Hoàng hậu bị bắt (1)
← Ch.070 | Ch.072 → |
Đêm, lạnh như nước.
Trong ngự thư phòng đột nhiên truyền ra một tiếng rống giận, ngay sau đó, đồ vật "Rầm" rơi xuống đất...
Phúc Yên hoang mang tiến vào trong nội điện, nhìn thấy Bắc Thần Nghiêu mạnh mẽ đánh một quyền trên bàn, thanh âm mạnh mẽ kia vẫn còn đọng trong đầu, làm cho xương cốt toàn thân hắn ta run lên một trận!
Hắn chưa bao giờ nghĩ hoàng thượng lại giận dữ mất khống chế như vậy!
Bắc Thần Nghiêu hai mắt bắn ra, tròng mắt âm lãnh tàn nhẫn, gân xanh ở thái dương cuồn cuộn nổi lên, hơi thở ồ ồ, có thể nhìn ra là tức giận không thể kiềm chế!
Phúc Yên lo lắng gọi, "Hoàng thượng..."
Đã xày ra chuyện gì?
"Hỗn trướng!" Bắc Thần Nghiêu gầm lên.
"Hoàng thượng xin người bớt giận trăm ngàn lần đừng tổn thương thân thể mình, long thể quan trong hơn." Phúc Yên cả kinh, hai tay khẽ run.
Bắc Thần Nghiêu phủi phủi lại tay áo, trầm giọng nói, "Lui ra đi, trẫm không sao."
"Vâng.." Lau đi mồ hôi lạnh trên trán, hắn ta lo lắng lui ra.
Bắc Thần Nghiêu một lần nữa ngồi vào chỗ của mình, hai tay nắm hai bên sườn long ỷ, bàn tay nắm chặt giống như đang phát tiết.
Hắn nghiến răng nghiến lợi, "Dạ Nguyệt Ly, ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?!"
Công chúa cùng người khác trên phố hẹn hò?
Nếu không có tâm với người kia, sẽ làm gì có chuyện này xảy ra.
Không chỉ hủy đi mặt mũi của hoàng thất Bắc Địch quốc, còn đánh vào mặt hắn một cái tát.
Thực sự coi hoàng đế Bắc Địch là hắn đã chết?!
Hôm qua Thụy nhi đến giải thích tiểu nữ oa kia cùng An nhi ở trong ngự hoa viên cãi nhau tranh chấp, sau đó An nhi đến oán giận kể tội hắn cũng chỉ cho qua chuyện, chỉ là hai cái tiểu oa nhi nháo thôi, huống chi, tiểu cô nương kia còn chữa bệnh cho thái hậu, mặc dù hắn không thân cận với thái hậu, nhưng hắn là vua của một nước, chữ hiếu vẫn phải làm tròn.
Đêm hôm đó không nghĩ rằng nam tử tâm cơ độc ác kia, lại trả thù!
Vì sao hắn lại chắc chắn như vậy? Hắn đa cho người điều tra, gần đây An nhi vẫn chưa đắc tội ai, ngày hôm trước ở trên phố cũng là xung đột với hai người kia, hôm qua An nhi lại vừa cùng oa nhi kia cãi cọ, buổi tối liền xảy ra việc này, người nào đứng sau, nghĩ một cút là hiểu ngay.
Còn không đợi hắn ra lệnh bắt người, đã có một đạo mật hàm "Cảnh cáo" đến trên tay!
Dám đụng tới người, năm nay xác định sẽ thiếu lương đi?
Bắc Thần Nghiêu hắn lên ngôi việc thất bại nhất đó là không thể nắm giữ lương thực của toàn Bắc Địch trong tay, theo hắn biết, Nam Dực mặc dù cũng bị người ngoài nắm gĩ một nửa lương thực, nhưng cũng không đến nỗi như hắn, vì Nam Dực ở phía nam, đất đai rộng lớn phì nhiêu chỗ nào cũng có, lương thực sinh sản mạnh mẽ hơn ở Bắc Địch, bộ phận triều đình nắm giữ kia cũng đủ tự cấp tự túc, không có chút lo lắng gì.
Nhưng Bắc Địch của hắn hoàn toàn không được như vậy, ngya cả có binh hùng tướng mạnh, lại ở phương Bắc nhiệt độ không khí thấp, hàng năm lương thực sản lượng thu về thấp, nếu không có lương thương nhân giao nộp lương thực, Bắc Địch quốc đừng mơ có thể chống đỡ được một năm! Một khi không có lwong thực, Nam Dực tấn công, chắc chắn thảm bại!
Dạ Nguyệt Ly này rốt cuộc là ai? Sao có thể được lương thương nhân chống lưng cho như vậy? Thậm chí không tiếc gì vì hắn uy hiếp cả vua của một nước?
Không sợ Bắc Thần Nghiêu hắn trở mặt sao?
Sát tâm của Bắc Thần Nghiêu đã nổi lên, nhưng lại ngại Bắc Địch vừa mới trải qua mùa đông, lương thực còn lại không nhiều lắm, mà chờ tới vụ thu hoạch sau còn rất lâu, vạn nhất bị Nam Dực biết được hắn bất hòa với lương thương nhân, nhân cơ hội đó tấn công đến, dân chúng nhất định sợ hãi, dân tâm cũng rung chuyển!
Hiện tại Thụy nhi vừa mới lên làm thái tử, lúc này tuyệt đối không thể có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra!
Nhân vật Thụy nhi mời trở lại rốt cuộc là người phương nào? Có thật chỉ đơn giản là đệ tử của Thần Phong lão nhân? Xem ra, mấy người này không thể không đề phòng, nếu hắn ta lại không hề cố kị Bắc Thần Nghiêu hắn như vậy, thì Bắc Thần Nghiêu chắc chắn sẽ không nhân nhượng nữa! (Ông có muốn nhân nhượng người ta cũng chả thèm nhá!!!! ^^)
Bắc Thần Nghiêu hắn sao có thể bị khiêu khích tới hai, ba lần mà không làm gì!
Lương thương nhân sao, xem ra đúng là không có khả năng chung sống hòa bình rồi, như vậy, đừng trách hắn tâm ngoan thủ lạt!
← Ch. 070 | Ch. 072 → |