← Ch.0710 | Ch.0712 → |
Chương 900
"Phiền hai người cho tôi muốn hỏi một chút, những động vật mà anh Ôn nuôi đang ở đâu, có thể chỉ đường cho tôi không?"
Triệu Ni Ni và Tiểu Cầm nhìn nhau.
"Hiện giờ những động vật mà cậu chủ nuôi đều không ở đây, chúng được nuôi trong rừng hết rồi ạ." Triệu Ni Ni trả lời.
"Dù được nuôi ở đây thì cậu chủ cũng đã căn là không được cho người ngoài nhìn thấy chúng, bởi vì chúng đều là thú hoang, cho đến bây giờ tôi mới chỉ thấy mỗi cô Tô đến xem chúng." Tiểu Cầm nói.
"Ồ..."
Vẻ mặt Tiêu Mạch Nhiên hơi có chút thất vọng, xem ra trong lòng Quan Triều Viễn, không ai có thể thay thế được Tô Lam.
"Vậy làm phiền hai người rồi." Tiêu Mạch Nhiên bước về phía trước.
Triệu Ni Ni đảo mắt qua lại.
"Tiểu Cầm, cô quay về trước đi, để tôi đi cùng cô Tiêu kẻo cô ấy bị lạc."
Tiểu Cầm cũng không nghĩ nhiều, "Vậy cô đi đi, tôi về trước nhé."
Triệu Ni Ni lập tức đuổi theo Tiêu Mạch Nhiên.
"Cô Tiêu, cô đã ở đây hai lần rồi, xem ra cậu chủ đã để cô vào trong lòng rồi."
Tiêu Mạch Nhiên cong môi cười.
"Chúng tôi chỉ là bạn bè thôi."
"Tôi có thể nhìn ra trong lòng cậu chủ có cô, cô là người đầu tiên đến ở trong biệt thự này, ngay cả Tô Lam cũng chưa từng đến đây!"
Tiêu Mạch Nhiên nhìn Triệu Ni Ni.
"Cô biết Tô Lam ư?"
"Không giấu gì cô, trước đây tôi từng được quản gia Vương Vĩ điều qua phục vụ Tô Lam ở khu Rainbow."
"Ồ, hóa ra là vậy."
"Theo tôi thấy thì Tô Lam chẳng bằng một đầu ngón tay của cô! Cô ta là một kẻ rất nhiều mưu mô!"
Triệu Ni Ni bĩu môi.
Nếu không phải tại Tô Lam thì cô ta cũng không đến nỗi bị đuổi về.
Ở bên đó phục vụ nhàn biết bao, hơn nữa tiền lương cũng cao gấp đôi!
"Vậy cô hãy kể cho tôi nghe về Tô Lam đi!"
"Được!" Triệu Ni Ni hào hứng đáp lại, sau đó cùng đi bộ với Tiêu Mạch Nhiên.
Tại khu Rainbow.
Quan Triều Viễn đã hồi phục lại tinh thần và sức lực, hiển nhiên còn có sức sống hơn lúc trước rất nhiều.
Anh đã tắm xong từ sớm, sau đó nằm lên giường.
Một lúc sau, Tô Lam gửi một lời mời gọi video đến.
"Cục cưng, em có nhớ anh không?"
"Sao mới sớm như vậy mà anh đã lên giường rồi?"
Bình thường đều phải giục năm lần bảy lượt anh mới chịu lên giường, không ngờ hôm nay lại lên giường nằm sớm như vậy.
← Ch. 0710 | Ch. 0712 → |