Miến Huyết Vịt 2
← Ch.213 | Ch.215 → |
Cắt huyết vịt thành miếng nhỏ, nhúng qua nước nóng có ruột vịt, gan vịt và mề vịt, hầm đậu hũ chiên trong nước dùng, cuối cùng cho huyết vịt vào, rắc một ít rau thơm và bột tiêu lên.
Miến huyết vịt ăn kèm với bánh bao áp chảo là ngon nhất.
Bên trong bánh bao cho thêm bì lợn đông lạnh, chiên trên chảo sắt, rắc thêm một ít hành lá.
Mấy công nhân ở trong cửa hàng đều khen không dứt miệng.
"Bánh bao áp chảo này rất được, ăn miếng bánh húp một miếng canh."
"Miến huyết vịt cũng ngon, nóng hổi, ăn toát cả mồ hôi."
Cuối tuần, Thời Nhiễm sẽ không bán vào buổi trưa, chỉ dành thời gian nghỉ ngơi cho tốt.
Miến huyết vịt và bánh bao áp chảo, Tiểu Mai hỏi: "Chị Tiểu Nhiễm, có phải chén đĩa ở trong quán của chúng ta đều do bạn trai của chị rửa sao?"
Tiểu Mai mới đến không lâu, cũng vừa mới làm quen với Trại Linh, nhưng thật ra cô ta vẫn luôn có một thắc mắc.
"Lúc trước mỗi buổi tối có phải chén đĩa cũng đều do anh ấy rửa phải không?"
Cô ta làm việc bán thời gian, mỗi tối Thời Nhiễm cũng không bảo cô ta rửa chén, nhưng đợi sang ngày hôm sau, phía sau nhà bếp đã sạch sẽ.
Vốn Tiểu Mai nghĩ rằng đều do Thời Nhiễm tự mình làm, nhưng gần đây mỗi ngày Trại Linh đều đi qua đi lại ở trước mặt, Tiểu Mai phát hiện Trại Linh luôn rất để ý đến chén đĩa ở trong bồn rửa chén.
Chị Lý cũng hơi giật mình, bọn họ làm việc ở trong cửa hàng, bình thường đã rời đi từ chín hay mười giờ tối, chén đĩa trong quán đều được giữ lại, vốn không chú ý đến. Bây giờ xem ra... Thời Nhiễm và Trại Linh đã sớm ở bên nhau.
Thời Nhiễm hiểu được, nếu bây giờ không nói rõ ràng, sau này sẽ không nói rõ ràng được nữa
Cô vội vàng giải thích: "Thật ra Trại Linh không phải là bạn trai của chị. Bọn chị chỉ là bạn bè bình thường, cậu ấy ở nhờ mà thôi."
Mục Phi nghiêng đầu, cũng rất thắc mắc: "Nhưng rõ ràng sáng nào em cũng thấy anh ấy đi ra từ dãy nhà sau ở bên kia."
Thời Nhiễm kiên trì: "Cậu ấy chỉ ở nhờ, là thuê phòng. Không phải hậu viện của chúng ta có hơn mười gian phòng sao? Vẫn đang còn trống, chi bằng cho cậu ấy thuê."
Đúng lúc Trại Linh ở bên ngoài đã ăn một chén miến huyết vịt xong, vui vẻ tiến vào chuẩn bị lấy thêm chén nữa.
Anh nghe vậy thì giận dữ: "Ai nói là tôi thuê nhà? Đây là nhà của tôi!"
Chị Lý ý vị thâm trường nhìn Thời Nhiễm, Thời Nhiễm đột nhiên cảm thấy khó giải quyết.
Bây giờ việc cấp bách không phải là giải thích với mọi người, mà là phổ cập kiến thức cho Trại Linh thứ gọi là quan hệ phức tạp của nhân loại.
Trại Linh khoanh tay: "Ý của cô là để tôi thừa nhận với bọn họ rằng tôi và cô chỉ là bạn bè bình thường, chúng ta không phải người yêu đúng không?"
Thời Nhiễm túm Trại Linh vào phía trong, tìm một chỗ yên tĩnh và giải thích một tràng dài với anh, Trại Linh lập tức hiểu như vậy. Thời Nhiễm định khiến lời giải thích trở nên sâu sắc hơn: "Ý của tôi là, sau này tôi còn có thể có bạn trai, nếu hai chúng ta không giải thích cho tốt, sẽ khiến người ta hiểu lầm."
Cô không nói ra câu này là được rồi, vừa nói đến, Trại Linh lập tức tỏ thái độ: "Ý cô là, sau này cô còn muốn tìm một người đàn ông xa lạ đến đây ở?"
Thời Nhiễm: "Haiz..."
Trại Linh: "Đừng hòng!"
Để cho Thời Nhiễm ở đây là do anh thấy Thời Nhiễm thuận mắt, lại thêm một người đàn ông? Đúng là mơ mộng hão huyền.
Trại Linh không phải là không hiểu được tình cảm của con người, chỉ là anh còn chưa thay đổi được vai diễn trước kia của mình. Lúc này nghe Thời Nhiễm nói, cảm giác nguy cơ lập tức tăng lên gấp đôi.
Nếu mình không đồng ý, liệu Thời Nhiễm có chuyển ra ngoài ở hay không? Trại Linh chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tượng đến lúc đó Thời Nhiễm sẽ dọn ra ngoài ở, trong lòng lập tức buồn bực.
"Được rồi, sau này tôi chính là bạn trai của cô!"
Trại Linh nghĩ, nếu Thời Nhiễm muốn kiếm bạn trai, còn ai có thể thích hợp hơn anh đâu?
Anh sẽ rửa chén, còn có thể giúp Thời Nhiễm thông cống thoát nước, chẳng phải mạnh mẽ hơn so với những người đàn ông khác sao?
Thời Nhiễm trợn mắt há hốc mồm, tuyệt đối không ngờ rằng, vậy mà mạch não kỳ lạ của Trại Linh lại rẽ ngoặt như vậy.
Trại Linh tìm kiếm ở trong đầu hình ảnh người yêu ở cạnh nhau mà mình từng thấy, lưu luyến đẩy chén của mình sang chỗ Thời Nhiễm: "Em có muốn ăn miến huyết vịt không?"
← Ch. 213 | Ch. 215 → |