đến chà đạp thần đi…
← Ch.01 | Ch.03 → |
Một ✝️_𝖍â_𝓃 ⓣ♓_ể cao to lực lưỡng κ.ⓗ.ỏ.𝐚 †♓â.n xuất hiện...à, không, không đúng, vẫn mặc quần áo đầy đủ có điều chỉ lộ ra cái cổ cong dài với trái cấm nam tính 🍳u_ⓨ_ế_ռ 𝓇_ũ, xương quai xanh κ_♓_ê_𝖚 🌀ợ_𝐢, bộ п𝖌ự·🌜 màu nâu đồng mạnh mẽ, núm vú...á á á á ....
Ta đang nghĩ cái quái gì thế này????? Xuy xuy, tránh ra, tránh xa khỏi suy nghĩ của ta ra a, đừng làm nhuốm màu đến tâm hồn ngây thơ thuần thiết của ta mà....
À thì còn có xuống chút nữa là cơ bắp 6 múi, xuống dưới nữa là...là...hừ, khốn nạn, mẹ nó cởi thì cởi nốt cho rồi để lưng chừng thế làm gì, ta nguyền rủa 18 đời tổ tông nhà ngươi, grừ....
- bệ hạ... giọng nói ɢợ_1 🌜_ả_𝖒 vang lên.
- hửm, mà thôi, xéo, đừng làm phiền ta thưởng thức cái đẹp, ừm cái đ●ư●ờ●ռ●𝖌 cο●n●ℊ này thì... nếu mà cởi xuống nữa thì tốt, cởi hết toàn bộ càng tốt hơn nữa a... ta vừa mắng vừa nói ra phán đoán trong lòng của mình ra.
Phì.... 1 tiếng bật cười.
-bệ hạ, ngắm đau mắt lắm, ngài có muốn sờ thử rồi thưởng thức nó không?
- ờ, ý kiến hay, sờ thử xem nào. Vừa nói vừa sờ vào bộ 𝐧-ⓖ-ự-𝐜 mạnh mẽ, sờ đã ta tinh nghịch bóp bóp cái núm vú nam tính, aizzz, cảm giác rất tốt a.
ừm... 1 giọng nam khẽ run lên vì 🎋í🌜_h ✝️♓í𝖈_𝖍.
- ừm, mẫn cảm lắm a, tốt tốt, vậy là tốt, không biết mùi vị thế nào a? ta lẩm bẩm.
- ngài muốn làm gì với nó cũng được...ừmm. giọng nói khàn khàn vang lên, nhưng chưa nói xong lại 1 chuỗi 🎋_í𝒸_♓ ⓣ_𝐡_í_🌜_♓ làm anh chàng phải t*𝖍*ở ⓗổ*𝖓 𝒽*ể*ռ.
Ta 𝖒ú*✝️, mú-🌴, lℹ️·ế·𝐦 cái núm vú nam tính kia, ôi, tuy không có mùi vị nhưng cảm thấy rất ngọt a, vừa 𝐦.ú.🌴, cái tay nhỏ nhắn không an phận lại sờ không tha cái núm vú còn lai, 1 tay thì ôm chằm lấy vòng eo của anh chàng, không biết từ lúc nào anh chàng đã ngồi xuống ghế, còn ta thì ngồi lên đùi anh chàng.
Sau 1 lúc đôi tay lại bắt đầu sờ cái bụng 6 múi và dần dần...dần dần...xuống...xuống nữa..... (phụttttttttttttt......) a...a.... ừm... bệ hạ ..... 1 chuỗi tiếng r●ê●n г●ỉ vì sung s.ướ.ռ.ⓖ vang lên từ cái miệng 𝐝â-ⓜ đ-ãⓝ-ℊ của anh chàng.
La đi, la lớn nữa đi, ta lúc này vẫn còn đang trong tình trạng 𝖒*ê 𝖒ⓐ*ⓝ trong cái biển cả ◗.â.m đ.ãn.𝖌.
Chợt một vòng tay ôm chầm lấy ta, lật từ khách thành chủ.
Lời tác giả: đây là chap 12, đừng ném đá, mạch truyện sẽ rất trong sáng...
← Ch. 01 | Ch. 03 → |