Ngọt ngọt ngào ngào…
← Ch.56 | Ch.58 → |
Đều nói "Người gặp hỉ sự tinh thần sảng khoái ", Hứa Thanh Hoan cảm thấy lời này một chút cũng không sai. Đánh giá cô gái trước mắt mặt mày xinh đẹp phong tình vô hạn, nàng có chút hiểu rõ cười nói:
"Hòa hảo rồi?"
Mạc Lục cười mà không nói, xem như cam chịu.
Hứa Thanh Hoan nhìn xem nàng mỉm cười, đột nhiên sinh lòng cảm khái:
"Trẻ tuổi thật tốt."
Mạc Lục bởi vì nàng đột nhiên xuất hiện cảm thán cười ra tiếng:
"Thanh Hoan tỷ, chị ở đâu già rồi? Em dám cam đoan chị nếu như là dám lớn tiếng một chút nhất định sẽ bị ánh mắt oán giận của các nữ đồng nghiệp nháy mắt giết!"
Hứa Thanh Hoan bị nàng nói cùng biểu diễn chọc cười, nói:
"Mọi người thường nói nữ nhân 18 một cành hoa, 28 đã có thể là bã đậu..."
Mạc Lục nghe được lời của nàng lập tức phản bác:
"Nữ nhân bốn mươi thì tốt, nam nhân bốn mươi bã đậu! Hơn nữa quan trọng nhất là tại trong lòng biểu ca Thanh Hoan tỷ vĩnh viễn là đẹp nhất!"
Nhớ tới Dương Cảnh Nam, Hứa Thanh Hoan trong lòng vi ngọt. Vẻ u sầu tản đi thành mát lạnh trong ngày mùa hè.
Mạc Lục nhìn xem nàng nụ cười trên mặt, trêu ghẹo nói:
" Biểu tẩu! len lén nói cho chị biết ngày đó chị đáp ứng biểu ca cầu hôn sau, hắn hưng phấn trắng đêm không ngủ, khuya khoắt gọi điện thoại quấy rầy một đám hảo hữu nữa đấy ~ "
Hứa Thanh Hoan nghe nàng vừa nói như vậy, trên mặt có chút nóng lên, ho nhẹ một tiếng che giấu không được tự nhiên của mình.
"Thôi, không nói những cái này nữa, ăn cơm không nguội hết rồi."
Mạc Lục nghe nói trong mắt thoáng hiện lên giảo hoạt kế tiếp bắt đầu an phận ăn cơm.
Rất nhiều thời điểm tâm tình thật xấu có thể ảnh hưởng nghiêm trọng khẩu vị. Mạc Lục gần hai tuần lễ nay hôm nay khẩu vị mới thấy tốt. Loại thức ăn thường ngày giờ phút này đến trong miệng đều thành mỹ vị.
Buổi chiều đi làm không lâu sau, ngồi cạnh nữ đồng nghiệp bát quái đến cạnh tai nàng trêu ghẹo nói:
"Sách sách sách, tiểu Lục, sức mạnh của ái tình quả nhiên là vĩ đại! Mới một buổi tối không gặp, nhìn một chút mặt mày em này, dường như thành 1 người khác*** "
"Này.. này... cái gì gọi là dường như? Em chính là tối hôm qua ngủ ngon, cho nên hôm nay tinh thần tốt mà thôi ~!"
Nữ đồng nghiệp nghe được nàng phản bác, trên mặt ý tứ hàm xúc không rõ vui vẻ càng sâu. Nàng đưa tay vỗ vỗ vai Mạc Lục, giả bộ nghiêm trang nói:
"Ừ, chị đã rõ!"
Nàng nói xong cũng chạy về chỗ ngồi của mình tiếp tục công việc. Lưu lại Mạc Lục một mặt không rõ ràng suy nghĩ ngắn ngủi bốn chữ, sửng sốt không có suy nghĩ cẩn thận trong lời nói của đối phương ý tứ gì. Đợi đến hơn 10 phút sau sau, Mạc Lục đột nhiên khai khiếu, hiểu được đồng nghiệp trong lời nói ý tứ gì."Oanh" một chút đỏ mặt...
Rất rất rất... không thuần khiết!
Sắp tan ca, Mạc Lục đi một chuyến toilet. Lúc soi gương nàng bị gương mặt trong gương gò má ửng đỏ, đầu lông mày đuôi mắt đều mang theo nụ cười ngây ngẩn cả người. Khó trách... Tất cả mọi người lại nói nàng yêu...
Đúng là, giống như cũng không có nói sai...
Nàng mấy ngày nay suy tính hơn thiệt, tất cả đều là bởi vì người kia. Chỉ cần nghĩ tới cuộc điện thoại rạng sáng kia, nghĩ tới người con trai còn chưa gặp mặt kia nàng liền không nhịn được nhếch miệng mỉm cười. Hắn trở thành dòng suối trong cuộc sống vui vẻ, chuyện hảo tâm của nàng tất cả đều là bởi vì hắn. Trước kia nàng cũng có qua loại tâm tình này, sung sướng luôn dẫn theo nhàn nhạt khổ sở. Bởi vì vô luận nàng cố gắng như thế nào, nàng cùng Hướng Mãn trong lúc đó vĩnh viễn khoảng cách không xa không gần không cách nào vượt qua.
Nhưng lúc này đây không giống, nàng biết mình không phải là tương tư đơn phương, nàng biết rõ hắn cũng thích mình.
Như vậy như vậy đủ rồi... Nàng vui vẻ.
Buổi tối lên trò chơi, lập tức nhận được tin nhắn của Nguyệt Hắc Phong Cao phát tới.
[mật ngữ] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: tiểu Lục, đến YY phòng 416***, mật mã ***
[mật ngữ] [nước biếc người ta quấn]: a, tốt ~
Đánh mật mã sau khi vào phòng, Mạc Lục phát hiện trong phòng chỉ có hai người bọn họ.
Bất quá nàng đối với loại tình huống này đã có thể rất bình tĩnh. Bởi vì từ lúc nàng lên YY cho tới bây giờ đều là cùng hắn ngây ngốc ở trong một phòng nói chuyện phiếm ~ >0
Vừa thấy được Mạc Lục tiến đến, Nhạc Hằng liền mở miệng hỏi:
"Gần đây thực tập như thế nào? Công tác sẽ không mệt chết chứ?"
"Hì hì, yên tâm đi, công tác không tính quá nặng, hơn nữa thực tập lần này thu hoạch khá nhiều~!" Trong lời nói tiểu nữ nhi kiều thái, ngay cả người trong cuộc cũng không có phát giác.
Nhạc Hằng nghe được đáp án của nàng, khóe môi khẽ nhếch:
"Thực tập tới khi nào mới xong?"
"A, nhanh, đại khái đến đầu tháng sáu đi." Mạc Lục nói, nho nhỏ nói thầm câu:
"Thực tập hết không sai biệt lắm liền đến lễ tốt nghiệp... Thực vui vẻ..."
"Anh..." Nhạc Hằng lời nói mới ra miệng lại lại đột nhiên dừng lại.
"Làm sao vậy?" Mạc Lục bị hắn phản ứng lạ làm cho có chút khó hiểu.
"Không có việc gì, chính là đột nhiên nghĩ đến người nào đó còn nợ anh 2 bữa cơm không có mời~ "
Mạc Lục đang nói chuyện tại khung chat phát cái vẻ mặt khinh bỉ, đối với tai nghe nói ra:
"Quỷ hẹp hòi, lão nương lại không nói không mời! Là chính anh không có thời gian đến thành phố S, cũng không nên trách em!"
Nhạc Hằng vụng về thở dài.
"Anh đây không phải là lo lắng em sẽ không hoan nghênh mình sao! Em biết nếu là tha hương bị người ta kỳ thị là sẽ lưu lại bóng ma trong lòng."
Mạc Lục nhịn không được tranh cãi nói: "Ơ, không nhìn ra anh cũng để ý cảm thụ người khác như vậy!"
Nhạc Hằng theo lời của nàng nói: "Ừ, anh chỉ để ý cảm thụ của người trong lòng mình."
>__
Bởi vì tìm không được lời nói trả lời, nàng đành phải trái nhìn quanh mà nói cái khác:
"Cái kia, các anh học chương trình nghiên cứu sinh căng hay không?"
Nàng mới vừa nói xong, đầu kia thanh âm rõ ràng mang theo vui vẻ:
"Tiểu Lục, em đang khẩn trương cái gì?"
Mạc Lục có chút quẫn bách, dùng thêm can đảm nói:
"... Ai nói lão nương khẩn trương?!"
Nàng mới vừa nói xong, trong tai nghe tiếng cười càng lớn. Nàng tức giận nói:
"Cười cười cười, anh bán rẻ tiếng cười!"
Nhạc Hằng tựu thu lại: "Được rồi...là anh không đúng, anh không nên tùy tiện loạn cười, anh sai rồi."
Mạc Lục nghe hắn rõ ràng cười mức rất vui vẻ."Hừ" một tiếng, không để ý hắn.
Nhạc Hằng biết rõ nàng không có thật sự tức giận, chuyển đổi đề tài nói:
"Tiểu Lục, tên gọi thật của em là gì, để anh tìm thêm vào?"
"Mạc Lục. Khi tìm anh nhớ ghi rõ, không em sẽ không biết"
"Ừ, Ok, anh gọi là Nhạc Hằng." Nhạc Hằng nói bắt đầu tìm tòi tin tức Mạc Lục, hắn liền thấy 1 cái danh sách mà người nào đó xếp đầu tiên.
Đợi đến hắn thông qua lời mời kết bạn sau có thể thấy trang chủ thông tin cá nhân của nàng, nhịn không được hỏi ra miệng vấn đề.
"Tiểu Lục, em rõ ràng đứng top ngôi sao mà vì cái gì chưa bao giờ thêm người xa lạ?"
"Không có biện pháp, mị lực quá lớn có đôi khi cũng là chuyện xấu." Nàng tạm ngừng, bắt đầu nói thật:
"Lão nương vừa nhìn thấy những người kia gửi tin nhắn hỏi phương thức liên lạc đã cảm thấy phiền!"
"Ừ, làm rất đúng!" Trước một khắc còn tính trêu chọc đối phương quá tự luyến Nhạc Hằng một giây sau lập tức tán thành.
Kế tiếp, hai người bắt đầu thăm quan thông tin của 2 bên, chứng kiến những bình luận qua lại không vừa mắt.
Vì vậy sau một đoạn thời gian rất dài trong, chỉ cần hai người tại trong phòng một chỗ lúc, cũng sẽ truyền ra đoạn đối thoại ghen tuông rất đậm.
"Ơ, côn đồ, không tệ lắm, lại có nữ sinh nhắn lại muốn cùng anh kết giao bằng hữu, diễm phúc rất sâu*** "
"Em cũng không tồi, không phải nói chỉ thêm người quen? Cái tên Lý XX cũng là bằng hữu của em sao? Rõ ràng nhắn lại nói là thích em..."
"Người ta muốn yêu thích em, em có biện pháp nào chứ? Em xem ngươi danh sách bạn tốt kia phần lớn đều là nữ, không có vài người là anh chính thức biết đi?"
"... Tiểu Lục, anh có thể lý giải vì em đang ghen sao?"
"Cái đại đầu quỷ nhà anh! Anh mới ghen, cả nhà anh ghen!!!"
"Đúng... là anh ghen tị. Em được hoan nghênh như vậy, có một ngày đột nhiên chướng mắt anh phải làm sao bây giờ..."
"Nguyệt Hắc Phong Cao!!! Lão nương giống như là người có mới nới cũ như thế saosao???"
"Như vậy anh liền có thể an tâm."
"..."
← Ch. 56 | Ch. 58 → |