← Ch.0377 | Ch.0379 → |
Trước đây lúc cô làm việc trong nhà máy, nghe nói có một đứa trẻ bán thận để mua điện thoại đời mới, lúc đó cô cảm thấy rất hoang đường, tại sao lại có người vì một chiếc điện thoại mà bán thận chứ?
Người này thật sự là không biết quý trọng sức khỏe của bản thân.
Lúc này, cô cảm thấy lời An Như Cố nói rất vô lý, nhưng không nhịn được bắt đầu suy nghĩ về khả năng đó.
Nếu nợ nặng lãi thật sự không trả nổi, ngày nào lãi mẹ sinh lãi con, ngoài bán thận ra có thể kiếm được tiền, thì cô đã cùng đường rồi.
An Như Cố nhìn chằm chằm người hữu duyên đang mặt kém sắc, trong lòng ngổn ngang trăm mối.
Gia đình của người hữu duyên quá tệ, khiến cho cô có tính cách nhạy cảm, thiếu thốn tình yêu, chỉ cần gặp một chút ấm áp là muốn dâng hiến tất cả mọi thứ của mình cho đối phương.
Không biết nhìn người, u mê không tỉnh ngộ, sắc đẹp làm lu mờ lý trí.
Người đáng thương tất có chỗ đáng trách.
Nhưng ngoài việc không có trách nhiệm với bản thân ra, cô ấy cả đời này chưa từng làm hại ai, tính cách có thể nói là lương thiện, cô cũng không ngại giúp đỡ một phen.
Vì vậy, An Như Cố bèn vạch trần ảo tưởng của đối phương: "Anh ta đâu chỉ có mình cô là bạn gái."
"Dựa theo đào hoa của anh ta mà xem xét, đóa hoa đào khác của anh ta là con gái nhà giàu có."
Tất cả mọi người trong phòng livestream: "???"
[Hoạ sĩ hết thời cộng thêm tra nam gạt lấy thận cộng thêm phượng hoàng nam, người đàn ông này còn có bất ngờ nào mà tôi chưa biết nữa không?]
[Đã tìm được bạch phú mỹ, trèo cao được rồi, tại sao còn phải xin tiền người hữu duyên? Tôi không hiểu. ]
An Như Cố nhìn thấy những bình luận này, giải thích: "Anh ta rất giỏi ngụy trang, am hiểu lừa gạt. Để khiến người khác coi trọng mình, anh ta cần rất nhiều tiền để tạo dựng mối quan hệ, hoàn thành giấc mơ làm hoạ sĩ của mình."
Khán giả trong phòng livestream lập tức hiểu ra, thì ra là hút m. á. u bạn gái, để tô vẽ cho bản thân, câu dẫn bạch phú mỹ.
Người hữu duyên như bị sét đánh ngang tai, ôm lấy đầu, vẻ mặt khó tin: "Làm sao anh ấy có thể đối xử với tôi như vậy chứ, không thể nào, anh ấy không phải là người như vậy..."
Tình yêu sâu đậm dành cho bạn trai khiến cô nhất thời rơi vào hỗn loạn.
An Như Cố thấy cô ấy vẫn u mê không tỉnh ngộ, khẽ thở dài: "Nếu cô không tin thì bây giờ có thể đi tìm anh ta."
"Đúng, tôi phải đi tìm anh ta hỏi cho ra lẽ."
Người hữu duyên lập tức đứng dậy, cuống cuồng cầm lấy điện thoại, xỏ dép vào rồi chạy ra ngoài.
Không lâu sau, cô đến bảo tàng nghệ thuật gần đó, bảo tàng có rất đông người ra vào, ai nấy đều ăn mặc vô cùng sang trọng.
Người hữu duyên tóc rối bù, chưa kịp trang điểm, khiến cho rất nhiều người ngoái đầu nhìn, suýt chút nữa thì bị nhân viên công tác chặn lại.
"Cô gì ơi, nơi này của chúng tôi đang tổ chức triển lãm tranh của cô Thẩm, cô đến xem triển lãm tranh sao?"
Người hữu duyên vuốt vuốt tóc, ưỡn thẳng lưng, ừ một tiếng: "Tôi đến tìm bạn trai tôi, bạn trai tôi đang ở bên trong."
Nhân viên công tác nghĩ đến việc đây không phải là buổi triển lãm tranh cần đặt chỗ trước, cuối cùng cũng cho cô vào.
Người hữu duyên nhớ hôm nay bạn trai đến triển lãm tranh để học hỏi, định gửi tin nhắn cho bạn trai, bảo anh ta ra tìm mình.
Kết quả đi được hai bước, rẽ phải vào hành lang, liền nhìn thấy một đôi nam nữ đang xem bức tranh trên tường.
Người đàn ông gương mặt góc cạnh rõ ràng, để tóc mái dài, cằm mọc râu đen, toát ra vẻ phóng khoáng, tùy ý.
Anh ta đút hai tay vào túi quần, thấp giọng nhận xét bức chân dung trước mặt, vẻ mặt tự tin, ung dung, khiến người khác không nhịn được mà tin phục.
Cô gái bên cạnh thỉnh thoảng lại nhìn về phía anh ta, nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói dịu dàng: "Peter, mỗi lần nghe anh nhận xét, em đều cảm thấy vô cùng mới mẻ, tối nay em sẽ giới thiệu anh với mẹ em, hai người nhất định sẽ rất hợp nhau."
Mắt người đàn ông sáng lên, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Anh ta cố công câu dẫn cô con nhà giàu này, chính là vì muốn quen biết mẹ cô ta - bà Thẩm. Bà Thẩm là hoạ sĩ nổi tiếng trong nước, chỉ cần lọt vào mắt xanh của bà Thẩm, tương lai của anh ta sẽ rộng mở.
Anh ta hận không thể kết hôn với cô con nhà giàu này ngay hôm nay, từ đó có được sự coi trọng của mẹ cô ta, trở thành hoạ sĩ nổi tiếng trong nước.
Đúng lúc anh ta đang chìm đắm trong ảo tưởng, thì trong đầu bất chợt lóe lên hình bóng cô bạn gái quen ở lớp học vẽ.
Anh ta được bạn bè giới thiệu đến đó làm giáo viên, thỉnh thoảng khen ngợi tranh cô vẽ vài câu, đưa ra vài lời khuyên, cô đã vô cùng tin tưởng và sùng bái anh ta.
Anh ta thấy cô cũng xinh xắn, bản thân lại đang trong thời gian trống trải, liền thuận nước đẩy thuyền đồng ý lời tỏ tình của cô.
Anh ta lặng lẽ thán một tiếng, nếu cô giàu có, anh ta cũng không ngại chơi đùa với cô thêm một thời gian. Đáng tiếc là cô nghèo rớt mồng tơi, không thể giúp
ích gì cho con đường nổi tiếng của anh ta.
Anh ta thầm nghĩ, đợi hôm nay gặp bà Thẩm xong, anh ta sẽ về nói lời chia tay với cô. Giá trị của kẻ si tình cấp thấp này đã bị vắt kiệt rồi, phải đổi người mới thôi.
Anh ta nhìn cô con nhà giàu ngây thơ bên cạnh, cười vô cùng vui vẻ.
Nhưng đúng lúc này, bên cạnh bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Anh ta nghiêng đầu nhìn, đồng tử co rút lại, không phải giờ này cô ta nên ở nhà vẽ tranh kiếm tiền sao?
Người hữu duyên đánh giá đôi nam nữ thân mật trước mặt, chỉ vào mũi bạn trai, tức giận nói: "Cô ta là ai? Tại sao anh cứ nói chuyện với cô ta mãi thế?"
Bạn trai hoảng hốt, vội vàng đưa tay ra, muốn kéo người hữu duyên lại: "Em nghe anh giải thích."
Người hữu duyên trực tiếp hất tay anh ta ra, nhìn cô gái đang không hiểu chuyện gì bên cạnh, tức giận nói: "Anh ấy là bạn trai của tôi, dựa vào đâu cô dám khoác tay anh ấy?"
Cô gái: "?"
Cô gái trợn tròn mắt, đầy vẻ khó tin: "... Cô nói linh tinh gì vậy, rõ ràng anh ấy là bạn trai của tôi."
Tim người hữu duyên như rơi xuống vực thẳm, cả người choáng váng, quay đầu nhìn bạn trai mình.
Khí chất của anh ta vẫn tiêu sái như vậy, nhưng lại khiến cô cảm thấy vô cùng xa lạ.
Anh ta vậy mà lại dám lén lút "bắt hai tay", câu kết với con nhà giàu.
Cô tức giận vô cùng, không nhịn được giơ tay chỉ vào mũi anh ta, mặc kệ đây là bảo tàng nghệ thuật yên tĩnh, mắng xối xả: "Em vì anh mà vay nặng lãi, vì anh mà nhận đơn hàng vẽ từ sáng đến tối, mắt mũi sắp hỏng đến nơi rồi, tất cả đều là vì tương lai của chúng ta, kết quả anh lại ra ngoài lén lút "bắt cá hai tay"?
Anh thật sự rất giỏi."
Bạn trai vô cùng hoảng sợ, theo bản năng liếc nhìn cô con nhà giàu, thấy sắc mặt cô ta ngày càng tệ, liền vội vàng phủi sạch quan hệ, hy vọng có thể cứu vãn hình tượng của mình.
"Đừng nói nữa, anh không thích em, chúng ta chia tay rồi."
Cô con nhà giàu nghe vậy, động tác trên tay khựng lại, sắc mặt hơi dịu đi: "Bạn gái cũ của Peter, dây dưa không dứt không phải là chuyện hay ho gì."
Cô ta cho rằng đây là một người yêu cũ phiền phức, vì vậy liền mở điện thoại, bấm số gọi bảo vệ của bảo tàng.
Bạn trai nghe thấy bảo vệ sắp đến, trong lòng hơi an tâm, dù sao cũng phải đuổi con điên này ra ngoài trước, không thể để cô ta ảnh hưởng đến hình tượng của mình trong lòng bà Thẩm và con gái bà ta.
Người hữu duyên ù tai, tức đến run người, vậy mà cô lại bị bạn trai đá ngay tại trận.
"Hay lắm, lúc mượn tiền em thì nói yêu em. Giờ câu được người khác rồi, thì nói em là bạn gái cũ. Được, em không nói lại anh, em cũng không muốn cãi nhau với anh."
Cô giơ tay lên, chĩa camera điện thoại về phía mặt bạn trai, lửa giận trong lòng bùng cháy, nghiến răng nghiến lợi: "Tôi nói cho anh biết, bây giờ tôi đang livestream đấy, tôi từng gặp người thân, bạn bè của anh rồi, để họ xem xem anh biến tôi từ bạn gái hiện tại thành bạn gái cũ như thế nào."
Bạn trai: "???"
Bạn trai giật nảy mình, lập tức bước nhanh đến, đưa tay muốn giật lấy điện thoại, cố nén giận nói: "Em điên rồi, mau tắt livestream đi."
Không biết lượng người xem livestream là bao nhiêu, nếu nhiều thì danh tiếng, tương lai, giấc mơ làm hoạ sĩ của anh ta sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!
Người hữu duyên đoán trước được hành động của anh ta, liền lùi về sau một bước, chạy nhanh ra ngoài.
Bạn trai thấy vậy chỉ đành đuổi theo cô, sắp đuổi kịp rồi thì một đám bảo vệ ùa tới.
"Bảo tàng nghiêm cấm làm ồn."
"Vui lòng không chạy nhảy!"
Bạn trai bị một đám bảo vệ cao to lực lưỡng chặn lại ở hành lang, chỉ có thể trơ mắt nhìn người hữu duyên cầm điện thoại quay phim mình ở đằng xa, tức đến mức khói bốc nghi ngút, vừa giận vừa hận.
Không ngờ đám bảo vệ này không những không giúp anh ta, ngược lại còn giúp con khốn đó!
Anh ta chỉ có thể tự an ủi bản thân, có lẽ đây là phòng livestream mới lập, chắc chỉ có mấy chục người xem, không gây ra sóng gió gì đâu.
Nhưng mà người hữu duyên liếc nhìn lượng người xem ở góc trên bên trái phòng livestream, con số hiển thị là 54. 620. 000, con số vẫn đang dần dần tăng lên.
Một phòng livestream như vậy, có thể dễ dàng biến tất cả mọi người trở nên nổi tiếng. Chủ đề liên quan cũng đã leo lên top tìm kiếm, khuôn mặt của tên tra nam cũng xuất hiện trong đó.
← Ch. 0377 | Ch. 0379 → |