← Ch.03 | Ch.05 → |
Hắn lực mạnh kéo nàng đi theo. Hạ Tử Tình trừng to mắt nhìn sắc mặt mờ mịt của hắn, ngực không khỏi sợ đứng lên!
Hạ Tử Tình bị hắn túm lôi đi, vài lần như muốn ngã sấp xuống. Nàng phẫn nộ mà bỏ tay hắn ra, "Buông!Tôi sẽ tự đi!"
Nàng rất không tình nguyện mà ngồi trên xe của anh, ngực khẩn trương không cách nào hô hấp. Nàng nghiến chặt hàm răng, khống chế cảm xúc của chính mình. Không cho bản thân run để lộ ra là nàng đang sợ hãi!
Nàng muốn phải tự định giá một chút, đêm nay nên làm thế nào mới thoát khỏi tay Lâm Lập Phong ma quỷ này?
Khi Lâm Lập Phong đem Hạ Tử Tình ném xuống giường thì, Hạ Tử Tình đã sợ đến mặt đều xanhlét. Nàng rõ ràng là người đã làm sai! Nàng ko nên để nam nhân có ý dục! Nam nhân ý dục khơi mào, nàng chỉ có phần bị thiệt!!
Trời ạ! Lẽ nào đêm nay nàng sẽ tùy ý để hắn làm thịt sao? Hạ Tử Tình sợ đến nỗi ôm chăn trốn vào 1 góc giường
"Anh không nên qua đây! Lâm Lập Phong!" Hạ Tử Tình cả tiếng kêu la.
"Cô ko phải muốn biết tôi có phải là 1 nam nhân chân chính hay ko sao? Tốt!Tôi sẽ để cô biết!" Lâm Lập Phong đứng ở bên giường cởi cà vạt, thân hình cao to phảng phất dáng vẻ của vị thân Hi Lạp, vĩ ngạn mà cao ngất. Ngũ quan khắc sau ko có nửa điểm cảm tình, lạnh lùng khiến nàng phát sợ.
Hạ Tử Tình sợ đến run cả người: "Tôi cầu xin anh! Lâm Lập Phong, anh ko nên qua đây!"
Lâm Lập Phong xốc chăn trên người nàng ra, một tay kéo nàng nhìn thẳng vào mắt mình."Cô hiện tại đang cầu xin tôi có phải quá muộn rồi ko? Hạ Tử Tình."
Hạ Tử Tình nuốt nuốt nước miếng, nói: "Nếu như anh đêm nay khẳng định buông tha cho tôi, tôi cái gì cũng sẽ đáp ứng!"
"Đã quá muộn! Tất cả đều đã quá muộn!" Lâm Lập Phong nhanh như sét đánh che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng bừa bãi tiếp nhận sự ngọt ngào, đầu lưỡi như xà bàn mềm nhẵn quấn lấy chiếc lưỡi mềm.
Bàn tay to của hắn hứng thú đặt trên chỗ lồi lõm dao động, sau đó liền khéo tay xé rách chỗ áo trước ngực nàng, da thịt nàng lập tức lõa lồ, trắng không tì vết trước mặt hắn, hắn đưa đôi mắt nhìn vào ngực nàng ở phía trước, rất tròn có vẻ ngăm đen nhưng nóng cháy.
Hắn hôn như mưa rơi xuống ngực nàng, bừa bãi để lại trên phần da thịt trắng nõn của nàng ko ít vết hôn đỏ sậm. Hạ Tử Tình trong lòng anh liên tục giãy dụa, thân thể nàng ma sát vào thân thể anh càng kích thích ham muốn tình dục của Lâm Lập Phong trước nay chưa từng có
"Ai......" Hạ Tử Tình đột nhiên cảm thấy ở bụng một trận quặn đau, nàng lập tức che bụng, cảm thấy một trận dòng ấm ấm dưới hạ thể chảy ra.
Trời ạ! Nàng đương nhiên là đã đến tháng kinh rồi!Vì điểm mấu chốt này, kinh nguyệt của nàng cuối cùng cũng tới!
Lâm Lập Phong nhìn hạ thể nàng đông tay chảy máu hồng, mắt có chút choáng váng
"Ha ha ha...... Tôi đến tháng kinh rồi!Tôi đến tháng kinh rồi! Ha ha ha......" Hạ Tử Tình ôm thân thể trần như nhộng cười như điên.
"Cô ——! Đồ chết tiệt!" Lâm Lập Phong tức giận đến cái cổ đều đỏ au. Hắn một tay đẩy nàng ra bước nhanh vào toilet.
Hạ Tử Tình nghe được tiếng nước sàn sạt trong toilet, ôm bụng đau đớn trở lại phòng mình. Nàng lập tức đi vào toilet tắm rửa. Nàng nhìn chằm chằm cái gương, bên trong hiện lên sắc mặt đỏ tươi của nàng, cả người nàng đều chi chít vết hôn đỏ, lần này là kì kinh nguyệt đã cứu nàng
Sẽ còn lần sao chứ? Lần sau nàng còn có thể may mắn như thế ko? Nàng sờ sờ khuôn mặt đỏ au của mình, nàng ko cách nào phủ định thời khắc thân bất do kỉ vừa rồi, cảm giác khi bị anh chạm đến, nàng cũng ko chán ghét. Hắnthậm chí có thể châm ngòi cho thứ tình cảm mãnh liệt chất chứa trong cơ thể nàng
Nàng ôm chặt lấy thân thể của chính mình, ko cách nào khống chế chính mình ngừng run. Nàng nên làm cái gì bây giờ? Nàng sau đó nên làm cái gì bây giờ?
Ngày hôm nay là ngày kết hôn thứ ba, là ngày tân hôn nàng về nhà gặp lại mẹ đẻ
Hạ Tử Tình cố ý mặc áo cổ cao nhằm che đi vết hôn đỏ, bên ngoài còn khoác lên 1 bộ áo khoác hồng. Trang điểm cho sắc mặt mình đẹp 1 chút
Ở trên xe, nàng và Lâm Lập Phong đều không nói gì, cả hai đều trầm trầm tư tư. Một hồi lâu, Lâm Lập Phong mới lạnh nhạt nói: "Nếu như cô có thể đáp ứng tôi, bất luận trường hợp gì cũng đều giữ gìn mặt mũi cho tôi. Tôi sẽ đáp ứng cô, ở trước mặt người nhà cô sẽ sắm vai thành 1 người chồng tốt"
Hạ Tử Tình giơ con mắt lên nhìn anh, chỉ thấy 1 mảng lạnh lùng, 1 đôi mắt không hền có tình cảm. Hắn hiện tại đang cùng nàng đặt ra điều kiện.
"Tốt." Hạ Tử Tình gật đầu, sau đó đem mặt chuyển hướng ra ngoài cửa sổ. Nhìn bầu trời mưa ngoài cửa sổ âm lãnh u ám, lòng của nàng cũng giống như cảnh
Về đến nhà, Hạ Tử Tình thấy ba và mẹ của mình đều ngồi ở phòng khách chờ họ đến. Thấy hai người trở về, trên mặt bọn họ lập tức lộ ra vẻ hân hoan, dáng tươi cười
"Mẹ à, con rất nhớ mẹ a!" Hạ Tử Tình lập tức vùi đầu vào ngực mẹ, chăm chú đem mẹ mà ôm chặt
"Đứa con này. Lớn như vậy mà còn làm nũng. Không sợ lập phong chê cười." Dương huệ lan nhìn con rễ một chút rồi cười nói.
"Tử tình tính cách rất hoang dã, rất không ổn định, con phải quản lý nó nhiều điểm a. Lập phong." Hạ Đang Trung nhắm ngay con rễ nói.
← Ch. 03 | Ch. 05 → |