← Ch.0088 | Ch.0090 → |
Chương 90
Doãn Gẩn lập tức đạp hết cỡ chân ga, dù sao giờ là nửa đêm, trên đường cũng không có ai, vẫn nên nghe lời BOSS thì ổn hơn.
Chiếc xe cả đường phóng như điên tới bệnh viện Q. M.
Đây là bệnh viện tư nhân mà Quan Triều Viễn mở.
Doãn Cẩn vừa xuống xe liền chạy vào trong bệnh viện, người của bệnh viện nhìn thấy Doãn Cẩn, đám người bên trong liền như đàn ong xông tới.
"chủ tịch Quan, đặt cô gái này lên cáng đi"
Quan Triều Viễn nhìn người trong lòng, không trả lời, mà tiếp tục ôm Tô Lam đi vào trong, đi thẳng tới phòng cấp cứu.
"Mời tất cả các chuyên gia đến đây cho tôi!" Quan Triều Viễn gầm lên.
Vì thế, tất cả bác sĩ trực ban của các khoa trong bệnh viện, khoa tim mạch, khoa ngoại, khoa tai mũi họng, khoa nội tiết gì đó, thậm chí cả khoa hậu môn trực tràng cũng đến đầy đủ!
€ó vài bác sĩ không trực ban cũng đều bị gọi quay lại.
Đến cả viện trường Châu Lễ Thành cũng bị gọi tới.
Các bác sĩ đều bị dọa phát sợ.
"Có chuyện gì? Người được đưa tới hôm nay là ai? Sao.
lại gọi chúng ta quay lại chứ?"
"Không biết! Nghe nói là người do BOSS ôm tới"
"Là bà chủ của chúng ta?"
Các bác sĩ nhìn nhau, cho tới khi đi vào hội chẩn.
Cả một đám bác sĩ đều đi ra.
Quan Triều Viễn lạnh mặt đứng ngoài cửa, khuôn mặt kia còn đen hơn đáy nồi.
Trước giờ anh chưa từng lo lắng như vậy, quan trọng là, khi bình tĩnh lại, anh cũng không biết mình lo lắng cái gì.
Lo lắng Tô Lam có thể chết sao?
Châu Lễ Thành là viện trưởng của bệnh viện này, nhìn khoảng hơn năm mươi tuổi, dáng vẻ lễ độ đường hoàng, vừa nhìn liền biết là một bác sĩ có kiến thức.
"Chủ tịch Quan, bác sĩ chúng tôi đã làm một loạt kiểm tra cho cô gái này, cô ấy không có gì đáng ngại"
"Không có gì đáng ngại? Tôi gọi cô ấy nửa ngày, cô ấy cũng không ho he gì, ông nói với tôi, cô ấy không có gì đáng ngại?” Quan Triều Viễn lại gầm lên lần nữa.
"Cô ấy sốt cao bốn mươi độ, vì thế mới không tỉnh táo, lại thêm… kì sinh lý đến, thế nên, tình trạng không tốt, nhưng không sao, đưa đến kịp thời, đã truyền nước rồi, đoán là sẽ hạ sốt nhanh thôi."
Ừ" Quan Triều Viễn khẽ đáp một tiếng, thì ra chỉ là sốt thôi.
Xem ra đúng là anh chuyện bé xé ra to.
Châu Lễ Thành nhìn các bác sĩ đứng bên ngoài: "Chủ tịch Quan, có phải các bác sĩ.."
"Đi đi đi, chướng mắt! Mấy người giỏi nhất ở lại, chăm sóc Tô Lam cho tôi, ngoài ra, chuyển Tô Lam đến phòng bệnh riêng của tôi."
"Vâng"
Tô Lam được chuyển đến phòng bệnh VVIP, đây là phòng ở tầng cao nhất khu phòng bệnh của bệnh viện, cả một tầng đều là phòng bệnh riêng của Quan Triều Viễn, không cho phép bất kì ai đi vào.
Quan Triều Viễn ngồi trên giường, vài y tá trực ở bên cạnh.
Dịch trong bình truyền chảy vào trong cơ thể Tô Lam từng chút một.
← Ch. 0088 | Ch. 0090 → |