← Ch.319 | Ch.321 → |
Nhưng bây giờ cô hối hận rồi. Cô đường đường chính chính kết hôn một lần, cuộc hôn nhân này còn chịu đủ loại uất ức, đã vậy hết lần này đến lần khác bị người ta suy đoán là tiểu tam, tiểu tứ của đại gia nào đó.
Dù sao cô cũng đã nghỉ việc rồi, cô không quan tâm đ ến việc họ sẽ nói gì sau khi biết cô là vợ cũ của Chu Từ Thâm.
Ra khỏi Thành Quang, Nguyễn Tinh Vãn thở phào nhẹ nhõm.
Đi vài bước, cô quay đầu nhìn lại nơi cô đã làm việc trong nửa năm này, cười nhẹ nhàng.
Nửa năm trước, cô từ nơi này bắt đầu lại từ đầu, bây giờ những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, cũng tại đây mà đặt dấu chấm tròn kết thúc.
Cô thu hồi tầm nhìn, bước tiếp về phía trước.
Không ngoái đầu lại nữa.
......
Hai tháng sau.
Bùi Sam Sam nằm trên ghế sofa, duỗi lưng một cái: "Cuối cùng cũng xong, hai tháng qua mệt c. h. ế. t đi được."
Nguyễn Tinh Vãn cười nói: "Được rồi, nghỉ ngơi một chút rồi đi ăn thôi."
Nghe đến ăn, Bùi Sam Sam lập tức lấy lại tinh thần: "Bạn mình giới thiệu cho mình một quán ẩm thực Hồ Nam, chúng ta đi ăn nhé. À đúng rồi, Tiểu Thầm đã nghỉ đông chưa, gọi nó đi cùng đi."
"Đã nghỉ rồi, nhưng hình như vẫn đang làm thêm ở quán cà phê, để mình hỏi xem."
Nguyễn Tinh Vãn cầm túi, vừa nhắn tin cho Nguyễn Thầm, vừa cầm chìa khóa khóa cửa: "Đi thôi."
Hai tháng này, cô và Bùi Sam Sam luôn bận rộn với công việc của studio, khó khăn lắm mới quyết định được mặt bằng thuê, lại bắt đầu lo việc trang trí.
Nhưng cũng may mắn là mọi thứ đã hoàn tất trước khi khai trương.
Thực tế chứng minh, người ta phải bận rộn thì mới có thể khiến bản thân không nghĩ đến những chuyện vô bổ.
Đến nhà hàng Hồ Nam, sau khi gọi món xong, Bùi Sam Sam hỏi: "Thế nào, Tiểu Thầm có đến không?"
Nguyễn Tinh Vãn đặt điện thoại xuống: "Nó nói hôm nay làm ca sáng, lát nữa sẽ qua."
Nhắc đến Nguyễn Thầm, Bùi Sam Sam không khỏi lại bắt đầu hóng hớt: "Này, Tiểu Thầm đã lên đại học nửa năm rồi, vẫn không có yêu đương gì sao?"
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn nhướng mày: "Chắc là không."
"Mình cũng muốn đi học đại học lần nữa, thời sinh viên yêu đương thật đẹp biết bao, cảm giác rung động đó, đã lâu rồi mình chưa cảm nhận được."
"Xem nó thế nào thôi, lần trước mình hỏi nó, nó..."
Nhớ lại cuộc nói chuyện đó, Nguyễn Tinh Vãn không khỏi mỉm cười lắc đầu.
Hai người trò chuyện một lúc, cửa phòng riêng bị gõ, nhân viên phục vụ bắt đầu mang món ăn lên.
Lúc này, một bóng người đi ngang qua cửa, vô thức nhìn vào, sau đó ánh mắt khẽ dừng, đổi hướng bước vào phòng: "Sao hai người lại ở đây?"
Bùi Sam Sam và Nguyễn Tinh Vãn cùng lúc ngẩng đầu, nhìn thấy Hứa Loan đứng ở cửa.
← Ch. 319 | Ch. 321 → |