Truyện:Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán - Chương 251

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán
Trọn bộ 257 chương
Chương 251
Phiên ngoại: Khương Dĩ Hằng cùng Tề Mỹ Linh (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-257)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


“Mỹ Mỹ là của con gái tôi, tôi đương nhiên yêu con bé, chỉ là, tôi yêu em nhiều hơn. ” Tôi thâm tình nhìn Tề Mỹ Linh nói.

Tề Mỹ Linh không khỏi trợn to cặp mắt dáng vẻ nhìn tôi không thể tưởng tượng nổi, tựa như không tin tôi yêu cô ấy. Bỗng dưng, cô nhịn không được giễu cợt cười một tiếng, “Anh yêu tôi?”

“Đúng vậy” Tôi rất quả quyết trả lời Tề Mỹ Linh, “Từ sau chuyện cái đêm bốn năm trước, tôi vẫn yêu em, tôi vẫn luôn tìm em khắp nơi, tuy nhiên lại không tìm được, tôi làm sao cũng không nghĩ tới, em lại là vợ Mạc Tử Hiên. ”

Tề Mỹ Linh thở ra một hơi thật sâu, giương mắt con mắt nhìn hướng trên đỉnh đầu, sau đó lại nhìn tôi, còn cười cười, “Bất kể anh có yêu tôi hay không, tôi hi vọng anh có thể có khả năng nuôi dưỡng Mỹ Mỹ. ”

“Tôi muốn em cùng nhau nuôi dưỡng con bé. ” Tôi vươn tay bắt được tay Tề Mỹ Linh để lên bàn.

Tề Mỹ Linh giống như là chạm điện, thu hồi tay của mình, “Đùa gì thế, tôi sẽ phải ngồi tù. Làm sao có thể sẽ cùng anh cùng nhau nuôi dưỡng Mỹ Mỹ được chứ?”

“Tôi sẽ cầu xin Vũ Vi, bỏ qua cho em, hủy đơn tố cáo với em. ” Tôi sắp xếp hợp lý nói với Mỹ Linh.

“Vũ Vi?” Cặp mắt Tề Mỹ Linh nhíu lại, lạnh giọng chất vấn tôi, “Anh biết Đồng Vũ Vi?”

“Chúng tôi quen rất thân, tình cảm rất tốt, giống như là anh em. Chỉ cần tôi mở miệng, Đồng Vũ Vi nhất định sẽ bỏ qua em. ” Tôi thành thật trả lời Tề Mỹ Linh về điểm này không cần thiết giấu giếm cô ấy.

“Anh đi đi, tôi không muốn ở nhìn thấy anh. ” Tề Mỹ Linh bỗng nhiên đứng lên xoay người rời đi.

Tôi biết rõ, Tề Mỹ Linh vẫn còn hận Vũ Vi, tôi từ trên ghế đứng lên nhìn bóng lưng Tề Mỹ Linh, “Tôi nhất định sẽ xin Vũ Vi bỏ qua cho em, chờ em ra ngoài, chúng ta một nhà bốn người rời đi thành phố này tới một thành phố khác, bắt đầu cuộc sống mới. ”

Vậy mà Tề Mỹ Linh vẫn không để ý đến tôi, bước vào phòng tạm giam.

Tôi thở dài thật sâu, tôi biết rõ muốn Tề Mỹ Linh mở lòng cũng không phải là một chuyện dễ dàng, chỉ là, mọi việc, đều phải cố gắng mới biết kết quả.

Về đến nhà, tôi cùng Hạo Hạo bắt đầu nói chuyện với nhau, đem tất cả nói cho nó, kể cả Tề Mỹ Linh tốt đẹp xinh đẹp, Hạo Hạo rất vui vẻ, rốt cuộc tôi tìm được một nửa kia của mình, nó ủng hộ tôi và Tề Mỹ Linh ở chung một chỗ, cũng ủng hộ tôi đem Mỹ Mỹ trở về.

Được sự ủng hộ của Hạo Hạo, tôi càng thêm có lòng tin rồi.

Mấy bữa sau, tôi tới biệt thự Mạc gia, mới vừa tiến vào đại sảnh biệt thự, liền thấy Vũ Vi cùng ba đứa bé đang giả diều hâu bắt con gà con, còn Mạc Tử Hiên ngồi ở trong lương đình vừa thưởng thức trà, vừa nhìn bốn người chơi đùa vui vẻ.

Tôi đi tới đối diện Mạc Tử Hiên không mời tự ngồi, trực tiếp mở miệng nói với hắn, “Tôi là cha ruột Mỹ Mỹ. ”

*****

Trên mặt Mạc Tử Hiên không có vẻ kinh ngạc, ngược lại là dáng vẻ đã sớm biết, quả nhiên, hắn nói, “Tôi sớm đã biết, chỉ là chưa có nói với Vũ Vi. ”

Tôi kinh ngạc, tôi cho là Vũ Vi biết Mỹ Mỹ là con của tôi, mới có thể tốt với Mỹ Mỹ như vậy, còn cùng Mỹ Mỹ chơi trò chơi, dụ dỗ Mỹ Mỹ vui vẻ, hóa ra Vũ Vi lại không biết!

Mạc Tử Hiên nhìn ra kinh ngạc trên mặt tôi, hắn nhịn không được cười lên một tiếng, “Vũ Vi chính là thiện lương như vậy, đây cũng là một trong những lí do tôi yêu cô ấy. ”

“Anh có thể hủy án cho Mỹ Linh được không, tôi biết cô ấy làm thương tổn Đậu Đậu là cô ấy không đúng, tôi bảo đảm, sau khi cô ấy ra khỏi phòng tạm giam, liền mang cô ấy và Mỹ Mỹ đến một thành phố khác sống, sẽ không đột ngột quấy rầy cuộc sống của mọi người nữa. ” Vẻ mặt tôi cầu xin nhìn Mạc Tử Hiên, hi vọng Mạc Tử Hiên có thể đồng ý với tôi.

Mạc Tử Hiên nhẹ nhàng nâng chung trà lên nhấp một hớp, lại đem ly trà để lên bàn, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Vũ Vi và ba đứa bé, bên khóe miệng của hắn còn nở nụ cười hạnh phúc nhàn nhạt, nụ cười này khiến tôi thật hâm mộ đố kỵ, tôi cũng muốn hạnh phúc như hắn.

“Những năm gần đây, tôi cũng giày vò Mỹ Linh, thời gian cô ấy ở bên cạnh tôi cũng không tốt, kể từ sau đêm đó tôi và cô ấy, vẫn chưa từng đụng chạm. Trong lòng cô ấy hận tôi, cho nên, mới ngược đãi Đậu Đậu. Trong khoảng thời gian này, Vũ Vi trở lại bên cạnh tôi, một nhà bốn người chúng tôi vui vẻ trải qua mỗi một ngày, mà cô ấy lại phải đối diện với án tù, hận thù trong lòng của tôi đối với cô ấy, đã biến mất không còn nữa. Nhưng muốn hủy án của cô ấy, tôi không làm chủ được, chuyện này, Vũ Vi định đoạt, tôi tuyệt không tham dự vào. ” Tầm mắt Mạc Tử Hiên vẫn rơi vào trên người của Đồng Vũ Vi.

Tôi hiểu rõ, Mạc Tử Hiên đã tha thứ cho Tề Mỹ Linh, chỉ là, hắn muốn đem quyền lựa chọn giao vào trong tay Vũ Vi, tôi rất biết ơn Mạc Tử Hiên, “Cám ơn anh, chịu tha thứ cho Mỹ Linh, còn tốt với Mỹ Mỹ như vậy. ”

Mạc Tử Hiên chỉ cười không nói.

Tôi đứng dậy, đi tới bên cạnh Vũ Vi và ba đứa bé, nhìn thấy Mỹ Mỹ vui vẻ như vậy, tôi cũng rất vui vẻ, tôi lấy điện thoại di động ra chụp ảnh cho bọn nhóc Mỹ Mỹ và Vũ Vi.

Đang chơi vui vẻ Vũ Vi nhìn thấy tôi tới, rất kinh ngạc, cô ấy nhìn tôi, lại nhìn Mỹ Mỹ một chút, một khắc kia, cô ấy liền hiểu.

Cô ấy muốn ba đứa nhỏ tìm Mạc Tử Hiên chơi, mình thì đi tới bên cạnh tôi, “Anh Khương. ”

Tôi ngượng ngùng cười cười với Vũ Vi, cùng Vũ Vi sóng vai hướng vườn hoa đi tới, hai chúng tôi vừa đi, vừa nói chuyện phiếm, rất vui vẻ, một lát sau, tôi quay đầu nhìn Vũ Vi, “Vũ Vi, anh muốn xin em một chuyện. ”

“Anh Khương, cái gì cũng đừng nói, em hiểu, em sẽ hủy án rồi sắp xếp hợp lý cho Mỹ Linh. ” Vũ Vi dừng lại bước chân nhìn tôi nói.

Trong lòng tôi cực kỳ kích động, cảm kích nhìn Vũ Vi, “Vũ Vi, cám ơn em. ”

Vũ Vi cười một tiếng với tôi, “Anh Khương, em hi vọng anh hạnh phúc. ”

Tôi gật đầu một cái, thề son sắt trả lời Vũ Vi, “Anh sẽ hạnh phúc, nhất định sẽ. ”

Trước khi rời Mạc gia, tôi ôm lấy Mỹ Mỹ, Mỹ Mỹ tựa hồ rất yêu thích tôi, ôm cổ của tôi, còn hôn tôi một cái, lúc đó, thật sự trong lòng của tôi rất vui vẻ.

Rời khỏi Mạc gia. Tôi trực tiếp đi tới trại tạm giam.

Tề Mỹ Linh không gặp tôi, tôi liền đứng ở bên ngoài, trời mưa, tôi vẫn đứng ở bên ngoài đợi như cũ. Tôi tin tưởng, Tề Mỹ Linh nhất định sẽ chịu gặp tôi.

Quả nhiên, sau khi mưa to khiến cả người tôi như được tưới nước, Tề Mỹ Linh chịu gặp tôi.

Lúc tôi bước vào phòng tạm giữ Tề Mỹ Linh đã ngồi ở trên ghế chờ tôi.

Tôi vui vẻ đi tới trước bàn, ngồi đối diện Tề Mỹ Linh, không đợi tôi mở miệng nói chuyện, Tề Mỹ Linh mở miệng trước, “Sau này không cần trở lại, quay lại tôi cũng sẽ không gặp anh đâu. ” Dứt lời, cô ấy đứng dậy rời đi.

Tôi ngây ngẩn cả người, Tề Mỹ Linh gặp tôi chính là vì nói với tôi những lời này?

“Chờ một chút. ” Tôi từ trên ghế đứng lên, mở miệng gọi Tề Mỹ Linh lại, nhìn bóng lưng cô ấy, chậm rãi mở miệng nói, “Vũ Vi và Mạc Tử Hiên đã đồng ý rút đơn kiện rồi, ngày mai, em có thể ra ngoài. ”

*****

Thân thể Tề Mỹ Linh không khỏi cứng đờ, xoay người nhìn tôi, trên mặt đều là thần sắc không tin tưởng. ”Làm sao có thể? Tôi đã từng tổn thương Đậu Đậu như vậy, tại sao bọn họ lại bỏ qua cho tôi?” Nói xong, nước mắt trong mắt cô chậm rãi xẹt qua gương mặt.

Tôi cười, đi tới trước người của Tề Mỹ Linh, ôm cô ấy ở trong lòng tôi, “Bởi vì, bọn họ không muốn Mỹ Mỹ không có mẹ. Cũng muốn chúng ta vui vẻ hạnh phúc sống chu một chỗ. ”

Tề Mỹ Linh mở to mắt nhìn, trên mặt đều là vẻ không tin, “Bọn họ…. Hi vọng chúng ta hạnh phúc?”

Tôi hé miệng mà cười cười, đưa điện thoại di động ra, đem hình Mỹ Mỹ mới vừa chụp được tới cho Mỹ Linh nhìn, nhìn, nhìn, Tề Mỹ Linh liền khóc, cuối cùng là thất thanh khóc rống, tôi biết, trong lòng cô cảm thấy thẹn với Vũ Vi và Đậu Đậu, còn có Mạc Tử Hiên.

Tôi một mực bên cạnh an ủi cô ấy….

Ngày thứ hai, Tề Mỹ Linh được thả, tôi và Hạo Hạo ở cửa trại tạm giam chờ cô ấy ra ngoài.

Lúc sau, cô ấy từ trong trại tạm giam đi ra, mặc dù cô ấy mặc quần jean, áo thun đơn giản với đôi giày vải, nhưng một khắc kia, cô ấy ở trong lòng tôi cũng là, đẹp nhất.

Cô ấy nhìn thấy tôi và Hạo Hạo thì rất sửng sốt, tựa như không nghĩ tới Hạo Hạo cũng tới đón cô.

Tôi và Hạo Hạo đi tới trước người cô ấy, giới thiệu Hạo Hạo cho cô ấy.

Hạo Hạo rất vui vẻ gọi cô là dì.

Tề Mỹ Linh cười nhạt với Hạo Hạo. Sau đó nhìn tôi.

Hạo Hạo rất thức thời trở lại trong xe. Để tôi và cô ấy lại.

Tề Mỹ Linh đi tới trước người của tôi, ngước đầu nhìn tôi, “Tại sao? Anh biết rõ ràng tôi là một người phụ nữ xấu xa, cương quyết chia rẽ Vũ Vi và Mạc Tử Hiên, biết rất rõ tôi ngược đãi Đậu Đậu, tại sao còn tốt với tôi như vậy?”

Tay tôi ôm lấy mặt Mỹ Linh, đôi môi dính vào bên tai của cô ấy nói, “Bởi vì tôi là cha của con em, bởi vì anh…Yêu em. ”

Tề Mỹ Linh khóc, nước mắt thấm ướt áo tôi, cô ấy ôm tôi thật chặt, “Nhưng mà tôi không còn mặt mũi với Hạo Hạo, không còn mặt mũi với mọi người, tôi từng làm chuyện xấu như vậy, anh muốn tôi phải đối mặt mọi người ra sao đây!”

Tôi cười, biểu hiện này của Tề Mỹ Linh đã tiếp nhận tôi và Hạo Hạo rồi, tay tôi nhẹ nhàng vỗ bả vai của cô ấy, “Không sao, cũng là chuyện đã qua, anh và Hạo Hạo sẽ không để ý quá khứ, chỉ để ý tương lai. ”

Tề Mỹ Linh khóc càng thêm đau lòng, đôi tay cô ôm thật chặt tôi, “Tôi không đáng giá để anh làm như vậy. ”

Tôi cười nhạt, “Anh nói đáng giá, đáng giá được…. ”

Khóc đủ Mỹ Linh cùng tôi đi đến xe, khi cô ấy thấy Mỹ Mỹ cùng Hạo Hạo cùng nhau ngồi ở ghế sau, cô ấy lại khóc nữa, cô nói, “Khương Dĩ Hằng…. ”

Chúng tôi về đến nhà, tôi làm bữa tối cho ba người bọn họ, chúng tôi một nhà bốn người ăn rất vui vẻ, sau bữa ăn tối, Hạo Hạo mỉm cười đưa Mỹ Mỹ, đi ngủ, Mỹ Linh lăn lộn ở trên giường, vẫn như đem tất cả dục vọng bốn năm nay đều phát tiết ở trên người của Mỹ Linh, hai chúng tôi càng không ngừng đan vào ở chung một chỗ, chặt chẽ kết hợp với nhau.

Sau đó, cô ấy ngã vào lòng tôi, nói với tôi, tôi là người đàn ông đầu tiên của cô ấy, nhưng cũng là người đàn ông cuối cùng của cô.

Tôi kinh hãi, ý tứ của những lời này nói đúng là, bốn năm trước, Mỹ Linh không xảy ra quan hệ với Mạc Tử Hiên!

Tôi hưng phấn kéo mặt Mỹ Linh, lại mạnh mẽ muốn cô ấy thêm một lần nữa.

Ngày hôm sau, tôi đưa Mỹ Linh và Mỹ Mỹ đến một thành phố khác sống, đưa bọn họ rời khỏi nơi này.

Trước khi trước khi đi, tôi gọi điện thoại cho Vũ Vi, nói cho cô ấy biết, tôi là người đàn ông đầu tiên của Tề Mỹ Linh, cũng là người cuối cùng.

Vũ Vi trầm mặc một lúc lâu, mới nghẹn ngào nói, “Đây là câu nói vui vẻ nhất đời này em nghe được, anh Khương, cám ơn anh. Em giờ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời. Anh nhất định phải hạnh phúc. ”

Tôi cười nhạt, “Anh cũng là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này, nhưng mà anh lại cho là, Mỹ Linh mới phải là cô gái hạnh phúc nhất trên đời này!”

Mạc Tử Hiên đoạt lấy điện thoại, nói với tôi, “Vũ Vi mới hạnh phúc nhất!”

Crypto.com Exchange

Chương (1-257)