← Ch.134 | Ch.136 → |
Nhưng mà ngay khi Lâm Hiên sắp xoay người, bầu trời xa xăm bỗng nhiên tối sầm. Một cái bàn tay màu đen cực lớn từ trong hư không đi ra sau đó võ một cái về phía Lâm Hiên.
Trịnh Thiên Khuê thấy thế không khỏi kinh hãi: "Đây là U Minh 🍳·υ·ỷ Trảo!"
Chúng đệ tử Hổ Long Sơn hỏi vội: "Sư tôn, cái gì là U Minh 𝐪u·ỷ Trảo?"
Trịnh Thiên Khuê vội nói: "Cái này chính là một sát chiêu զ●⛎●ỷ Vương mới có thể đánh ra, chuyên công 𝖑·1п·ⓗ 𝐡ồ·𝐧 của con người."
"Đáng sợ là 🍳ц_ỷ Vương sử xuất một chiêu này hoàn toàn không cần phải có mặt ở tại chỗ nhưng lại có thể nhô 𝐪·⛎·ỷ trảo ra từ trong hư không, như vậy chứng tỏ rằng tu vi của hắn ít nhất cũng là Thần Phách Cảnh đỉnh phong!"
Trịnh Thiên Khuê tu luyện hơn bốn ngàn năm, cũng mới Thần Phách Cảnh sơ kỳ.
Đối với 🍳*υ*ỷ Vương Thần Phách Cảnh đỉnh phong trở lên đương nhiên là hắn sẽ cảm thấy sợ hãi rồi
Hắn tỉ mỉ tưởng tượng lại, kết luận q*υ*ỷ Vương sử xuất U Minh qu●ỷ Trảo rất có thể đang giấu ở trong U Minh Tuyệt Địa cách đây ngàn dặm. Nhưng mà khi ánh mắt của hắn nhìn vào người Lâm Hiên một lần nữa, tâm tình nhanh chóng bình tĩnh trở lại 🍳ц.ỷ Vương cho dù lợi hại như thế nào đi nữa thì vẫn không thể nào sánh được với Đế phu. Chỉ sợ lần này qц.ỷ Vương đánh lén sẽ triệt để làm tức giận Đế phu, mang tới tai họa ngập đầu cho mình.
Bành!
Giống y như những gì mà Trịnh Thiên Khuê đã lường trước được.
U Minh quý Trảo cách Lâm Hiên còn có trăm trượng thì bị một ánh mắt của Lâm Hiên chấn động vỡ nát.
Lâm Hiên khẽ nhíu mày nhìn vẽ phía nơi xa, cười lạnh: "Ngươi đúng là tự mình tìm đường c𝐡*ế*†"
Hắn nhìn ra, phương hướng U Minh q⛎·ỷ Trảo xuất hiện đúng lúc là U Minh Tuyệt Địa. Lúc đầu, զ*u*ỷ Vương cấp bậc thấp như thế này, nếu như đàng hoàng trốn ở chỗ của mình thì Lâm Hiên cũng khinh thường xuất thủ.
Nhưng bây giờ hẳn lại dám đánh lén mình, như vậy Lâm Hiên cũng chỉ có thế san bằng U Minh Tuyệt Địa.
Các tiểu nha đầu cũng đã nhận ra còn có ⓠ·𝖚·ỷ vật lợi hại hơn tồn tại, thế là vội vàng kéo tay Lâm Hiên.
"Cha, không cần lo lắng chúng ta đói bụng, tiếp tục đi giáo huấn những tên bại hoại 🍳_𝐮_ỷ đó đi!"
Ừm, hãn dùng cái tay đen như vậy để bắt chúng ta đúng là không có chú ý vệ sinh gì cả!"
"Cha, bắt hắn!"
Các tiểu nha đầu đều bị Lâm Hiên ôm vào trong ռɢự·𝒸.
Tuyền Ấu giống một con khi nhỏ leo lên trên bờ vai Lâm Hiên, giơ tay nhỏ chỉ thẳng vào U Minh Tuyệt Địa
Nhìn thấy chúng nữ nhỉ đấu chí mạnh mẽ như thế, Lâm Hiên cười ha ha một tiếng: "Được, cha tiếp tục dẫn các ngươi đi dạy dỗ đám q_⛎_ỷ hư hỏng đó!"
Nói xong, hắn dẫn theo chúng nữ nhi hoá thành Lưu Quang bay thắng về phía U Minh Tuyệt Địa
Trịnh Thiên Khuê vội vàng nhìn thoáng qua chúng đệ tử: "Đế phu muốn đi U Minh Tuyệt Địa tìm q-⛎-ỷ Vương, chúng ta cũng đi theo nhìn xem!
Chúng đệ tử đều vội vàng gật đầu 🍳-⛎-ỷ Vương, զ⛎*ỷ ở cấp bậc này rất khó gặp được một lần.
Nếu như có thể đứng bên cạnh quan sát Đế phu ⓣ-ıê-⛎ 🅓-❗ệ-✞ զ𝖚-ỷ Vương, có lẽ có thể học được một chút gì đó. Mà đối với tông môn chuyên môn đối phó ⓠ.𝖚.ỷ vật như Hổ Long Sơn. Có thể học được một chút gì đó từ chỗ của Đế phu thì cũng có thể nói là thu hoạch lớn!
.... .
U Minh Tuyệt Địa.
Đây là một cái hố sâu hình dạng xoắn ốc to lớn, sâu vạn dặm, tăm tối, giống như Đ●ị●𝖆 P♓●ủ.
Phía dưới đáy của hố sâu có một cái զ⛎●ỷ Thành phạm vi vạn dặm. Bên trong 𝐪●u●ỷ Thành ác q-u-ỷ hung linh khắp nơi, đen nghịt, giống như là thuỷ triều lưu động bốn phía.
Kiến trúc ở trung ương 𝐪⛎-ỷ Thành là q●𝖚●ỷ Vương đại điện.
Giờ phút này.
ⓠ⛎.ỷ Vương Lý Tiêu mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ, trên cánh tay đen nhánh không ngừng có dòng má●u màu đỏ chảy ra ngoài.
"Rốt cuộc là đại năng phương nào, vậy mà trực tiếp trọng thương U Minh 🍳υ*ỷ Trảo ta, thậm chí tổn thương đến bản thể của ta!"
Lý Tiêu khẽ lắc đầu, cảm thấy rất khó tưởng tượng nổi.
Vừa rồi, liên hệ giữa hắn và 🍳.u.ỷ Tướng Triệu Long bị chặt đứt, thẳng cũng cảm nhận được Triệu Long bị 𝐭ïê·u ◗ïệ·ⓣ.
Vì tìm tồi hư thực, hắn 𝒸ư*ỡ*n*𝖌 é*🅿️ thôi động thần thức, kiểm tra tình huống ở phạm vi ngoài ngàn dặm. Bởi vì thần trí của hẳn cũng không tính quá mạnh, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy một bóng trắng màu trắng rất khiến cho người ta chú ý tới
Không có suy nghĩ nhiều, hẳn lập tức thôi động chân nguyên sử xuất U Minh q·υ·ỷ Trảo, muốn cho đối phương một đòn trở tay không kịp.
Nào biết được lần này hẳn có thể nói là đá vào trong tấm sắt.
Chẳng những đánh lén không thành, còn bị thương tới bản thể, chuyện này khiến cho trong lòng của hẳn cảm thấy sợ hãi không thôi.
"Triệu Long bị diệt, chắc chắn là do vị cường gỉa đó đã ra tay"
Mà ta lại bị thương tới cánh tay phải, xem ra trước mắt chỉ có thể tạm thời tránh mũi nhọn, tiếp tục trốn ở chỗ này."
Ầm ầm ~
Theo thông đạo bị lấp, trái tim đang hồi hộp của Lý Tiêu rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại
U Minh Tuyệt Địa, tục truyền chính là do một vị Âm Thần có năng lực thông thiên ở thời kỳ viễn cổ xây dựng. Lúc ấy hẳn dùng một thanh thần khí đục xuyên đại địa, để lại U Minh Tuyệt Địa vạn cổ vĩnh hằng này.
Mỗi khi chiến loạn. Vô số quỹ hồn từ bên trong tử thi bóc ra, còn có những cô hồn dã quỹ sinh ra trên chiến trường sẽ tràn vào trong nơi này. Dần dà khiến cho nơi này trở thành một khối quỹ địa nổi tiếng Đông Hoang.
← Ch. 134 | Ch. 136 → |