← Ch.06 | Ch.08 → |
Lâm Lập Phong đi xuống xe, bằng hữu nhìn thấy hắn liền chạy vội đến. Hắn kiên nghị, khóe miệng lộ ra vẻ mặt nhu hòa, dáng tươi cười
1 đoàn người đi tới bên cạnh bọn họ lập tức nhảy xuống ngựa, cùng nhau đem Lâm Lập Phong ôm. Tất cả mọi người đều vui vẻ mà ôm cùng 1 người.
Hạ Tử Tình đứng ở cạnh cũng cảm thấy được sự vui sướng của bọn họ. Thì ra ngườilạnh lùng như Lâm Lập Phong cũng có 1 đám bạn thân.
"Chúng tôi chờ anh đã lâu, mỗi ngày đều ngóng cổ chờ anh đến." 1 người đàn ông to lớn cường tráng trong đám bọn họ nói
"Bình thường đều bề bộn công việc. Nhân dịp du lịch tuần trang mật tôi gặp các anh 1 lúc." Lâm Lập Phong rộng rãi nói.
"Du lịch tuần trăng mật?" Ánh mắt mọi người lập tức tập trung trên người Hạ Tử Tình. Hạ Tử Tình nhìn này mấy nam nhân to lớn, ko có ý tứ liền đứng lên
"Vợ của tôi - Hạ Tử Tình." Lâm Lập Phong đem nàng lôi kéo lại bên người, giới thiệu cho mọi người nhận thức.
"Thật xinh đẹp, đúng là Trung Hoa búp bê a!" Thanh âm tất cả mọi người có vẻ sợ hãi. Con mắt mọi người đều trừng lớn nhìn Hạ Tử Tình. Hạ Tử Tình bị bọn họ nhìn kĩ mặt liền chuyển hồng
"Anh rốt cuộc cũng đã kết hôn? Thật khó tin được! Chúng tôi còn tưởng rằng anh sẽ độc thân cả đời."1 người đàn ông cao gầy nói.
Lâm Lập Phong cười nhỏ, thương tiếc vuốt ve con tuấn mã đầu lĩnh đen tuyền, nói: "Xích phong, ngươi khỏe ko?"
Con ngựa đen tuyền kia hình như nghe hiểu điều anh nói, liền đem mặt mình dụi dụi vào người anh ra vẻ thân mật. Lẽ nào con ngựa đen tuyền to lớn này chính là_"Xích phong" anh nhắc đến?
"Tiểu Mã (*ngựa con) của Xích Phong đang ở trại ngựa, hay là chúng ta đi đến đó xem sao?" Một người đàn ông coi ngựa nói
"Tốt!" Lâm Lập Phong nhảy lên lưng ngựa, hướng Hạ Tử Tình vươn tay nói: "Đi nào!! Chúng ta đi xem Tiểu Mã."
Hạ Tử Tình đưa tay cho anh, anh một tay kéo nàng lên ngựa. Đạp 1 cái, ngựa liền chạy vội về phía trước. Hạ Tử Tình sợ đến lập tức ôm chặt lấy Lâm Lập Phong _.
Bọn họ cùng 1 đám người bôn ba trên đại thảo nguyên lạnh giá, gió như lợi dao thổi qua mặt. Hạ Tử Tình càng đem mặt mình chôn vào lòng Lâm Lập Phong. Mùi đàn ông đặc biệt từ cơ thể hắn đánh thẳng vào chiếc mũi mẫn cảm của nàng, nàng đột nhiên cảm thấy ngửi mùi của hắn thật thoải mái
Trong đầu nàng bỗng lóe ra lời của 1 nhà khoa học đã từng nói: hai người yêu nhau, là bởi vì bọn họ ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!(ngưu tầm ngưu, mã tầm mã: đại khái cùng nghĩa với "nồi nào ấp vung nấy" ý nghĩa đại khái là đồng lòng, đồng tình cảm) Nếu như bạn thích đối tượng nên hiểu rõ rằng người ta có sức hấp dẫn đối với bạn!
Khuôn mặt của nàng bất giác đỏ lên!Làm gì có khả năng đó?!Nàng làm sao sẽ thích hắn chứ? Lời nói của nhà khoa học kia nhất định là lời nói lung tung, ko có căn cứ_!
Đây đúng là 1 tiểu mã đẹp! Lông mềm nhẵn, đôi mắt to lớn lại có vẻ phu thường linh hoạt. Xem ra khi sinh ra đều có 1 thời gian thân thể tuy gầy, nhưng đó có thể thấy được nó sẽ trưởng thành trở thành 1 tuấn mã cao to! Như mẹ nó vậy!!
Lâm Lập Phong nhìn thấy Tiểu Mã lòng thật vui! Hắnvuốt ve bộ lông trơn mượt của Tiểu Mã, vẻ mặt thương tiếc. Thật giống như tình yêu đối với 1 người con, hắn quả là yêu Tiểu Mã ko tiếc tay!
"Có đặt tên cho nó chưa? Nại Khắc"Lâm Lập Phong hỏi nam nhân cao lớn
"Vẫn chưa!! Chúng tôi chờ anh đặt tên cho nó. Dù sao nó cũng là con ngựa của anh a!" Nại khắc lộ ra dáng vẻ tươi cười đôn hậu
Lâm Lập Phong khóe miệng cong cong lộ ra 1 nụ cười mỉm, suy nghĩ 1 chút nói: " Cứ gọi nó là 'thắng phong' đi. Tôi mong muốn nó sau này có thể vượt trội hơn mẹ "Xích Phong""
"Tốt! Tên này tốt!" Người đàn ông cao gầy vỗ tay tán thưởng
Lâm Lập Phong chuyển ánh nhìn sang hắn hỏi: "Mạch tư năm nay tốt nghiệp đại học chưa?"
Người cao gầy có điểm xấu hở nói: "Còn muốn chờ sang năm."
"Có hứng thú đến Trung Quốc phát triển ko?"
← Ch. 06 | Ch. 08 → |