Truyện:Tình Yêu Nhỏ Tôi Nhặt Được - Chương 37 (cuối)

Tình Yêu Nhỏ Tôi Nhặt Được
Trọn bộ 37 chương
Chương 37 (cuối)
Ngoại truyện
0.00
(0 votes)


Chương (1-37)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Tại một sòng bạc ở Las Vegas ——

Tô Túc mặc một bộ lễ phục đơn giản, cô đưa thư mời cho người quản lý đại sảnh, người đàn ông kia vừa nhìn thấy tờ thư mời liền cung kính cúi đầu chào cô “Chào buổi tối phu nhân, ông chủ đã đợi phu nhân trong văn phòng, tôi sẽ dẫn đường cho phu nhân.”

“Vậy làm phiền ông.” Tô Túc cười nhạt, một bên đi theo quản lý, một bên nhìn quanh thế giới nhỏ tráng lệ huy hoàng ngợp trong vàng son này, những quý ông nổi tiếng, các mỹ nhân giai lệ, đủ loại dân cờ bạc, còn có từng chồng thẻ bạc làm cho người ta điên cuồng kia…… Quả nhiên là một nơi làm người lưu luyến đến quên lối về mà.

“Chào buổi tối phu nhân, thật vinh hạnh được gặp cô.” Ông chủ sau màn của sòng bạc, người đàn ông ba mươi tuổi, Odrich Kay, ăn mặc một thân tây trang màu đen đứng cửa văn phòng nghênh đón cô. Ở ngay sau khi nhìn thấy khuôn mặt thanh lệ của cô xong, trong mắt hắn lóe lên một tia sáng lạ “Tôi là Odrich Kay.”

Tô Túc giương mắt nhìn về phía người đàn ông anh tuấn ước chừng cao hơn cô một cái đầu này, mái tóc ngắn màu nâu, đôi mắt màu vàng thâm thúy mê người cùng dáng người thon dài…… Không thể phủ nhận được chuyện hắn là một người đàn ông thành thục đủ để làm cho phụ nữ khuynh đảo. Có điều, đôi môi mỏng lãnh khốc góc cạnh kia cũng đã làm rất nhiều người con gái tan nát cõi lòng đi?

“Chào cậu, tôi cũng rất vui được nhìn thấy cậu” Tô Túc nhẹ nhàng cười “Chỉ là không biết mục đích mà cậu mời tôi đến đây là……”

“Về chuyện này, mời phu nhân ngồi xuống trước rồi mình nói chuyện đi.” Odrich thân sĩ đưa tay “ Mời vào bên trong.”

Tô Túc gật đầu, cũng không khách sáo, cô dẫn đầu đi vào căn phòng họp có mà trên mặt tường có treo một màn hình phẳng.

Sau khi hai người ngồi xuống, Odrich mới lễ phép hỏi: “Phu nhân muốn uống gì?”

“Cà phê là được.”

“Hai ly cà phê.” Vừa quay đầu, hắn ra chỉ thị cho người thư ký kiều diễm ở bên.

“Dạ.” Người thư ký dáng người nóng bỏng kia bỗng dưng mang ánh mắt thù hận liếc nhìn Tô Túc một cái rồi mới nhận lệnh lùi xuống.

Tô Túc nhận thấy được ánh mắt của cô ta, cô hứng thú mà nhướn mày.

“Phu nhân……” Odrich muốn nói lại thôi, hắn nhíu chặt đôi lông mày rậm rạp.

Theo cô biết, vị Kay này đây nổi danh là tàn nhẫn hung ác có tiếng, sao ở trước mặt cô lại nhìn không thấy một tia sắc bén khí phách nào, ngược lại nhìn qua còn thật……mỏi mệt?

“Cậu Kay, có chuyện gì cứ việc nói thẳng.”

“Phu nhân, phu nhân gọi tôi Odrich là được.”

Ánh mắt của Tô Túc chợt lóe, cô thấy thú vị mà nhếch lên khóe môi.

“Phu nhân, tiểu thư đã từng làm việc ở chỗ này của tôi.” Kay tìm một câu mở đầu an toàn.

“Cậu nói chính là Ethel.”

“Phải, Ethel,” nhắc tới cái tên này, trong mắt Kay hiện lên một tia đau đớn “Tôi cần phải xin cô tha thứ cho tôi, phu nhân, tôi đã làm tổn thương em ấy.” Hai tay của hắn nắm vào nhau thật chặt, như muốn che dấu sự nặng nề trong lòng mình.

“Là cậu?” Tô Túc nhìn thẳng vào hắn, hóa ra hắn là người làm Ethel đầy chật vật chạy về nhà, còn khóc ở trong lòng cô đến ngất xỉu.

“Phải, là tôi” Kay ảo não mà cúi đầu “Em ấy là một cô gái tốt đẹp như vậy, mà tôi lại……” Hắn rõ ràng đã vì em ấy mà không thể tự kiềm chế được nhưng lại vẫn không bỏ xuống lòng ngạo mạn cùng tự cao của mình, làm cô bé ấy tổn thương sâu sắc.

“Quá khen, Ethel tuy rằng ở đáy lòng là thiện lương nhưng tính cách lại thật sự ương ngạnh nũng nịu.” Tiếp nhận cà phê được người thư ký diễm lệ kia đưa lên, Tô Túc nhấp một ngụm rồi nhàn nhạt nói.

“A?” Kay cùng người thư ký kia đồng thời kinh ngạc thốt ra tiếng, giống như là cô vừa nói chuyện gì không thể tưởng tượng nổi.

“Làm sao, tôi nói sai rồi sao?” Tô Túc buông ly cà phê tinh xảo xinh đẹp, khó hiểu hỏi lại.

“Không, phu nhân nói……không sai.” Kay chần chừ gật gật đầu.

“Như vậy, mục đích kêu tôi tới đây hôm nay là cái gì?” Tô Túc nhìn về phía hắn “Nếu là xin lỗi, hẳn là nên tìm nó.”

“Tôi biết bản thân mình đã tổn thương trái tim em, em ấy không tha thứ cho tôi cũng không sao, nhưng mà em ấy hiện tại……” Kay dừng lại lời nói, dùng điều khiển từ xa mở màn hình lên.

Tô Túc nhìn lên màn hình, chỉ thấy một cô gái nhỏ kiều mị đang ngồi trên đùi của một người đàn ông tuấn mỹ, hai người một bên thân mật nói chuyện, một bên chơi bài năm lá cùng người khác.

Trong mắt Tô Túc chợt lóe qua ánh sáng sắc nhọn.

“Phu nhân, người đàn ông kia là một người thừa kế trong giới quý tộc Italy, tài sản trải rộng khắp toàn bộ thế giới.”

“Tôi biết anh ta.” Tô Túc nghiến răng nghiến lợi.

“Hai ngày nay, Ethel đều là đi theo hắn ta tới chỗ này vung tiền như rác.”

Tô Túc nghiến răng.

“Em ấy nói, em ấy là tình nhân của hắn……” Kay vùi mặt vào bàn tay rộng lớn “Tôi đã thỉnh cầu em ấy tha thứ, để em ấy trở lại bên cạnh tôi nhưng em ấy lại vô tình mà bước tới chỗ người đàn ông kia……”

Tầm mắt của Tô Túc trở lại trên người Kay, cô không nói lời nào.

“Tôi không ngăn cản em ấy được, cho nên phu nhân, mời cô ngăn cản em ấy đi, em ấy còn trẻ, không nên cứ như vậy mà tiếp túc sa đọa…… Người đàn ông kia đã sớm kết hôn rồi, theo tôi biết, hắn ta còn rất yêu phu nhân của mình, nhất định chỉ là muốn chơi đùa với Ethel mà thôi……” Không có người nào càng hiểu biết tâm tình của đàn ông có tiền hơn hắn, bởi vì trước kia hắn chính là ôm suy nghĩ như vậy ở bên cạnh Ethel nhỏ hơn hắn mười bốn tuổi, nhưng mà không nghĩ tới cô gái nhỏ kia vậy mà cứ như vậy mà tiến vào trong lòng hắn. Cũng bởi vậy, hắn đã phải nhận trừng phạt.

Cảm nhận được sự đau lòng của Kay, Tô Túc chậm rãi mở miệng, “Cậu Kay, thứ cho tôi nói thẳng, cho dù tôi có mang Ethel về thì tôi cũng không cho rằng cậu là một ứng cử viên sáng giá”

Cả người Kay run lên.

“Cậu đủ khả năng mở được sòng bạc này, cũng thuyết minh bối cảnh của cậu không thể làm tôi yên tâm, hơn nữa, với kẻ có tiền giống mấy cậu thì tình yêu có lẽ chỉ là mới mẻ trong chốc lát, chờ qua giai đoạn tươi mới rồi, có lẽ liền lại tùy ý đem bá tánh bình dân không tiền không thế lực như chúng tôi đùa nghịch chơi.”

“Tôi dùng sinh mệnh của tôi để yêu Ethel!” Kay gầm nhẹ.

Tô Túc không lên tiếng.

Kay nhụt chí mà nói: “Phu nhân, trước khi tôi gặp được Ethel, tôi thật sự là dùng tiền mua phụ nữ, tôi từng cho rằng phụ nữ chỉ là đồ chơi mà thôi……Nhưng mà, Ethel, em ấy không giống thế, em ấy là ánh mặt trời trong sinh mệnh của tôi, không có em ấy, tôi không biết nên làm sao mà sống……” Âm cuối của Kay thấp đến giống như một tiếng thở dài.

“Nhưng cậu vẫn là làm tổn thương trái tim nó.”

“Phải, tất cả đều là do tôi gieo gió gặt bão, cho nên phu nhân, tôi không mong Ethel sẽ tha thứ cho tôi, em ấy chỉ cần vui vẻ mà sống giống như trước kia thì tôi đã thỏa mãn, tôi thề với cô, nếu hai người không muốn thấy tôi nữa, tôi tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trước mặt hai người.” Kay chân thành tha thiết mà nhìn về phía Tô Túc.

Tô Túc im lặng một lát “Cậu lớn hơn nó mười bốn tuổi.”

“A?” Kay bị lời nói đột ngột của cô làm cho sửng sốt, hắn không rõ gì mà nhìn cô.

“Đây là lý do duy nhất để tôi chấp nhận cậu.” Tô Túc đứng lên “Hiện tại, mang tôi đến chỗ của Ethel.”

“Phu nhân, ý của phu nhân là……” Đôi mắt vàng của Kay chợt như tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

“Nhìn qua vận khí của bọn họ có vẻ không tồi” Tô Túc chỉ chỉ màn hình, cô bé nhỏ xinh kia vừa thắng được tiền mà trở nên hưng phấn “Chúng ta cũng đi đánh một ván đi.”

Ethel còn đang chơi cao hứng, vừa nhấc đầu lại nhìn thấy thân hình cao lớn của Kay đang đi tới chỗ bọn họ, cô hừ một tiếng rồi đẩy tất cả thẻ đánh bạc trước mặt mình ra ngoài “Tiếp tục.”

Người đàn ông tuấn mỹ có mái tóc vàng sau lưng sủng ái mà ôm cô nói: “Bảo bối, nếu không ta giết hắn nhé.” Lời nói tuy nhẹ, nhưng lại có loại cảm giác làm người ta không cách nào chỉ coi là lời nói đùa.

Ethel vội vàng quay đầu “Không được!”

Người đàn ông tóc vàng nhướn mày “A? Vì sao?”

Ethel nhất thời sốt ruột, tìm không ra được lý do gì, chỉ có thể ngang ngược nói: “Không được chính là không được mà!”

“Hừ hừ.”

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, ở trước bàn đánh bài xôn xao một trận.

Người đàn ông tóc vàng ngay cả mắt cũng không nâng, chỉ lười biếng mà chơi với mái tóc dài đen mềm mại của Ethel.

“Cậu chủ……” Cận vệ ở sau lưng do dự khom người gọi cậu một tiếng.

Người đàn ông tóc vàng lúc này mới như bố thí mà liếc mắt về phía xôn xao, đôi mắt xanh lục tuyệt mỹ trong nháy mắt trừng lớn, thân thể cũng cứng còng lại.

Ethel cũng như lơ đãng mà nhìn về phía người đàn ông kia, ngay lúc nhìn thấy người quen thuộc đến không thể lại quen thuộc hơn xong, cô lập tức kinh hách nhảy xuống khỏi đùi người đàn ông tóc vàng, rồi ngoan ngoãn mà đứng ở một bên, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Mommy……”

“Ethel,” Tô Túc cười như không cười ngồi xuống một chiếc ghế “Con có vẻ như chơi thật sự vui vẻ nha.”

“Mommy, con sai rồi……” Ethel vội vàng ra vẻ đáng thương mà nhận sai, xin mommy xử lý khoan dung.

Kay ngạc nhiên một hồi, cô gái nhỏ ương ngạnh nũng nịu đến không thèm để bất luận kẻ nào vào mắt kia, vậy mà ở trước mặt mẹ lại ngoan ngoãn như thế.

“Còn quý ông đây,” không hề để ý tới con gái, Tô Túc nhìn về phía người đàn ông tóc vàng “Nghe nói anh đã có gia đình?”

“Túc, anh cũng sai rồi……” Người đàn ông tóc vàng bị chỉ tên lộ ra gương mặt khổ qua, xong rồi, vì sao cô lại ở chỗ này cơ chứ?

Hóa ra người đàn ông tóc vàng chính là tộc trưởng của gia tộc Modi, chồng của Tô Túc, Karen ‧ Modi, mà Ethel, tự nhiên là con gái lớn của bọn họ.

“Hừ!” Tô Túc hừ lạnh một tiếng, cô nhìn về nhân viên phục vụ “Chia bài.”

Kay đã hơi phát hiện có chút kỳ quái, hắn cũng biết tộc trưởng của gia tộc Modi kia có bao nhiêu gian manh khó đoán, hai ngày này ông ta đã ngầm ra tay làm cho hắn tổn thất có bao nhiêu nghiêm trọng. Người như vậy, làm sao có thể đối với mẹ của Ethel như thế……

“Túc, em muốn chơi bài à?” Karen lập tức đứng lên muốn dính lấy cô.

“Ngồi xuống, em với anh đánh cược một ván.” Tô Túc lạnh lùng nói.

“Đánh cược cái gì với anh cơ?” Cậu không phải đều là của cô rồi sao? Karen chỉ cảm thấy buồn cười.

“Cược Ethel với anh, nếu em thắng, em muốn nó gả cho Odrich.”

Lời vừa nói ra liền khiến cho mọi người xung quanh ồ lên. Mặc kệ là quen bọn họ, hay là không quen biết bọn họ, cũng đều vây lại đây xem kịch vui.

Kay nghe như thế xong, trái tim hắn vậy mà lại đập nhanh hơn, giống như một thằng nhóc mới nếm thử tình dục. Hắn còn có thể cưới được em ấy sao? Thiên sứ của hắn……

“Mommy!” Ethel kháng nghị mà kêu lên một tiếng.

“Nó nằm mơ!” Karen đập bàn một cái.

“Là em đánh cược với anh, không phải cậu ta.” Tô Túc hoàn toàn không coi chuyện cậu tức giận ra gì.

“Không cược!” Karen quay đầu qua một bên, hừ một tiếng.

Mọi người đều kinh ngạc trước sự thay đổi của Karen, rõ ràng trước khi người phụ nữ này xuất hiện, ông ta chỉ là cong môi ngồi ở chỗ đó mà đã khiến cho người khác cảm thấy nguy hiểm, nhưng mà hiện tại…… lại giống như một cậu bé.

“Mommy, con mới không muốn gả cho hắn ta!” Ethel chu miệng.

Tô Túc liếc về phía cô, cũng không nói lời nào.

Ethel lại hiểu được ý tứ của Tô Túc, cô chỉ đành phải xoay người tìm viện trợ “Daddy, daddy xem mommy kìa ~~” cô dùng sức lắc lắc cánh tay của Karen .

“Daddy?!” Kay trừng lớn hai mắt “Ông ta là cha của em?” Ông trời, cha mẹ nàng vì sao đều nhìn không ra là có một đứa con gái lớn như thế? Khoan đã, từ từ, em ấy là con gái của Karen Modi, nói cách khác, em ấy là thiên kim của nhà Modi?

Kay ngốc ngay tại chỗ.

“Vậy vì sao con lại chạy tới đây làm việc?” Hơn nữa còn có thái độ nghiêm túc tới  nỗi giống như là thật sự cần tiền dùng.

“Trải nghiệm cuộc sống không được sao!” Ethel cậy mạnh nói, cũng không nói là làm thay mấy hôm cho bạn học bị bệnh chứ.

“Ethel……” Kay bất đắc dĩ mà nhìn cô, dần dần lộ ra tươi cười “Thật tốt quá, em không có làm tình nhân của ai.” Cuối cùng, Kay vẫn là cảm tạ trời xanh Ethel không có tự sa ngã.

Tô Túc cười.

“Không cho em nhìn người đàn ông khác cười.” Không biết từ khi nào mà Karen đã đến bên cạnh cô, cậu bá đạo mà quay mặt cô qua rồi in lên môi cô một hôn thật là sâu, sau đó tranh thủ vừa ngồi xuống vừa ôm cô vào trong ngực, cậu nói “Sao lại ở chỗ này?”

“Con rể tương lai mời em tới.” Tô Túc dựa vào trong ngực Karen, vì lời nói của bản thân mà bật cười một tiếng.

“Anh không đồng ý!”

“Không có ai hỏi ý kiến của anh.” Tô Túc liếc xéo cậu một cái “Anh thật là giỏi nha, Karen Modi, ôm con gái ngồi ở trên đùi, còn tuyên bố khắp nơi là anh muốn vứt bỏ người vợ tào khang(*) của mình đúng không?”

“Ai nói bậy!” Karen khẩn trương mà ôm chặt lấy cô “Đều là Ethel năn nỉ anh làm, không liên quan tới anh mà!”

“Nó còn nhỏ, anh cũng còn nhỏ sao? Vừa bị con gái làm nũng một cái thì cái gì cũng đều đáp ứng, hừ hừ, còn là tình nhân trẻ tuổi…… Khó trách, ngày hôm qua ngẫu nhiên em lại gặp được một vị phu nhân thở ngắn than dài với em.” Càng nghĩ càng giận, cô dùng sức véo cậu một hồi.

Lúc này Karen mới phát hiện sự nghiêm trọng của chuyện này, lỡ như Túc không biết chân tướng rồi lại nghe những người khác nói linh tinh thì chẳng phải là cậu rơi vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch? “Túc, anh thật sự sai rồi, em đừng có tức giận.” Cậu ôm chặt lấy cô, vì có thể mất đi cô mà sợ hãi.

Kết hôn đã nhiều năm như thế nhưng cậu vẫn còn cảm thấy mình yêu Tô Túc tới gần như không có giới hạn, buổi sáng mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt thanh lệ khi ngủ của cô, cậu liền cảm thấy như mình có được toàn bộ thế giới.

“Hừ, lần sau không được làm mấy chuyện nhàm chán này sau lưng em nữa.”

“Được, bảo bối.” Biết vợ mình lại mềm lòng, Karen cười hì hì nhích lại gần, làn môi mỏng khát vọng được cô ban thưởng.

Tô Túc thấy mọi người đều đang chú ý tới trận ầm ĩ của hai vai chính, khóe môi cô nhếch lên một cái, sau đó đôi môi đỏ mềm mại chủ động in lên môi cậu.

Karen lập tức ngậm lấy môi cô, chiếc lưỡi cơ khát mà đút vào trong miệng cô, cùng chiếc lưỡi của cô quấn lấy nhau chơi đùa.

“Thật là, hai người kiềm chế một chút được không.” Không biết là qua bao lâu, tiếng oán giận của con gái truyền vào trong lỗ tai hai người, lúc này Tô Túc mới ngượng ngùng đẩy chồng mình ra, vùi vào trong lồng ngực cậu.

Karen không vui mà ngẩng đầu, trừng mắt nhìn đứa con gái phá hư chuyện tốt của cậu “Hai người cãi xong rồi?” Tiếp tục cái đi nha.

“Hừ, không nói với hắn nữa, daddy, chúng ta đi về thôi.” Ethel nhớ tới sự đối xử vô tình trước kia của Kay, lại cảm thấy một đợt chua xót, cô chạy tới chỗ Karen và Tô Túc ngồi.

“Trốn tránh có thể giải quyết vấn đề gì?” Tô Túc ngẩng đầu lên nhìn về phía con gái mình “Ethel, nếu con không muốn mẹ với ba con đánh cược, vậy chúng ta đánh cược với hai người, nếu mấy đứa thắng, chúng ta lập tức sẽ làm cho Kay không còn gặp được con nữa, ngược lại, nếu chúng ta thắng, con phải nghe lời chúng ta nói.”

“Chúng ta là ai?” Ethel hỏi.

“Đương nhiên là con cùng Odrich.”

“Không được gọi tên của nó!”

“Vì sao con phải ở cùng hắn!”

Cha con hai người đều có ý kiến.

Nhưng mà Tô Túc vừa nhướn mày, đã có thể làm cho cả hai bọn họ đều ngậm miệng “Ethel, con chỉ có cơ hội lúc này thôi.”

“Mommy, mommy là một bạo quân!”

“Phải thì lại làm sao?”

“…… Daddy!”

“Cục cưng ngoan, daddy không thể giúp con.” Bàn tay nhỏ của Tô Túc vừa phủ lên tay Karen, Karen đã lập tức híp mắt cười cầm lại tay cô.

…… Thấy sắc liền quên con gái! Ethel bất mãn mà bĩu môi, cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, nếu không đánh cược, còn làm cho người khác nghĩ rằng cô luyến tiếc hắn nha. “Được thôi, đánh cược liền đánh cược. Con thắng liền không cần để con nhìn thấy hắn!” Miệng cô cậy mạnh mà nói.

Tô Túc than nhẹ một câu “Loại tính cách xúc động này của nó là giống ai vậy?”

“Giống anh, thật không tốt.” Karen lắc đầu, nhớ lại năm đó cậu chính là do quá xúc động nên đã làm hại bản thân thiếu chút nữa mất đi Tô Túc.

“Anh cũng biết nữa, đều là do anh chiều hư nó.”

“Nhưng cũng thật đáng yêu mà.” Con gái của cậu, mặc kệ như thế nào đều là bảo bối đáng yêu nhất thế giới.

Bốn người chuyển đến trước bàn, Tô Túc gọi người lấy ra một bộ bài, rồi nói: “Quy tắc rất đơn giản, giới hạn trong một bộ bài, hai bên mỗi lần sẽ đưa ra một lá, nếu con cảm thấy bài của con lớn hơn bài của mẹ liền có thể mở bài, nếu đoán đúng thì con thắng, ngược lại là mẹ thắng. Nếu cảm thấy không lớn hơn được bài của thì có thể bỏ bài, nhưng mà chỉ có một bộ bài này mà thôi. Nói cách khác, con có 27 cơ hội để thử.”

“Con biết rồi.” Ethel rầu rĩ nói, ngay sau đó không vui mà nói với người  đứng bên cạnh mình: “Anh tránh ra một chút đi.”

“Ethel, em muốn thắng sao? Anh có thể giúp em thắng.” Kay mỉm cười nói.

“Ai cần lòng tốt giả tạo của anh.”

“Ethel, chỉ cần là nguyện vọng của em, anh đều sẽ thỏa mãn cho em, cho dù là chuyện em không muốn thấy anh nữa, cũng không muốn gả cho anh.” Từ sau khi Kay biết Ethel không có đi làm tình nhân, tâm tình vẫn luôn rất tốt, hóa ra em ấy là cố ý chọc hắn đau lòng, nhìn thế này, trong lòng em ấy vẫn là có hắn.

“Ai, ai muốn gả cho anh!” Mặt của Ethel vụt một cái đỏ bừng lên, hắn, hắn vậy mà…… Hắn là đang cầu hôn sao?

“Anh hy vọng em có thể gả cho anh, đời này anh chỉ có hy vọng cưới được em.” Kay ở bên tai cô mị hoặc nói nhỏ.

“Hừ, đi nói chuyện đó với vị thư ký mỹ diễm của anh đi.” Tim của Ethel đập thật nhanh nhưng vừa nhớ tới hình ảnh làm cô đau đớn muốn chết kia, cái mũi của cô liền đau xót, Ethel dùng sức đẩy hắn ra.

“Ethel, đó chỉ là hiểu lầm, trân ni chỉ là té ngã ở trên giường anh mà vừa lúc để em thấy được mà thôi. Em nổi giận đùng đùng làm cho anh trên mặt mũi có chút khó xử, nên mới không lựa lời mà nói với em.” Kay đã hối hận không biết bao nhiêu lần, vì cái tôn nghiêm buồn cười của bản thân nên đã làm bảo bối nhỏ âu yếm bay khỏi lồng ngực hắn.

“Hừ, nếu là có người phụ nữ khác té ngã ở trên người daddy mà còn bị mommy thấy, ba sẽ giải thích với mommy trước.” Làm gì còn cần chờ đến lượt mommy hỏi. Người so với người, thật là tức chết đi được.

“Ethel, lần sau trước khi em tức giận, anh sẽ giải thích với em, có được không?”

Ethel mặt không biểu cảm cầm lấy bài “Không có lần sau, dù sao nếu như tôi thắng rồi, daddy tuyệt đối sẽ không để tôi nhìn thấy anh nữa.”

“Em thật sự không muốn gặp lại anh sao?” Kay bi thương mà thở dài một hơi.

“Ethel, mở hay không mở?”

Nhìn thấy nét đau thương hiếm có của Kay làm cho Ethel tâm phiền ý loạn, cô ném bài nói “Không mở!”

Bài một vòng lại một vòng mà đặt xuống dưới, Ethel đều bỏ không mở. Trong đầu cô đều bị vấn đề của Kay chiếm cứ, cô thật sự không muốn nhìn thấy hắn sao? Nhưng là, cô có thể dễ dàng tha thứ hắn như thế sao?

“Ethel.” Ethel đang đắm chìm ở trong suy nghĩ của mình, bị hắn gọi mới giật bắn mình lên, cô ngẩng đầu hỏi hắn “Làm sao?”

“Còn có bốn lá bài tẩy, một lá K, hai lá J, một lá 4 cơ, không có lá nào lớn hơn lá K trên tay em.” Kay dùng ký ức tuyệt hảo của mình để tính  bài, hắn ở bên tai cô nhắc nhở một câu.

“Anh……” Ethel trừng mắt nhìn hắn.

“Ethel, anh sẽ không lừa em. Lần này nếu em mở bài thì nhất định sẽ thắng.”

“Ethel, mở hay là không mở?” Tô Túc cười như không cười hỏi.

“Lần này nếu mở thì Ethel sẽ thắng.” Karen ngắm ngắm lá 4 cơ trong tay Tô Túc, anh vùi đầu ở bên cổ cô gà gật nói.

“Anh không muốn nó thắng thì ám hiệu cho nó một cái đi.” Tô Túc cười khẽ.

“…… Thôi, nó sẽ hận anh.” Karen cọ cọ cổ của cô “Con gái đều không phải của mình, vẫn là Túc của anh tốt nhất, là của một mình anh.” Cậu thỏa mãn mà ôm chặt cô.

“Con gái không phải của anh, là em sinh với người khác sao?” Tô Túc buồn cười nói.

“Ai dám!” Karen như trừng phạt mà gặm cắn cổ cô một cái.

“Đau!” Tô Túc đẩy cậu ra.

“Xem em còn dám nói bậy không.” Karen thấy mình cắn cổ cô đỏ lên lại thấy thương tiếc mà khẽ hôn lên đó.

“Được rồi, đừng quậy nữa.” Tô Túc lấy tay chặn lại miệng cậu lại.

“…… Hừ, trở về lại tiếp tục.” Karen không thỏa mãn mà nắm tay cô hôn thật to, sau đó mới an phận xuống.

Thấy cha mẹ ở đối diện nồng tình mật ý, Ethel hâm mộ một trận, từ nhỏ cô đã nhìn thấy cảm tình của cha mẹ mấy chục năm vẫn ngọt ngào như mới yêu một ngày, cho nên cô liền cho rằng tình yêu cũng sẽ chỉ làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc, không nghĩ tới, tình yêu cũng sẽ làm cho cô cảm thấy chua xót như thế.

Ethel nắm chặt lá bài trong tay, muốn nói lại thôi.

Người đàn ông sau lưng cô rốt cuộc cũng không phải daddy, mà cô cũng không phải mommy, cô có thể hạnh phúc giống mommy sao? Cô có thể tin tưởng hắn một lần nữa sao?

“Ethel, trốn tránh không giải quyết được vấn đề,” Tô Túc nhìn ra sự mâu thuẫn của con gái “Chỉ có đối mặt với nó, mặc kệ là tốt hay là xấu thì mới có kết quả.” Cô mỉm cười ôn nhu với con gái mình “Mặc kệ như thế nào, mommy của con vẫn là bạo quân, daddy của con vẫn sẽ tùy ý cho con làm nũng tùy hứng.”

Ethel nghe vậy liền rung động, đột nhiên cảm thấy không còn bế tắc nữa, tình yêu có lẽ là quan trọng nhưng cô còn có cha mẹ yêu cô, vậy cô còn có gì phải sợ hãi? Phải là hắn sợ hãi mới đúng!

Ethel chợt úp bài lại, rất có khí thế mà đứng lên “Odrich Kay!” Cô nhìn thẳng hắn, lớn tiếng kêu lên “Tôi lại cho anh một cơ hội, anh lại làm cho tôi khổ sở nữa, bổn tiểu thư liền nghỉ chơi!”

Kay giống như là nghe được âm thanh của trời “Ethel!” Hắn kích động mà ôm hôn cô nồng nhiệt “Anh nhất định sẽ làm em hạnh phúc!” Cũng làm cho chính mình hạnh phúc

“Hừ!” Nhìn người đàn ông khác hôn con gái mình, trong lòng Karen vẫn thấy ê ẩm “Ethel còn nhỏ, chúng ta lại nuôi nó mấy năm mới được.”

“Hì hì,” Tô Túc trấn an mà hôn nhẹ lên đôi môi bĩu dài của cậu “Ngoan, em thương anh.”

Đôi mắt xanh lục của Karen dần ảm đạm “Lại thương thêm một chút đi.”

Tô Túc cười kéo đầu cậu xuống, mà Karen cũng không khách khí nhấm nháp sự ngọt ngào chỉ thuộc về một mình mình.

Sau cơn mưa trời lại sáng, Karen cùng Tô Túc tính toán đi về nhà, mà Ethel lại được mẹ cho phép ở lại bên cạnh người yêu.

Karen hừ hừ nhưng cũng không nói chuyện. Suy bụng ta ra bụng người, cậu cũng hận một ngày 24 giờ không thể lúc nào cũng nhìn thấy Túc.

“Mommy, hắn lớn hơn con những 14 tuổi nha, hai người đều không phản đối gì sao?” Lúc Ethel tiễn bọn họ đi mới không kìm được tò mò mà đưa ra câu hỏi. Từ lúc bắt đầu, cô liền sợ hãi cha mẹ phản đối bọn họ do khoảng cách tuổi tác, không nghĩ tới cha mẹ cũng không để trong lòng chút nào.

“Phu nhân nói đây là lý do duy nhất để chấp nhận anh.” Kay cúi đầu, nói với người yêu bé nhỏ của mình. Hắn cũng có chút buồn bực.

“Gì?” Cha con hai người đều đồng thời nghi hoặc thành tiếng.

“Mommy, mommy thích đàn ông lớn tuổi?”

“Em thích đàn ông lớn tuổi?”

Tô Túc âm thầm kêu hỏng, cô cười gượng hai tiếng, “Em chỉ là cảm thấy, Od…… Kay lớn tuổi hơn Ethel nên có thể bao dung tính tình ương ngạnh nũng nịu của nó mà thôi.”

“Phải không?” Karen hoàn toàn không tin.

“Có chuyện gì vậy?” Kay thấy không khí trở nên kỳ quái mới thấp giọng hỏi một câu.

“Daddy nhỏ hơn mommy ba tuổi.” Ethel giải thích.

“Cái gì!” Kay khiếp sợ. Hắn còn cho rằng tuổi tác của bọn họ không chênh lệch lắm cơ, dung mạo của phụ nữ Đông Phương thật là làm người khác nhìn không ra tuổi thật. Kay lo lắng mà sờ sờ mặt của mình, sau đó lại nhìn người yêu nhỏ trong ngực một chút, xem tình hình này, hắn cũng phải chú ý bảo dưỡng mới được.

“Karen, em chỉ là tùy tiện nói một chút……”

“Hừ, tùy tiện nói mới là lời ở trong lòng, nụ hôn đầu tiên của em cũng là cho Tiêu Hải! Không được, anh không cho phép em gặp lại Eisen!” Karen càng nghĩ càng thấy lo lắng “Cũng không được gặp anh hai, anh ba, Tiêu Hải…… Tất cả đàn ông lớn tuổi hơn anh đều không được gặp!” Cậu khóa cô ở trong ngực mình, chỉ sợ cô cứ như vậy bay đi mất.

“Karen……” Tô Túc bất đắc dĩ mà để mặc cậu ôm mình trong ngực, tuy cảm thấy thật buồn cười, nhưng cô cũng cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.

Thật may mắn là năm đó La La và Dương Dương giúp cô nhặt cậu về.

(*) Người vợ tào khang: “糟糠之妻”: là chỉ người vợ đã đồng cam cộng khổ với người chồng.

HẾT


Crypto.com Exchange

Chương (1-37)