Truyện:Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi - Chương 13

Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi
Trọn bộ 27 chương
Chương 13
0.00
(0 votes)


Chương (1-27)

Mộ Bạch nhìn thấy bộ dáng 〽️ề·m Ⓜ️ạ·ⓘ đáng yêu của Ly Ly, nhịp tim càng ngày càng tăng lên, tại sao tim anh lại đập mạnh như vậy, có chuyện gì xảy ra? Mộ Bạch cúi người xuống ngậm bộ n_𝐠_ự_𝖈 nở nang của Ly Ly, vừa lⓘế●ⓜ vừa ɱú●𝖙 mà trêu chọc cô.

Quý Ly Ly chỉ cảm thấy trong lòng có sóng gợn, dưới hạ thể chảy ra từng giọt nước, cô theo bản năng nâng lên hai chân, chặt chẽ ôm lấy thắt lưng của Mộ Bạch, cô muốn nhiều hơn một chút, nhưng không dám làm cũng không có cái dũng khí ấy. Bất luận bây giờ Mộ Bạch đối với cô làm bất kì điều gì, cô đều không có tư cách để hỏi, cô chỉ gọi tên anh một lần, mỗi lần gọi càng làm cho cô tha thiết chờ đợi tình yêu của cô và anh: "Cố Mộ Bạch, Cố Mộ Bạch, Mộ Bạch..."

Cô muốn nói, cô yêu anh... Thế nhưng, cô không có khả năng nói câu đó.

Dần dần, mắt của cô đã ẩm ướt, giọt nước mắt lăn xuống trên 𝖙●♓●â●ⓝ т●♓●ể nóng hổi của cô: "Mộ Bạch..."

Ly Ly khàn giọng thét lên, nghẹn ngào kêu.

Ngón tay Mộ Bạch rốt cục cũng đi vào hạ thể của cô, cô ⓡê.𝐧 𝐫.ỉ càng làm cho anh phấn khởi, ngón tay dài nhẹ nhàng trượt, 𝐯_⛎ố_✝️ ✔️_𝐞 nhuỵ hoa ngọt ngào này.

Anh bỗng nhiên trở nên xấu xa mà hỏi cô: "Cô gọi tên tôi làm gì? Nghĩ muốn cái gì, nói ra thì tôi mới biết được." (haizzz- anh này ác wá truj)

Ly Ly vừa thở dấp vừa ngẩng đầu lên, mập mờ ở bên tai Mộ Bạch kêu lên: "Mộ Bạch..."

Mộ Bạch thấy cô không chịu nói ra, ngón tay của anh lại nhẹ nhàng ѵ·uố·✝️ ✅·ⓔ, sau đó giống như một con rắn xảo quyệt mà tiến vào nhụy hoa của cô mà nghịch ngợm. Nhụy hoa rất nhanh chóng bao chặt ngón tay anh lại, vừa ẩm ướt lại vừa trơn.

Ly Ly đầu tiên cảm thấy hơi đau xót, ngay sau đó cô cảm giác được ngón tay đang tiến vào hạ thể của mình, còn Mộ Bạch nằm trước 𝐧-🌀-ự-𝒸 cô mà 𝐡●ô●n●, ngón tay anh theo nhịp mà cử động...

Hai chân của cô cứng nhắc ở trên giường, trong miệng r_ê_𝖓 𝓇_ỉ kêu lên: "Mộ Bạch... tôi..."

"Cô làm sao? Cô đã ẩm ướt..."

Mộ Bạch xấu xa, đem ngón tay của mình 𝐫.ú.✞ г.𝖆, một chất lỏng trắng bị kéo ra, lạnh lẽo dính vào cặp đùi ⓜ_ề_m ⓜ_ạ_❗ của cô. Anh bất thình lình ngẩng đầu, cắn vành tai của cô, trầm giọng nói ra những lời mị hoặc: "Cầu xin anh"

Hai chân Ly Ly 𝓇ц-ⓝ гẩ-🍸, ↪️-ắ-ⓝ Ⓜ️-ô-ı dưới, mơ hồ không rõ mà nói ra: "Em muốn anh... Mộ Bạch"

Lòng Mộ Bạch giống như có một ngọn lửa bốc cháy, con ngươi của anh thoáng loé sáng, yên lặnh nhìn Ly ly, quần áo của anh không biết lúc nào đã xé rách, anh ⓓ_ụ 𝒹_ỗ nói với cô: "Sẽ rất đau, kiên nhẫn một chút..."

Mới vừa nói xong, chỉ nghe thấy Ly Ly kêu lên một tiếng, hạ thể cô đau đớn rất nhanh truyền đi đến toàn bộ cơ thể, cô giãy giụa thét lên, không chịu để cho Mộ Bạch tiến thêm một bước.

"Đau! Rất đau." Cô vốn đang phát sốt, mỗi dây thần kinh đều vô cùng nhạy cảm, cái loại cảm giác này giống như bị người ta cầm dao đ-â-Ⓜ️ cho cô một nhát, làm cho khuôn mặt cô rất nhanh cầm không được nước mắt, lắc đầu hô to: "Không muốn... Thật là đau."

Mộ Bạch cắn răng, hít sâu, anh so với Ly Ly không tốt hơn bao nhiêu, 🅓_ụ_ⓒ vọ𝓃_𝐠 của anh vừa mới bùng nổ, lại bị kêu ngừng lại, anh làm sao có thể đồng ý, một tay ngăn chặn hai chân của Ly Ly đang làm loạn, một bên vừa lau mồ hôi vừa h*ô*𝖓 cô.

"Ngoan, lập tức sẽ không đau nữa..." -Anh thừa dịp trong lúc vỗ về liền cố gắng cử động, chỉ nghe Ly Ly lại thét lên một tiếng, anh vội vã 𝒽_ô_ⓝ lên môi của cô, đem tiếng kêu của cô nuốt vào trong bụng.

Mộ Bạch nhìn thấy Ly Ly khoá chặt hai hàng lông mày, liền lấy tay ôn nhu ν-⛎-ố-✞ ☑️-𝖊 trên khuôn mặt của cô, thế nhưng dục hoả của anh giống như khống chế không được, liền dùng sức trong †·𝖍â·ⓝ 🌴·𝖍·ể Ly Ly mà tiến tới.

Màng trinh bị xé rách khiến cho Ly Ly đau đớn la lên, thế nhưng Mộ Bạch lại càng dùng sức mà va chạm, chặt chẽ đụng vào huyệt sâu nhất của cô, làm cô cho từ la hét chuyển sang г-ê-n 𝓇-ỉ: "A!A! Mộ Bạch..."

Mộ Bạch chế trụ bả vai của Ly Ly, giống như muốn đem cô tiến vào 𝐭·♓â·ռ ⓣ·ⓗ·ể của mình, tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, hơi thở bất thình lình cứng lại, anh cảm thấy ◗ụ*𝒸 ν*ọռ*🌀 của mình đã bị sào huyệt của Ly Ly 𝐤·ẹ·𝖕 𝐜·𝖍ặ·†.

Ly Ly bất thình lình lên cao trào, cái này quả thật làm cho cả người cô co rút, lại làm cho cô cảm thấy vui 𝐬_ư_ớ𝐧_𝐠, cô lật ngược lại nằm trên người Mộ Bạch, bàn tay nhỏ bé ✔️ⓤố·t 𝖛·𝑒 lồng ռg·ự·𝖈 của anh, cô len lén đưa lưỡi mình ra và 𝖑_ïế_𝖒 đầu vú của Mộ Bạch. Chỉ thấy Mộ Bạch ✞*𝖍*ở 🅓*ố*🌜 vì kinh ngạc, dùng sức vừa nhấc phần 𝖒ô-п-𝖌, thoáng cái thấy xào huyệt của cô ướt đẫm, Mộ Bạch ôm eo cô, khàn khàn giọng mà nói: "Em tới..."

Ly Ly gian xảo cười một tiếng, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của anh, nằm trên người Mộ Bạch, cảm thụ cảm giác phập phồng khi hai tay anh ✔️·υ·ố·𝐭 v·𝑒 trước n🌀-ự-𝒸 mình, cô từ từ cưỡi, 𝐜·ọ xá·🌴 trên người anh, tay của Mộ Bạch cũng không khống chế được mà cầm lấy bầu ⓝ·ⓖự·𝖈 xinh đẹp của cô.

Ly Ly hoạt động thân mình càng ngày cành nhanh, tốc độ nhanh dần nhanh dần, hai người cùng nhau lên tới cao trào, một chất lỏng nhanh chóng tiến sâu vào ⓣ·♓â·п †·𝐡·ể cô, thật ấm...

Chương (1-27)