Vay nóng Tima

Truyện:Tình Yêu Giữa Mùa Hạ - Chương 01

Tình Yêu Giữa Mùa Hạ
Trọn bộ 11 chương
Chương 01
0.00
(0 votes)


Chương (1-11)

Siêu sale Lazada


Cao Thúy Cẩm vội vàng đến nơi bạn thân Dương Bội Hinh sắp cử hành hôn lễ là một khách sạn cao cấp, cô hướng đúng phòng chờ phía nhà gái đi tới.

Một nam nhân diện đồ tây trang, nhãn hiệu là loại cao cấp đối mặt nhìn cô ánh mắt có phần ngạc nhiên. Chỉ vì cô ăn mặc nhìn thật đơn giản, kiểu tóc đuôi ngựa bình thường, không hề giống những vị khách trước của hôn lễ này.

"Thật ngại! Xin hỏi cô có mang theo thiệp mời?" Âm thanh của anh ta có chút khinh miệt, dường như đã nhận định là cô đến sai chỗ.

Cao Thúy Cẩm không thèm ngó ngàng tới hắn ta, vội vàng tìm thiệp mời, nhưng mà thật không may, cô đã để quên mất rồi.

"Xin lỗi, tôi để quên mất! Tôi là Cao Thúy Cẩm, là phù dâu!" cô nói rõ thân phận của mình.

"Phù dâu?"

Không nói thì thôi, trong buổi tiệc cưới mọi người ngoài cô dâu ra, để ý tới nhất chính là phù dâu, thế nên khuôn mặt anh chàng tiếp tân này biểu tình hoàn toàn không tin tưởng.

Hôn lễ hôm nay thập phần trang trọng, song phương đều là người có tiếng tăm lừng lẫy trong giới làm ăn, sao có thể có một phù dâu như thế này?

"Tiểu thư, tôi nghĩ cô chắc là đã đi nhầm chỗ!" Tên tiếp tân không có ý cho cô đi qua.

Cao Thúy Cẩm lại nói rõ "Tôi thật sự là phù dâu mà, không tin anh có thể vào nói chuyện với Dương phu nhân!"

"Dương phu nhân bề bộn nhiều việc, chỉ sợ không có thời gian!"

Cái gì? Biểu hiện vô lễ như vậy, người ngây thơ nhất cũng nhận ra.

Cao Thúy Cẩm tức giận "Ý của anh là tôi là người lừa đảo? Thật không biết lễ phép!"

Thanh âm của cô khiến cho mọi người để ý, bên nhà trai bắt đầu có người chú ý nhìn lại.

"Tiểu thư, mong cô nhỏ giọng, ở đây là khách sạn cao cấp!"

"Tôi biết đây là khách sạn cao cấp, mà anh là tiếp tân, lại có thể vô lễ như thế, coi thường người khác cũng phải có mức độ thôi chứ!" cô trừng mắt nhìn anh ta.

Tiếp tân không hề do dự, vẫn như cũ kiên trì không nhân nhượng để cho cô đi qua.

Lúc này, một âm thanh của nam nhân từ phía sau truyền tới "Xin lỗi! Thật ra vị tiểu thư này tới tìm tôi, cô ấy đi nhầm hướng!"

Cao Thúy Cẩm còn chưa kịp nhìn rõ dung mạo của đối phương đã bị lôi đi, cô đang định đẩy tay của người này ra, lại nghe được âm thanh kính sợ của tay tiếp tân "Thì là là bạn của Lương tiên sinh! Thật sự có lỗi!"

Không ngờ nhân sinh có thể thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ nhanh chóng tới vậy, Cao Thúy Cẩm liếc nhìn tên tiếp tân có ý muốn nói, nam nhân bên cạnh đã lên tiếng trước "Không cần phải so đo với hạng tầm thường ấy, cứ đi theo tôi, tôi đưa cô vào trong!"

Cao Thúy Cẩm lúc này mới dời sự chú ý sang phía người bên cạnh, anh ta anh tuấn suất khí, tưởng như có ánh hào quang như của ngôi sao điện ảnh đập vào mắt cô, người trước mặt ngũ quan thâm thúy khiến người ta không khỏi oán hận thượng đế không công bằng.

Cô có điểm kinh ngạc, nhưng là chỉ là trong giây lát ngắn ngủi mà thôi.

"Mặc dù tôi không nhận ra anh, nhưng vẫn cảm ơn anh, nếu có thể, phiền anh bỏ tay ra? Anh như vậy làm tôi hiểu lầm anh thừa cơ ăn đậu hủ của tôi." Cô trừng mắt nhìn anh ta nắm lấy thắt lưng mình, nhịn xuống cơn giận.

Nam nhân này kéo cô đi xuyên qua hành lang tới khu hậu phòng mới buông cô ra, hắn đánh giá cô, khuôn mặt nhìn thật mê hoặc "Cô ... thật là phù dâu?"

Phút chốc, ấn tượng tốt của cô đối với hắn ta hoàn toàn biến mất. Xem ra hắn cùng tay tiếp tân kia cũng như nhau, thật sự làm người ta tức giận.

Cao Thúy Cẩm dùng đôi giày đắc lực của mình, đá vào ống khuyển của hắn, tức giận nói: "Có phải phù dâu hay không, không liên quan tới anh! Hừ!" nói xong, cô quay đầu bước đi.

Nam nhân kia đau đớn ôm chân mình, thật không thể tin nổi, lại có nữ nhân đối xử với hắn như vậy.

Cô ta có phải phù dâu hay không đương nhiên là liên quan tới hắn, bởi vì hắn là bạn chú rể nha!

Lương Vĩ Tường nhìn theo Cao Thúy Cẩm, phương thức lần đầu gặp mặt của hai người bọn họ, dường như có điểm không thích đáng ...

Cái gì đã khơi mào lên tình ái giữa hai người,

Mất đi khả năng kiềm chế, dục niệm không ngừng bùng lên mãnh liệt,

Không cách nào dập tắt được ...

Bị bắt thay một bộ lễ phục màu lam, cả người Cao Thúy Cẩm không thoái mái tí nào.

Cô không thích mặc váy ... Không! Nói đúng hơn là cô không mặc váy.

Cô thật sự không hiểu, để cho hai chân lộ ra ngoài nhiều không sợ bị cảm sao?

Bình thường cô không hề mặc váy, ngay cả nội quy nghiêm ngặt của nhà trường bắt phải mặc váy cô cũng không tuân theo. Thậm chí cô còn yêu cầu bác sĩ giải phẫu làm giấy chứng nhận, chứng minh là trên đùi của cô có một vết thương đáng sợ để lại sẹo mà ai nhìn thấy cũng sợ, may mắn, ban giám hiệu thông cảm cho cô, miễn cho cô cái việc mặc váy phức tạp. Sau khi cô tốt nghiệp lại càng không mặc váy, quần áo trong tủ đồ của cô căn bản là không có váy.

Nhưng hôn lễ của bạn thân là ngoại lệ!

Nếu không phải vì bạn thân, đánh chết cô cũng không mặc cái thứ lễ phục khiến cả người không được tự nhiên này, chẳng những lộ ra hai vai của cô, ngay cả hai chân của cô cũng không được che đậy kín đáo hơn. Hơn nữa, tóc của cô toàn bộ được búi lên, gắn không biết bao nhiêu là phụ kiện lên đó, nổi bật hơn cả là những hạt trân châu, ngay cả đồ trang sức như vòng cổ hoa tai cũng đều xuất hiện trên người cô ...

Trời ơi! Cô cảm thấy mình giống như là nàng công chúa nhỏ được cưng chiều.

Cao Thúy Cẩm chịu đựng oán giận tham dự buổi lễ, vẻ bề ngoài khiến cho không ít người chú ý, nhưng cô một chút cảm giác cũng không có, trong lòng chỉ một mực nghĩ làm sao nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Thật vất cả mới trụ được qua buổi lễ đổi trang phục của cô dâu mới, Cao Thúy Cẩm nhẹ nhàng thở ra.

"Trời ơi, tiểu Cẩm, sao có thể như vậy? Thì ra chú rể là anh ta!" cô dâu mới Dương Bội Hinh sau khi đổi trang phục, những người khác vừa rời đi, đột nhiên không đầu không đuôi tóm lấy Cao Thúy Cẩm kích động nói.

"Cái gì? Cậu đang nói cái gì? Tiểu Hinh ..." Cao Thúy Cẩm không hiểu hỏi lại.

Dương Bội Hinh giống như không thể khắc chế được cảm xúc, cảm thán mà nói "Chính là anh ấy! Người mà tớ yêu thầm."

Cái gì?! Lời nói của bạn thân làm Cao Thúy Cẩm kinh ngạc.

Một lát sau, Dương Bội Hinh đem tất cả mọi chuyện nói cùng bạn mình.

Cao Thúy Cẩm nghe xong liền sửng sốt. Không ngờ lại có chuyện trùng hợp như vậy ở trên đời này, kẻ từng hiểu lầm bạn thân của cô là loại con gái hay đi cùng đàn ông tới các buổi tiệc lại là nam nhân vật chính của ngày hôm nay ... Thật đáng ngạc nhiên!

Cao Thúy Cẩm đối với máy tính rất am hiểu, bởi vậy mới lập nên trang web "Nguyệt thần tiên cảnh", nội dung rất đầy đủ, là nguồn tài nguyên phong phú về tin tức, đồng thời nó cũng cung cấp cho những người chưa có đối tượng những người bạn khác giới khi cần thiết, đây là loại dịch vụ đặc biệt chỉ có hội viên mới được phục vụ.

Tư cách để trở thành hội viên rất được đòi hỏi rất nghiêm khắc, phải trải qua quá trình xét duyệt nghiêm ngặt, mà công việc này là do bạn thân Lưu Tuyết Âm phụ trách. Chỉ cần thông qua xét duyệt thành viên, có thể kí kết hợp đồng tạm thời cùng với các cô gái.

Cái gọi là hợp đồng tình nhân tạm thời này, thực ra chỉ là đi cùng đối phương đến các buổi hội yến, tuyệt đối không có thêm sự phục vụ nào khác. Nhưng mà, tháng trước có một vị khách có nhu cầu cần tìm bạn gái cấp bách để tham dự một buổi tiệc, mà cô gái mà bọn họ chọn cho người đó đột nhiên phải nằm bệnh viện, trong tình huống không tìm được người thay thế, cô đành không thể không nhờ tới Dương Bội Hinh giúp mình đảm nhiệm công tác này, nhưng lại không nghĩ tới cô ấy bị người ta hiểu lầm là loại phụ nữ thấp kém, chẳng những bị lừa mà còn bị kẹt lại trên một hòn đảo tới bảy ngày cùng với một người đàn ông xa lạ.

Sau khi biết rõ mọi việc, Cao Thúy Cẩm tức giận tới mức muốn báo thù cho bạn thân.

Chỉ là không nghĩ tới chỉ trong bảy ngày ngắ ngủi, bạn thân của cô lại rơi vào tình yêu, yêu ngay đối phương, chết cũng không chịu khai ra tên của hắn ta.

Nay sự việc đã rõ ràng.

"Thì ra đầu sỏ vụ việc là hai em trai của anh ta! Được lắm! Đừng để cho mình gặp được họ, nếu không sẽ cho họ biết tay!" Cao Thúy Cẩm cũng không tính làm to sự việc, dù sao bạn thân của cô vì đối phương cũng thương tâm khổ sở không ít, thậm chí thiếu chút nữa tưởng chừng phải hủy hôn.

"Đừng như vậy! Tiểu Cẩm, mọi chuyện đã qua rồi! Hơn nữa hai em trai anh ấy đều là phụ rể, cậu đừng quên, cậu còn phải khiêu vũ với một trong hai người đó!"

Cao Thúy Cẩm thật muốn hét lên. Cô căn bản sẽ không khiêu vũ, hơn nữa đối phương lại từng coi bạn thân của cô chẳng ra gì, nếu không phải vì bạn, cô thật muốn lập tức quay đầu bỏ của chạy lấy người.

"Tiểu Cẩm, vì mình, cậu nhịn một chút đi! Tiểu Âm không ở đây, chẳng lẽ ngay cả cậu cũng muốn bỏ mình lại?" Dương Bội Hinh dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô.

Cao Thúy Cẩm liếc mắt xem thường, chịu không nổi mắng vài câu thật khó nghe.

"Tiểu Cẩm ..."

"Được rồi! Mình biết rồi! Mình sẽ ở lại, ngoan ngoãn ở lại tới giây cuối cùng, được chứ!"

"Cám ơn cậu! Tiểu Cẩm!" Dương Bội Hinh vui vẻ ôm lấy cô.

Cao Thúy Cẩm tỏ vẻ không nề hà gì, nhếch khóe miệng.

Ai! Hôm nay coi như ngày thống khổ của cô đi, nhưng vì bạn thân, cô đành phải chịu!

Chuyện đời thật khôi hài!

Cao Thúy Cẩm không hề nghĩ tới sẽ có gặp chuyên hay ho thế này, gã ban nãy ở đại sảnh giúp cô, còn thừa cơ ăn đậu hủ của cô, và cuối cùng là gã đàn ông cô xem thường lại chính là em trai của chú rể Lương Vĩ Tường, đồng thời cũng là phù rể cùng cặp với phụ dâu là cô.

"Thì ra cô thật sự là phù dâu! Tôi thiếu chút nữa không nhận ra cô!" Lương Vĩ Tường ngồi bên cạnh Cao Thúy Cẩm, chờ đến lượt khiêu vũ.

Cao Thúy Cẩm tà nghễ nhìn hắn, không chút hòa nhã.

Lúc này, phía sau truyền đến rất nhiều âm thanh bất bình của mấy cô gái, tất cả đều có vẻ bất mãn trách cứ cô.

Xem ra người này rất được phụ nữ ưu ái, mọi người đối với ý định khiêu vũ cùng cô của hắn ta đều rất ghen tị. Quả nhiên ông trời chẳng hề theo lòng người, cô thì tuyệt đối không muốn có tiếp xúc liên lụy gì cùng hắn, khiến cho tế bào của cô chết đi mất bao nhiêu phần.

"Anh chính là người ở trên mạng tìm "bạn gái" ư? Không nghĩ tới đường đường là nhị thiếu gia Lương thị lại nghĩ ra cái trò chơi hạ lưu này!"

"Hả?" Lương Vĩ Tường không hiểu ý của cô, có chút sửng sốt.

"Không cần giả bộ! Mọi chuyện tôi đầu đã nghe tiểu Hinh nói rồi! Chính anh là người đã tưởng lầm cô ấy là loại phụ nữ không đàng hoàng, sau đó lừa cô ấy lên du thuyền đúng không?" Ngữ khí của cô đầy phẫn nộ.

Lương Vĩ Tường suy nghĩ một lúc, cuối cùng hiểu ra. Đối với những chuyện trước đây, hắn đã nghe anh trai mình nói qua.

"Đó là chuyện ngoài ý muốn, không nghĩ tới các cô lại dùng hoa hồng xanh làm tín vật nhận mặt!" Hắn thoải mái cười nói, dường như không quan tâm cô có tức giận hay không.

Hắn chính là loại người rất được phụ nữ hoang nghênh! Tính tình có vẻ ôn hòa, nụ cười khêu gợi, đôi mắt mê người ... Cao Thúy Cẩm rất nhanh nhận ra, hắn ta chính là loại người trăng hoa mà cô ghét nhất.

"Tiểu Hinh tâm địa hiền lành, đơn thuần, tuy rằng cô ấy tha thứ cho các người, nhưng tôi thì không!" Cô uống một ngụm nước trái cây, dường như quyết định không hề hòa nhã với hắn ta.

"Chuyện đó tôi tin rằng cả hai chúng ta đều có điểm sai! Huống hồ kết quả mọi việc lại rất tốt, cô không cần phải truy cứu lại đúng không? Không bằng chúng ta huề nhau, làm hòa vậy!" Hắn rót rượu, đẩy cái ly tới trước mặt cô.

Cô đẩy thẳng cái ly ra "Thực đáng tiếc, tôi không uống rượu! Xem ra chúng ta không thể thương lượng gì!"

Hắn nhướn mày, khóe miệng hàm chứa ý cười "Cô thật là một cô cái cố chấp!"

"Cảm ơn anh đã ca ngợi, tôi không phủ nhận mình rất cố chấp!" cô phản bác lại hắn.

Hai người nhìn nhau, trong mắt không hề tiếp nhận mình đã sai, mà điểm này lại làm Lương Vĩ Tường cảm thấy thú vị mới mẻ, hắn có chút hứng thú với cô rồi.

Hắn chưa từng hoài nghi sức quyến rũ của bản thân, đối mặt với phụ nữ, hắn luôn thoải mái tự nhiên, căn bản không có người kháng cự được hắn, thế nhưng cô gái trước mắt hắn lúc này lại làm cho hắn có cảm giác khó ứng phó.

Lần đầu nhìn thấy cô, hắn đã cảm giác được cô không giống người bình thường, hơn nữa trong lúc này, không chỉ có hắn không thể dời tầm mắt khỏi cô, hắn tin rằng ở đây dù là người đã kết hôn hay đàn ông độc thân đều dán mắt nhìn cô, ở cô có một loại sức quyến rũ đặc thù, chỉ khẽ cử động cũng tản ra khí chất không tầm thường.

Cao Thúy Cẩm bức xúc muốn rời đi, nói thật, cô vô cùng chán ngấy loại tình cảnh này.

"Tôi có chuyện muốn nói trước với anh, tình nhân đại chúng tiên sinh"

"Tôi tên là Lương Vĩ Tường, cô có thể gọi tôi là Vĩ Tường! Tôi tin rằng với quan hệ của chúng ta, có thể gọi thân mật như vậy!" (Kat: quan hệ gì? Mặt anh thật dày!)

Thật sự là không chịu nổi! Liếc mắt xem thường, Cao Thúy Cẩm muốn nổi da gà toàn thân.

"Lương tiên sinh, tôi nói thật! Tôi sẽ không khiêu vũ, cho nên đến lượt khiêu vũ, phiền anh tìm cô gái khác. Anh yên tâm, tôi sẽ không lấy làm phiền lòng, mà chắc rằng anh cũng không phiền lòng gì." Cô nói thẳng.

Nghĩ rằng hắn sẽ có phản ứng đặc biệt, không ngờ hắn ta chỉ "À" một tiếng, cười cười, "Không sao! Đến lúc đó tôi có thể dạy cô, kỹ thuật của tôi cũng không tồi, cô nhìn cũng rất thông minh, tôi tin cô có thể học được rất nhanh. Cô yên tâm! Tôi sẽ không dạy những động tác quá khó."

"Cám ơn ý tốt và lời khen, nhưng tôi không có hứng thú với khiêu vũ, mong anh đừng làm khó dễ tôi được không?"

Hắn nhíu mày một chút "Không nên!"

"Cái gì?" Cô khó hiểu hỏi lại.

"Hôm nay tôi là phù rể, cô là phù dâu, mà tôi và cô được xếp cùng cặp, an bài như vậy tôi cũng vừa lòng, mà tôi cũng không muốn để cho bất luận ai phá hỏng sự an bài này, nhất là cô gái khác." Hắn xấu xa cười.

Lời nói này càng làm cho Cao Thúy Cẩm xác nhận hắn ta là người tự cao tự đại. Hay là hắn muốn làm khó dễ cô.

"Xem ra anh cũng thật cố chấp." Cô khoát tay "Quên đi! Tôi nghĩ anh sẽ rất cao hứng nhận lời đề nghị hào phóng của tôi."

"Sao cơ?" Hắn nhấp một ngụm rượu.

Cô gợi lên khóe môi, nở nụ cười kiều mỵ "Tôi đang cho anh một cái cớ để hưởng thụ thời gian tốt đẹp cùng cô gái khác đó! Nhưng mà ... Anh hình như không cảm kích!"

Hắn cười "Cô đừng lo lắng! Hôm nay tôi hoàn toàn là của cô!"

Những lời này làm cô kinh ngạc, hai gò má nhất thời đỏ ứng, lời đáp trả của hắn làm cô suýt nữa làm đổ ly rượu của mình.

"Anh ..." Cao Thúy Cẩm vừa muốn mở miệng mắng, âm nhạc bắt đầu khiêu vũ vang lên, tiếng vỗ tay lấp tức truyền đến. Cô thầm mắng trong lòng. Xem ra lần này không tránh được!

Lương Vĩ Tường đứng dậy, vươn tay hướng Cao Thúy Cẩm, tiêu sái cười "Mời!"

Cô nhắm mắt lại, chờ hơn ba mươi giây mới đưa tay cho hắn.

Chú rể cùng cô dâu tiến vào sàn nhảy đầu tiên, sau đó ba bốn đôi nam nữ liên tiếp đi theo, Cao Thúy Cẩm và Lương Vĩ Tường là đôi cuối cùng.

Giai điệu tao nhã của âm nhạc vờn quanh bốn phía, Lương Vĩ Tường nắm tay Cao Thúy Cẩm bắt đầu sải bước.

Cao Thúy Cẩm có điểm ngơ ngác, không cẩn thận dẫm phải chân hắn nhiều lần, cô rõ ràng nghe thấy vài tiếng cười trộm, cô thừa biết tiếng cười nhạo đó là do đám người đang ghen tị với mình, điều này làm cho cô cảm thấy không cam lòng, bèn ưỡn ngực tập trung lực chú ý.

Lương Vĩ Tường vẫn không có biểu hiện mất kiên nhẫn hay giận dữ, thập phần đều luôn kiên nhẫn chỉ đạo cô, điều này làm cho cô đối với hắn có một chút hảo cảm và kính nể.

Vì không muốn cho người khác chế diễu, cô dùng thành quả đạt được để hưởng ứng.

Chỉ vài phút ngắn ngủi, cô đã lĩnh hội được tất cả, theo hắn nhanh nhẹn khiêu vũ.

Trong mắt hắn thoáng hiện ra vẻ ngạc nhiên, cô kiêu ngạo cười, hai người cứ như vậy bước đi thoải mái tự nhiên, hoàn hoàn toàn không tìm ra điểm không hòa hợp, rất nhanh bọn họ trở thành mục tiêu chú ý.

Lương Vĩ Tường chỉ thị cô nhìn vào mắt hắn, cô không chút do dự nhìn thẳng, trong mắt hàm chứa sự tự tin bừng sáng.

Đôi mắt hạnh xinh đẹp kia làm hắn mê muội, nháy mắt không khí quanhh người thay đổi, tình cảm nồng đậm xẹt qua nội tâm hắn, hô hấp của hai người gần như hòa hợp một thể. Hắn không thể dời tầm mắt, hắn khao khát người con gái trước mắt, hắn đã quên mất hai người mới chỉ gặp nhau vài giờ ngắn ngủi.

Đôi mắt hắn thâm thúy, biểu tình ôn nhu, toàn thân phát ra hơi thở đặc thù; Cao Thúy Cẩm nhất thời cảm thấy bị hấp dẫn, đây là điều làm cô bất ngờ, bỗng nhiên cô lại có loại cảm giác đông tâm này.

Âm nhạc chấm dứt, cô lập tức rời khỏi hắn, nhanh chóng trở về bình thường là chính mình. Cô nhất định là điên rồi! Mới có thể mạc danh kì diệu sinh ra cảm giác này.

Lúc này, âm nhạc lại lần nữa vang lên, rất nhiều người tiến vào sàn nhảy.

"Được rồi! Cuối cùng đã xong ... Tôi nghĩ ... Tôi nên đi trước! Cám ơn anh đã chỉ bảo!" Nói xong, cô thở phì phò quay người rời đi.

Lương Vĩ Tường muốn đuổi theo, lại bất đắc dĩ bị những cô gái khác tiến đến ngăn lại.

"Khiêu vũ với tôi một bản đi! Lương tiên sinh!"

Bỏ qua cơ hội đuổi theo cô, trong lòng hắn rất tiếc nuối, hắn nhìn quanh hội trường, muốn tìm em trai hỗ trợ, lại không thấy đâu, loáng thoáng thấy anh trai đang hướng hắn giơ ngón tay cái tán thưởng.

Ai! Xem ra tạm thời hắn không thoát thân được!

Thay lễ phục, Cao Thúy Cẩm khôi phục lại bộ dáng cũ.

"Tiểu Cẩm, cậu phải đi sao? Hôn lễ còn chưa có chấm dứt mà!" Dương Bội Hinh tìm được bạn thân ở phòng nghỉ.

"Tiểu Hinh, kính nhờ cậu buông tha cho mình đi! Vừa rồi nhận lời khiêu vũ là cực hạn của mình rồi! Huống hồ tớ còn rất nhiều việc, thật sự không thể ở lại." Cao Thúy Cẩm nhìn vào gương, hối hả tháo trang sức.

Dương Bôi Hinh đương nhiên hiểu "Cậu thật sự phải đi? Mọi người đều muốn chờ tới khi mình ném hoa, người ta còn muốn ném cho cậu!"

"Ném cho mình? Ha ha ha ... Tiểu Hinh, cậu đừng có nói giỡn! Cậu biết rõ mình không muốn kết hôn, ném hoa cho mình chỉ có thể dùng hai chữ "lãng phí" mà nói, cậu nên để cơ hội này cho người khác!"

Trên mặt cuối cùng cũng được tẩy trang sạch sẽ, Cao Thúy Cẩm sửa sang lại quần áo trên người.

"Được rồi! Mình thật sự phải đi! Chúc mừng cậu, Tiểu Hinh, bắt đầu một khởi đầu mới nhé! Có rảnh thì nhớ tìm mình là tiểu Âm đó!"

"Cậu yên tâm, mình vẫn sẽ thường lui tới giúp các cậu mà!"

"Hy vọng là thế! Cậu đừng quên, cậu bây giờ đã là vợ người ta, không có nhiều thời gian tự do!"

"Sẽ không đâu! Đúng rồi! Vừa rồi cậu khiêu vũ thật giỏi!"

"Trời ... Đừng nói nữa! Đó là chuyện mất mặt nhất đời tớ!" Nhớ tới Lương Vĩ Tường, lòng của cô có một chút xao động.

Dương Bội Hinh cười cười "Không mất mặt, mọi người đầu nhìn thấy hai người trai tài gái sắc, thập phần xứng đôi!"

"Đủ rồi! Tớ không muốn lại nghe chuyện liên quan tới tên ấy, cậu đừng quên, tớ không muốn tha thứ cho Lương Vĩ Tường cùng với em trai hắn ta."

"Tớ biết! Nói tới em trai anh ấy, không biết là người đã chạy đi đâu ... Vốn cũng tính giới thiệu với cậu."

"Em trai hắn ta không phải cũng là phù rể sao? Sao lại không tìm ra?"

Dương Bội Hinh suy nghĩ một lát "Tớ cũng không hiểu, nghe nói em trai anh ấy dường như chán ghét phụ nữ, cho nên biết phải cùng khiêu vũ với phù dâu, liền biến mất!"

"Đáng giận! Sớm biết tớ cũng trốn luôn, để cho phù dâu đi đôi với em trai hắn cùng với Lương Vĩ Tường thành một cặp!"

"Thật đáng tiếc, phù dâu đi cùng em trai anh ấy không xuất hiện, vì cái gì hẳn cậu đã biết."

"A?" Cao Thúy Cẩm liếc mắt nhìn bạn thân "Không thể nào? Ý cậu là ... người đi cặp với em trai hắn ta là Tiểu Âm?"

"Đúng vậy!"

Cô cười ha hả "Xem ra em trai của hắn ta thật may mắn khi tiểu Âm không xuất hiện, nếu không cậu ấy cũng sẽ phát hỏa với hai anh em hắn! Ai! Thực đáng tiếc, nếu có Tiểu Âm, tớ có thể có thêm giúp đỡ để đối phó với Lương Vĩ Tường!"

Nhìn bộ dáng của bạn thân, Dương Bội Hinh nhíu mày "Cậu đừng thêm mắm thêm muối, đổ dầu vào lửa được không? Tiểu Âm lúc còn nhỏ so với cậu đã khác, cậu ấy sẽ không phát hỏa với hai anh em họ! Là do cậu có chấp, tớ đều đã quên mọi chuyện cũ về họ."

Cao Thúy Cẩm nhìn Dương Bội Hinh, trong lòng hiểu được, bạn thân muốn sự tình được cho qua, hơn nữa một bên là nhà chồng, một bên là bạn thân.

Cô than nhẹ "Tiểu Hinh, mình hiểu được suy nghĩ của cậu, thật ra ... Mình cũng không phải tức giận hai anh em bọn họ về chuyện đó, thật ra ... Ai! Được rồi! Nói thật, là do mình có điểm công tư không được phân mình."

"Là sao?"

Cao Thúy Cẩm tìm chỗ ngồi xuống, "Còn nhớ Lương Vĩ Tường đã lập ra trang web "Ánh trăng" kia không? Cái trang web đó sao chép 80% hình thức của chúng ta, hơn nữa bọn họ không những sửa đổi nội dung thành vấn đề tình dục, thậm chí còn nhận lời cung cấp người đồng hành vì mục đích tình dục, thêm vào những dịch vụ vớ vẩn, nhưng quá trình giap thức lại không hề sai biệt với chúng ta. Tiểu Hinh, cậu có biết không? Có rất nhiều người tưởng chúng ta là bọn họ, mấy tháng nay mình không ngừng nhận được thư kháng nghị cùng những bào báo bát quái về chúng ta, mình nghĩ đại khái là do chuyện đó, thế nên mình mới không thể tha thứ cho Lương Vĩ Tường và em trai hắn.

"Trời ơi! Chuyện nghiêm trọng như vậy, sao cậu không nói với mình?" Dương Bội Hinh tiến tới cầm lấy tay cô.

Nhìn thấy sự khẩn trương trong mắt bạn thân, Cao Thúy Cẩm cười cười: "Mình không muốn để cho cậu và tiểu Âm lo lắng, dù sao mắc vào trang web này cũng là do ý của mình, hiện tại xảy ra vấn đề, cũng chỉ có thể để chính mình giải quyết! Dù sao cậu đừng lo lắng, mình đã điều tra và thu thập tư liệu bọn họ sao chép của chúng ta, không quá lâu nữa sẽ đối phó được với bọn họ, cho nên cậu cũng đừng nói cho tiểu Âm, được không?"

"Cậu lúc nào cũng vậy, chuyện gì cũng muốn tự bản thân mình gánh lấy!" Dương Bội Hinh nửa trách nửa bất đắc dĩ nhìn bạn thân.

"Đây là công việc mà mình lựa chọn thôi! Huống hồ chuyện liên quan tới máy tình và công nghệ chỉ có mình mới có thể giải quyết!" Cao Thúy Cẩm vốn là kẻ cuồng máy tính, khi còn đi học đã bắt đầu mày mò máy tính, sau khi tốt nghiệp bị vướng vào thế giới web, đem hứng thú trở thành công việc.

Dương Bội Hinh nhìn cô thở dài, "Tiểu Cẩm, mình thật sự cảm thấy cậu tốt nhất nên có thời gian nghỉ ngơi, nên xuất ngoại một chuyến! Không phải cậu vẫn muốn tới Mĩ thăm ba cậu sao? Hay là chờ mình quay lại sau tuần trăng mật sẽ đi cùng cậu, được không?"

"Cám ơn ý tốt của cậu! Nhưng tạm thời mình không muốn xuất ngoại, còn có nhiều việc phải giải quyết! Mà cậu là nữ nhân vật chính của hôn lễ thì nên ra ngoài chiêu đãi khách đi chứ!" Cao Thúy Cẩm lôi bạn thân ra trước cửa, "Cậu không tham dự hôn lễ, mẹ cậu tìm tới đây, mình nhất định lại bị bắt thay lại lễ phục! Cho nên mời cậu nhanh quay lại đi! Có chuyện gì chúng ta tán gẫu sau!"

Đóng cửa lại, Cao Thúy Cẩm chỉ thị cho bạn thân đi về phía hội trường, trong khi bản thân đi về hướng ngược lại rời đi.

"Tiểu Cẩm! Cám ơn cậu tới tham gia hôn lễ của mình!" Dương Bội Hinh lớn tiếng nói với cô.

Cao Thúy Cẩm không hề quay đầu, chỉ tiêu sái phất tay, rất nhanh biến mất ở chỗ rẽ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-11)