← Ch.220 | Ch.222 → |
"Không tệ, chẳng trách hôm nay mẹ làm việc liên tục mà vẫn không thấy mệt." Chu Tố Lan cười nói: "Nếu cứ tiếp tục như vậy, không chừng chúng ta có thể sống đến trăm tuổi, từ từ nhìn con gái già đi."
Nguyễn Ngưng dở khóc dở cười.
Mấy ngày kế tiếp, ngoài liên lạc với Vương Mân, Nguyễn Ngưng chỉ luyện súng với cha mẹ hoặc là đến trại tị nạn đi dạo.
Sở dĩ cô đến trại tị nạn là vì Trình Quý Lịch ở đó, cô ấy đã gia nhập đội bảo vệ nữ như những gì cô ấy muốn, ngày nào cũng đeo súng trên lưng đi tuần tra.
Bên cạnh đó, Trình Quý Lịch còn phụ trách dạy một nhóm nữ binh bắn súng.
Tiền lương của cô ấy cũng theo đó mà tăng lên, trước đây mỗi ngày chỉ có ba cái bánh quy nén, hiện tại đã biến thành năm cái, hơn nữa mỗi ngày còn có thể nhận được một phần củi.
Nguyễn Ngưng nhờ cô ấy và bác sĩ Châu để mắt tới một phụ nữ đang mang thai, nhưng hai người không tìm thấy Vu Lệ, cũng không biết cuối cùng cô ta có đến trại tị nạn hay không, hay là đã được Sở Định Phong đón đi.
Sau năm ngày, cuối cùng hệ thống cũng thăng cấp xong.
Nguyễn Ngưng cảm thấy bản thân đã chờ khoảnh khắc này lâu lắm rồi, sau khi xuyên qua hệ thống luôn ở bên làm bạn với cô, có thể nói lúc mỗi giây mỗi phút đều ở chung với nhau, không có tinh linh bé nhỏ cô không quen lắm.
Hơn nữa, không có hệ thống cũng có nghĩa là không có bàn tay vàng, đương nhiên Nguyễn Ngưng phải ngóng trông nó thăng cấp quay về rồi.
Giữa trưa hôm nay, hệ thống tinh một tiếng: "Tinh linh bé nhỏ của ngài đã thăng cấp thành công."
"Ký chủ thân mến, thông qua kiểm tra cho thấy ngài đã có kinh nghiệm sinh tồn nhất định, hệ thống sẽ đóng chức năng hỗ trợ tân thủ của ngài lại."
Nguyễn Ngưng không ngờ việc đầu tiên hệ thống làm sau khi quay về chính là đóng lại chức năng, vì thế vội vàng hỏi: "Chức năng hỗ trợ tân thủ là gì?"
Hệ thống trả lời: "Hỗ trợ tân thủ chủ yếu là theo dõi từng hành động cử chỉ của Sở Định Phong, từ giờ trở đi, hệ thống sẽ không cung cấp dịch vụ giám sát cho các ngài nữa, dù là Sở Định Phong hay bất kỳ ai khác."
Nguyễn Ngưng đau lòng: "Vậy thà không thăng cấp còn hơn."
"Đồng thời hệ thống sẽ mở ra chức năng phòng vệ, có thể phát hiện ra những người có thù địch với ngài trong phạm vi mười mét xung quanh ngài."
"Tính năng này có thể nâng cấp được."
Nguyễn Ngưng thở phào nhẹ nhõm: "Cũng được, còn chức năng mới nào nữa không?"
Hệ thống nói: "Hệ thống thăng cấp, không gian tủ lạnh và không gian trữ đồ của ngài cũng sẽ tự động thăng cấp."
"Không gian tủ lạnh sẽ được làm mới bốn lần."
"Không gian trữ đồ tăng thêm hai nghìn mét khối mỗi lần và mức tăng sẽ được điều chỉnh thành hai mươi mét khối mỗi ngày."
Nguyễn Ngưng cười ra mặt: "Không tệ, không tệ, có chức năng gì mới không? Khá mạnh đấy."
"Không khen thưởng của hệ thống đã được làm mới, sau khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng cao cấp hơn."
"Hệ thống còn khai trương một hệ thống cửa hàng hoàn toàn mới, mỗi ngày đổi mới một loại vật phẩm, tin chắc rằng có thể giúp ích cho ngài."
"Vật phẩm trong cửa hàng hệ thống rất quý, hy vọng ký chủ sẽ chi tiêu hợp lý."
Nghe đến đây, Nguyễn Ngưng không nhịn được mỉm cười: "Mau cho ta xem cửa hàng đi."
Hệ thống mở cửa hàng mua sắm ra, một màn hình ảo hiện ra trước mặt Nguyễn Ngưng, bên trên chỉ có đúng một vật phẩm duy nhất.
Phần giới thiệu tóm tắt ghi là quần áo giữ nhiệt, có thể duy trì nhiệt độ cơ thể ở mức hai mươi sáu độ trong điều kiện không quá khắc nghiệt, trong điều kiện khắc nghiệt nó cũng có thể phát huy tác dụng nhất định nên không phải lo lắng về vấn đề lạnh hay nóng.
"Nếu ở thời kỳ cực lạnh, mặc nó vào có thể duy trì bao nhiêu độ?"
Hệ thống trả lời: "Mặc nó với áo len và áo khoác ngoài, có thể chịu được cái lạnh khắc nghiệt."
Nguyễn Ngưng động lòng: "Còn nhiệt độ cực cao thì sao?"
"Nó sẽ giúp cơ thể con người cảm thấy thoải mái nhất có thể, ít nhất sẽ không dễ bị say nắng."
← Ch. 220 | Ch. 222 → |