Nụ 𝒽.ô.𝐧 𝓃ó𝓃*🌀 🅱*ỏռ*ⓖ
← Ch.016 | Ch.018 → |
"Ý của Tư thiếu gia là trừ anh ấy ra, ai cũng sẽ không dám mua cô."
Hạ Ngưng Âm vẫn mù mịt: "Là sao?"
"Tiểu Âm, Tư thiếu gia là người nắm giữ toàn thành phố B, chỉ cần anh ấy ra lệnh truy nã cô, sẽ không người nào dám muốn cô."
Hạ Ngưng Âm cảm giác có chỗ kỳ quặc hỏi: "Không ở thành phố B, tôi có thể đi chỗ khác bán."
Hạ Khê Bách cười hả hê, thấy ánh mắt đăm chiêu của Hạ Ngưng Âm, vội vàng khoát tay, tỏ vẻ có lỗi: "Xin lỗi, tôi mắc cười quá, lâu rồi chưa nghe truyện cười, cám ơn cô."
Hạ Ngưng Âm ngây ngốc, chẳng nói gì cũng bị người ta cười rộ lên, tâm tình thêm bất ổn, quàng tay trước 𝐧g*ự*c đưa mắt đến Hạ Khê Bách.
Hạ Khê Bách bị cô trừng mắt vừa muốn bật cười lại phải kiềm xuống, giở giọng trêu chọc: "Cô đi hỏi thử tên ba người chúng tôi là biết thôi."
"Anh!" Hạ Ngưng Âm bị người ta sắp đặt chui vào lưới, dien dan le quy don cảm thấy bọn họ đều là những người điên, không hiểu tiếng người! Cô mặc kệ chuyển lời sang người đàn ông: "Anh nói đi có ý gì."
Xem ra cô không biết bọn họ là ai rồi, ba vị thiếu gia thú vị đang hào hứng nhìn Hạ Ngưng Âm, người đàn ông bất đắc dĩ giới thiệu từng người một.
"Tập đoàn Tư Thị nằm trong top 10 công ty quyền lực nhất mà tổng giám đốc đảm nhiệm là Tư Khảm Hàn. Nhãn hiệu may mặc Vinty được sáng lập bởi Hạ thiếu gia tức là đổng sự trưởng của tập đoàn Hạ thị; bên cạnh đó Hạ thiếu gia còn là ứng cử viên sáng giá cho quốc hội sắp tới......."
Hạ Ngưng Âm đưa tay ngăn chặn người đàn ông đang thao thao bất thuyệt, nhận ra thân phận bọn họ lớn đến cỡ nào, rốt cuộc đã hiểu hàm ý của Tư Khảm Hàn.
Cô quay sang anh, nhỏ giọng: "Được rồi được rồi, đừng nói ahhh... Tính đuổi cùng ℊ-i-ế-✞ tận à?"
Nét mặt của cô càng nghiêm túc càng đẹp như đóa hoa anh túc, khiến anh ngày một say đắm! Thích đến độ anh muốn 𝒽*ô*ռ cô ngay lập tức, cô nên nhớ, anh chưa bao giờ h-ô-п 〽️ô-ⓘ với ai.
Kìm lòng không đậu lập tức hành động, Tư Khảm Hàn đưa tay nâng cằm của Hạ Ngưng Âm, chốc lát buông tay ra, bàn tay chế trụ 𝖊_𝖔 ✞𝒽_0_𝐧, Hạ Ngưng Âm chưa phòng bị đã ngã nhào vào п.ⓖự.𝖈 anh.
Dưới bao ánh mắt của mọi người, anh bức bách cô đối mặt với anh, tiếp đó cánh môi bạc hạ xuống ngậm lấy cánh môi cô, ♓●𝖚ⓝ●🌀 ⓗă●𝓃●𝖌 hôn!
"Ưmh ——" Hạ Ngưng Âm mở to mắt, hoảng hốt trước hành động của Tư Khảm Hàn, tay nhỏ bé dùng sức đánh anh, nhưng vừa chuyển động đã bị anh gắt gao ôm chặt.
Mặc kệ sự giãy dụa của cô, anh mải mê ngậm ⓜú*✞ đôi môi anh đào, 𝐡_a_ɱ 〽️_⛎ố_n giữ lấy hơi thở của cô, h·ô·ռ đến hô hấp không thông, cánh môi dưới nhất thời sưng đỏ vì đau.
Hạ Ngưng Âm bị nụ 𝒽ô*ⓝ cuồng dã của anh dọa hết hồn, tối ngày hôm qua là cô mất ý thức զ●𝐮𝖆●𝓃 h●ệ cùng anh, bây giờ còn kịch liệt ♓●ô●n như vậy, có thể nói đây là lần đầu tiên cô nếm thử, cảm giác tim đập loạn nhịp.
Đầu lưỡi anh linh hoạt quấy đảo trong khoang miệng cô, dien dan le quy don Hạ Ngưng Âm bất động mặc anh chơi đùa, nhất thời trong căn phòng truyền ra tiếng 𝓇.ê.ռ ⓡ.ỉ của cô gái khiến người khác phải ngượng ngùng.
Hạ Ngưng Âm sắp nghẹt thở, mặt đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí, đôi tay cũng bị Tư Khảm Hàn 🎋*ẹ*𝖕 ⓒ*ⓗ*ặ*𝐭 trong ռ_ɢự_𝐜, nhất thời tức giận.
Bàn tay mơ.ռ т.𝖗.ớ.п từ Ⓜ️.ôn.🌀 trượt lên bộ ռ.ⓖự.𝐜 đẫy đà, tay kia lướt qua xương quai xanh của cô, chạm vào từng tất da tất thịt nõn nà.
← Ch. 016 | Ch. 018 → |