Phiên ngoại: Tân hôn
← Ch.78 | Ch.80 → |
Lúc đó, hồng y nữ hiệp cùng hắc y thích khách mới vừa qua cuộc sống tân hôn vui vẻ không bao lâu, hôn nhân của bọn họ liền sáng có báo động đỏ!!! Bởi vì nhà bọn họ có sự xuất hiện của 1 người thứ ba đặc biệt!Sở dĩ nói cái người thứ ba này đặc biệt hoàn toàn là con gái tiểu Mỹ năm nay đã bốn tuổi rồi! Mà thân phận của nó lại là nữ nhi bảo bối của biểu ca Dương Cảnh Nam cùng biểu tẩu Hứa Thanh Hoan - Dương Bảo bối... OTZ
Nghe nói lần này nó liền lập chí muốn làm bạn gái của Nhạc Hằng đồng chí...
Sau đó tại trong hôn lễ Mạc Lục cùng Nhạc Hằng, thân là hoa đồng Dương Bảo bối tiểu bằng hữu lớn lối tuyên bố muốn đuổi đi biểu cô Mạc Lục vì chính mình muốn vợ của Nhạc Hằng đồng chí ...
Có thể nghĩ, hồng y nữ hiệp của chúng ta đối với Dương Bảo bối tiểu bằng hữu tình hình căm thù đã đến đến tận xương tuỷ... Bởi vì ai đều không muốn nghe đến có người ngày ngày gọi điện thoại đến kêu gào, còn ý giật giây chồng của mình ly hôn với mình? -_- omg!
Đáng tiếc lần này là Dương gia bảo bối cũng là bảo bối trong lòng bàn tay của Nhị lão Mạc gia, nàng nếu là dám động một sợi lông của Dương Bảo bối kết quả nàng sẽ rất thảm, rất thảm...
Cho nên, nàng nhịn một chút, nhẫn một chút!
Giờ khắc này, hai người sau khi cưới ở 1 phòng tân hôn Mạc Lục trừng mắt đứa nhỏ đang bá chiếm không tha chồng mình, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Mà càng làm cho nàng tức giận chính là nội dung nói chuyện bên cạnh truyền tới làm cho nàng đem lỗ tai chặn đều bỏ qua không được...
"Nhạc Hằng ca ca, ca ca rốt cuộc khi nào thì cùng biểu cô ly hôn?"
"Ca không phải nói em người là khả ái nhất khắp thiên hạ sao? Vậy ca vì cái gì không cưới em lại muốn cưới biểu cô chứ?"
"Ca xem biểu cô vừa già vừa xấu, em về sau nhất định sẽ so với biểu cô xinh đẹp hơn gấp trăm lần, cho nên ca cưới em là được rồi nha..."
"Ngày hôm qua trong lớp tiểu mập nói yêu thích em đó, cậu ấy còn đem tất cả kẹo của mình cho em ăn... Bất quá em cự tuyệt, mặc dù em đem tất cả kẹo đều ăn..."
"Nhạc Hằng ca ca, ca xem, em đối với ca ca trung trinh không thay đổi..."
... Ở một bên thực nghe không vô Mạc Lục mặt đen trả lời:
"Dương - bảo - bối! Cô nghe nói cháu là bởi vì ghét bỏ người ta quá mập, cho nên mới không cùng tiểu mập cùng nhau chơi đùa mà?!"
"Biểu cô! Cháu biết rõ cô muốn tại trước mặt Nhạc Hằng ca ca chửi bới cháu, cháu đại nhân đại lượng không so đo với cô!"
Nôn - - Mạc Lục muốn hộc máu.
Nhìn một chút, nhìn một chút đi đây là lời 1 đứa bé bốn tuổi có thể nói ra khỏi miệng sao???
Con nhóc vẫn còn ở đó líu ríu nói không ngừng, Mạc Lục nhướng trán nhìn xem vẻ mặt bất đắc dĩ của chồng, tiểu vũ trụ rốt cục bộc phát!
Nàng đi tới nhấc lên Dương Bảo bối sau đó đem con bé tóm chặt ở bên người mình bắt đầu gọi điện thoại cho vợ chồng Dương Cảnh Nam.
"Dương Cảnh Nam đồng chí!!!!!!! Xin ngài cùng phu nhân trong 15' chạy đến đường XX cư xá XX số nhà XX đem nữ nhi bảo bối của ngài xách trở về!!!! Bằng không lão nương trực tiếp đem nó ném ra ngoài hiên!Tự ngài đến mà nhìn nó!!!!!!"
Mạc Lục rống xong pằng một tiếng trực tiếp đem điện thoại rơi cúp. Ngay sau đó nàng xoay người ác ngoan ngoan trừng mắt Dương Bảo bối đang xoay sở muốn thoát, uy hiếp nói:
"Ngoan ngoãn ngồi yên cho lão nương bằng không về sau đừng nghĩ sẽ ào nhà của cô!"
Bạn nhỏ Dương Bảo nghe được lời của cô mình, khinh thường hừ một tiếng, sau đó nghiêng đầu đi.
Mạc Lục xù lông: "Cha mẹ của cháu rất nhanh sẽ đến đem cháu dẫn đi, tốt nhất đừng muốn tại trước mặt ba mẹ nói xấu cô, bằng không về sau gặp cháu một lần ta đánh một lần!!!"
Dương Bảo bối biết xem sắc mặt, nó chu mỏ sau đó oa một tiếng khóc lên. Mạc Lục không chịu nổi vuốt vuốt huyệt thái dương, nàng cảm giác mình liền muốn qua đời...
Một bên thật vất vả mới rảnh rỗi Nhạc Hằng cực kỳ bất đắc dĩ thở dài, sau đó đi đến bên cạnh một lớn một nhỏ này. Hắn tự tay ôm lấy tiểu cô nương mặc váy công chúa cột nơ bướm nói:
"Bảo bối, ta không thích con gái khóc sướt mướt..."
Hắn vừa dứt lời, Dương Bảo bối giả khóc lập tức ngừng khóc.
Nhạc Hằng nhịn cười cố ý nhíu mày:
"Làm sao bây giờ? Ta càng chán ghét người chọc vợ ta tức giận!"
Dương Bảo bối nghe được lời của hắn, lập tức như tiểu nhân bất đắc dĩ thở dài sau đó lôi kéo áo biểu cô nhà mình thỏa hiệp nói:
"Được rồi, biểu cô, vì Nhạc Hằng ca ca, cháu dự định không làm cô tức giận! Cho nên cô mau cười một cái đi!"
Mạc Lục khóe miệng co giật sau đó thập phần không nói gì bất đắc dĩ vô lực giả cười một cái.
Không đến mười lăm phút chuông cửa vang lên.
Mạc Lục chạy như bay đi mở cửa sau đó tốc chiến tốc thắng mà đem Dương Bảo bối nhét trở về tay vợ chồng Dương Cảnh Nam lập tức pằng một tiếng đóng cửa lại. Vợ chồng Dương Cảnh Nam 2 mắt nhìn nhau hiểu người nào đó vừa rồi nhất định lại bị nữ nhi nhà mình tinh quái phát giận lên...
Đưa đi tiểu tổ tông khó dây dưa, Mạc Lục cùng Nhạc Hằng không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.
"Vợ này, chồng em thật đáng thương, phải chịu suốt ba giờ tàn phá..." Nhạc Hằng tay véo nhẹ eo vợ mình.
Mạc Lục thập phần đồng tình gật đầu, sau đó đưa tay vuốt ve mặt chồng mình
"Tình yêu, anh vất vả rồi! Lần sau chúng ta trực tiếp cho Dương Bảo bối tiểu hỗn đản kia bị sập cửa vào mặt đi!"
"Ừ... Bất quá đêm nay em phải đền bù tổn thất cho anh trước đã..." Hắn nói, khuôn mặt tuấn nhan đã đến gần nàng, chóp mũi chạm chóp mũi.
Mạc Lục còn chưa kịp trả lời môi của hắn liền nhanh chóng rơi xuống.
Nụ hôn của hắn tới rất mãnh liệt, bá đạo hấp thu hương thơm trong miệng nàng. Đầu lưỡi của hắn linh động xảo quấn quít lấy nàng, tinh tế thưởng thức ngọt ngào trong miệng nàng. Tay vốn là đặt tại bên eo của nàng cũng bắt đầu ở trên lưng nàng bốn phía dao động.
Mỗi lần đều bị người nào đó hôn đến phân không rõ Đông Tây Nam Bắc Mạc Lục lúc này đây cũng không ngoại lệ. Nàng hai mắt mê ly đang chìm thấm tại trong tình triều, thậm chí ngay cả nút áo trên người khi nào bị người ta cởi bỏ cũng không biết.
Nụ hôn của hắn bắt đầu dời xuốn một chút g, ôn nhu cẩn thận ở xương quai xanh xinh đẹp, động tác trên tay nhưng không có ngừng nghỉ, động tác thuần thục cởi bỏ xinh đẹp trước ngực nàng trói buộc sau đó cầm 1 bên ngực đối với nơi mềm mại đó nhẹ nhàng vuốt ve.
"Ừ..." Nàng bởi vì động tác của hắn nhịn không được thấp giọng nỉ non, hai tay đã ở không có cảm giác luồn vào trong mái tóc của hắn. Mạc Lục cảm giác mình giờ phút này phảng phất như người uống rượu say, toàn thân nóng lên, đầu choáng váng.
Nụ hôn của hắn dần dần đi xuống, hai tay cũng không dừng, không thể chờ đợi được cởi xuống quần áo còn lại trói buộc ở trên thân 2 người.
Khi da thịt trược tiếp tiếp xúc đến không khí lạnh như băng, Mạc Lục rốt cục có vẻ thanh tỉnh. Nàng vẻ mặt sầu lo:
"Ban ngày, sắc trời còn sớm..." Nàng còn chưa nói hết, một giây sau liền thét chói tai
"A - - "
Thì ra là bất mãn vợ mình còn có khí lực nói những chi tiết này Nhạc Hằng đồng chí trực tiếp từ ngồi chỗ bế nàng lên đi đến hướng phòng ngủ.
Đem người trong ngực phóng ở trên chiếc giường êm ái sau hắn liền lấn người ép xuống.
Nụ hôn ôn nhu mà lưu luyến như mưa rơi xuống, bàn tay ấm áp của hắn từ trước ngực mềm mại một đường đi xuống, lướt qua bụng bằng phẳng, cuối cùng đi vào nơi nồng đậm cỏ thơm...
Hắn rất nhanh tìm được điểm mẫn cảm của nàng xoa nắn lấy...
"A..." Nàng không chịu nổi hắn khiêu khích, rên rỉ mở miệng kêu tên của hắn:
"A... Hằng..."
"Đừng nóng vội..." Hắn thấy nàng phản ứng động tình, càng ra sức lấy lòng nàng...
Thanh âm mê người mà êm tai ngâm nga tại trong phòng ngủ to như vậy tràn ngập ra. Mạc Lục lý trí còn sót lại đã bị toàn thân nóng rang cùng trong khó nhịn vô ảnh vô tung biến mất...
Mà Nhạc Hằng đang ra sức lấy lòng vợ mới cưới rốt cục cảm nhận được nàng ướt át sau không thể chờ đợi được đem chống đỡ tại nơi mềm mại đó hết sức kéo căng một cái động thân đi vào thỏa mãn nàng cũng thỏa mãn chính mình...
...
Ngoài cửa sổ sắc trời đã tối xuống.
Bốn phía tràn ngập hương vị chuyện ấy, nhưng mà nhiều hơn lại là tình yêu ngọt ngào...
← Ch. 78 | Ch. 80 → |