"Hả? Không hài lòng với kỹ thuật của tôi sao?" Khi Quan Triều Viễn nói những lời này, lông mày của anh trông như đang mỉm cười.
Tô Lam thậm chí còn không nghĩ mà nói luôn: "Đúng vậy, không hài lòng đấy!"
Quan Triều Viễn cũng chẳng tức giận, anh chỉ liếc nhìn cô một cái.
"Hôm nay thời gian có chút gấp gáp, ngày khác sẽ hôn đến em vừa ý mới thôi"
Tô Lam biểu thị: Đấu khẩu cái gì chứ, cô cơ bản không phải đối thủ của Quan Triều Viễn.
Thôi đừng tự chuốc lấy phiền phức.
Một lát sau, bên ngoài phát ra âm thanh khởi động xe ô tô, Quan Triều Viễn đã rời khỏi.
← Ch. 1886 | Ch. 1888 → |