Truyện:Tình Cảm Chân Thành - Chương 36

Tình Cảm Chân Thành
Trọn bộ 85 chương
Chương 36
Cao H Rượu Vang Đỏ Play
0.00
(0 votes)


Chương (1-85)

Convert:???? Vespertine????

Edit: Sam

***

Tại căn phòng xa hoa ở Tích Hương Cư, có thể nghe thấy giọng mũi cô gái nhỏ hừ hừ phát ra.

Cô gái nhỏ bị lột sạch sẽ, nửa người trên bóng loáng như tuyết trắng, đôi bồng đào lay động kịch liệt tạo thành từng đợt sóng biển.

Ngón tay 𝐦ả·𝓃·𝐡 κ♓ả·𝐧·♓ nắm khăn trải bàn, khi thì buông ra, khi thì túm chặt, khuôn mặt ửng hồng xao xuyến, sương mù che kín đôi mắt hạnh, dáng vẻ phong tình vạn chủng không gì sánh bằng.

Cô gái nhỏ mở miệng, sảng khoái 𝓇ê.𝐧 г.ỉ theo nhịp điệu ↪️●ắ●Ⓜ️ ✌️à●ⓞ rú-ⓣ 𝐫-🅰️.

"Ân a!... Ân a... A!..."

Tiếp tục nhìn xuống, cặp chân dài thon thả đặt giữa cơ bụng anh, không có điểm tựa đành bất lực đung đưa giữa không trung.

Có một điểm khác biệt duy nhất đó là, phần hông hai người dán sát vô cùng chặt chẽ.

Lâm Dịch Phong bắt lấy nhũ thịt no đủ, đồng thời dùng sức đâ·ɱ về phía trước.

côn th*t gấp rút ⓒắ*Ⓜ️ ✌️*à*0 hoa phùng, âm thanh "bạch bạch" đỏ tai mỗi lúc một vang to.

Người đàn ông hưởng thụ nơi tư mật, môi â_𝐦 h_ộ sưng tấy đang bị dục long cường thế thao lộng, trông như một đóa hoa kiều diễm dần nở rộ.

Thân gậy kéo theo mật dịch hỗn độn từ chỗ kết hợp, lại theo côn th*t đ*â*ⓜ trở về, bọt mép chảy xuống dọc kẽ 𝖒ô●п●ⓖ cô gái nhỏ.

Căn phòng ngập tràn hơi thở ⓓ_â_m mỹ, Lâm Dịch Phong làm đến đỏ mắt, trực tiếp vác hai chân bạch ngọc lên vai anh.

Một tay anh ôm hết vòng eo cô, kiện lưng thẳng tắp tiến lên ⓚ.í𝖈.♓ т.𝒽í.c.𝐡 cô, hệt như chiếc máy đóng cọc rút cạn sinh lực cô.

"Ân a! A!... Â a!... A..."

Bùi Yên lâm vào trạng thái nước sôi lửa bỏng, ⓚ●♓oá●ⓘ ⓒ●ả●ⓜ ❎●â●𝐦 ⓝ●♓●ậ●🅿️ khắp cơ thể nhỏ bé, cô nhóc ngại ngùng duỗi tay che hoa huy*t nhưng vô tác dụng.

Cự vật hóa thành mãng xà tung hoành bốn phương, cô gái nhỏ không nhịn được lẩm bẩm kêu thảm, hai mắt đẫm lệ cầu xin người đàn ông.

"Dịch Phong... Ân a!... Chậm... Chậm một chút..."

Lâm Dịch Phong không bỏ qua bất cứ 🅱️ℹ️*ể*⛎ ✞ì𝐧*♓ nào trên mặt cô, mái tóc rong biển uốn lượn, hai má hồng hào có thể vắt ra nước ԁ*ụ 🅓*ỗ anh càng thêm xằng bậy.

Mắt hạnh mê muội phản chiếu hình bóng của anh, còn hoa huy*t bên dưới liều mạng 💲●𝐢●ế●𝐭 𝒸●𝖍ặ●ⓣ khiến người đàn ông sung 𝖘ướ𝓃_𝖌.

Anh cúi người đè lên cô gái nhỏ một lần nữa.

Bàn tay to xoa bóp kiều ⓜô*𝖓*ℊ, cả hai cơ thể quấn lấy nhau nằm gọn trên bàn.

"Bảo bối, làm em thật 💲.ướ𝓃.g!"

Lâm Dịch Phong giữ đầu cô nhóc, tàn bạo ♓ô.п sâu cô, tay vỗ vỗ Ⓜ️ô𝐧●𝖌 thịt, ⓣ𝖍-ở ♓ổ-п ♓ể-ռ nói.

"Mở chân ra, để ông xã đi vào toàn bộ."

Quy đầu chọc chọc miệng huyệt, anh cố ý không 𝒸ắ*𝐦 ☑️à*ο mà chờ cô gái nhỏ tự mình động thủ.

Lời nói càn rỡ làm Bùi Yên đỏ mặt tía tai, người đàn ông này thật quá đáng mà.

Anh thấp giọng ◗●ụ 🅓●ỗ bên tai cô, đôi mắt thâm trầm nhìn con mồi non nớt, muốn đem cô 👢.ộ.𝖙 ⓓ.𝒶 róc xương mới vừa lòng.

Cô ngoan ngoãn mở rộng hai chân, người đàn ông thuận thế đ-â-ⓜ sâu bên trong.

"Ngô ân~"

Bất thình lình bụng nhỏ được đú*t no căng, Bùi Yên yêu kiều 𝐫-ê-ռ 𝓇-ỉ phát ra thanh âm ngọt lịm, vừa uyển chuyển vừa êm tai qц*γ*ế*𝓃 𝖗*ũ anh trầm luân.

Trong khi đó, côn th*t mạnh mẽ liên tục "cày cấy" vườn đào, tiếng nước "òm ọp" loáng thoáng bên tai cô gái nhỏ.

Bùi Yên thẹn muốn ⓒ♓ế.✝️, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ chôn vùi ở cổ anh, đôi lông mi lớn mật quét qua làm anh ngứa ngáy.

Lâm Dịch Phong không cầm lòng được cười nhẹ, trêu ghẹo cô: "Bé ngoan, còn chưa quen sao?"

Nhớ tới bảo bối nhà anh mỗi khi ♓𝑜.𝒶.𝓃 á.ⓘ, cô đều nói lắp yêu cầu tắt đèn chọc anh dở khóc dở cười không thôi.

Chà, phải nghiêm túc phổ cập khoa học cho cô mới được.

"Ông xã "yêu" em là chuyện bình thường, giống như bữa cơm hằng ngày vậy.

Em không thể tắt đèn rồi ăn..."

"Đừng... đừng nói nữa."

Bùi Yên đánh gãy lời anh, đầu nhỏ càng vùi sâu trong lòng anh.

Người đàn ông lưu manh này còn kể lể nữa chứ, lúc nào ngoài miệng cũng đáp ứng cô, nhưng tay thì điều chỉnh đèn đến mức sáng nhất.

Anh còn nâng 〽️ô*𝐧*🌀 cô thật cao, bắt chỗ kia phun ra nuốt vào điên cuồng.

"Được, anh không nói, anh làm!"

Lâm Dịch Phong xấu xa cong môi, khởi động nửa thân trên, vươn tay cầm lấy rượu vang đỏ.

Chất lỏng màu đỏ thẫm chao đảo, đổ xuống bầu ngự_ⓒ sữa, bụng nhỏ, cuối cùng là nơi 🌀●1𝒶●𝐨 ♓●𝑜●🅰️●n giữa hai người.

Người đàn ông hưng phấn đ*â*〽️ thọc đưa chất lỏng vào hoa huy*t, cứ thế lặp đi lặp lại.

Chốc lát, nơi tư mật cô gái nhỏ sóng sánh hỗn hợp rượu và mật dịch không khác gì vừa mới phá thân.

"Ân a ***"

Cột nước ấm áp phun trào thúc đẩy cơ thể mề*ⓜ Ⓜ️*ạ*ℹ️, Bùi Yên mệt mỏi lắc đầu xin hàng.

"Dịch Phong... Đừng như vậy..."

Bé con khó chịu muốn lau sạch rượu trước 𝓃𝐠ự-c, chưa kịp động đậy đã bị anh đè lên bàn.

Lâm Dịch Phong ♓ô·ⓝ cánh môi đỏ mọng, giọng khàn khàn dỗ dành: "Bảo bối ngoan, ông xã hút cho em."

Khe 𝓃·🌀ự·↪️ sữa ánh sắc hồng, hai luồng nhũ thịt dính đầy nước tản ra hương thơm ngào ngạt cùng mùi rượu nồng nàn.

Cổ họng anh nghẹn lại, bàn tay to nắm đôi bạch thỏ 𝖑·❗·ế·m ɱú_𝖙 tấm tắc.

Long căn hung mãnh thao tiểu huyệt nở hoa, hai túi tinh chụp đánh 〽️ô_п_𝖌 nhỏ "bạch bạch".

"Ân a! Ân a!... Dịch Phong... Nhẹ chút..."

Cô gái nhỏ rùng mình, tay ôm đầu người đàn ông vô lực khóc than, đôi mắt ướ*𝐭 á*✝️ nhìn hai chân trắng nõn lên xuống trên vai anh, bầu п𝖌ự*🌜 sữa bị anh cắn nuốt "chậc chậc"

Hoa tâm cô nhóc tê dại, nửa chờ mong nửa sợ hãi giây tiếp theo được anh thao làm.

Bụng nhỏ ngày càng trướng đau, 𝐞.𝑜 ✞.ⓗo.𝖓 theo đó động đậy bắt buộc anh cắm một cái thật mạnh, hoa huy*t 𝓇⛎·ռ 𝓇·ẩ·γ kịch liệt giàn giụa nước mật.

Bảo bối nhà anh cao trào rồi!

Lâm Dịch Phong vui vẻ ngậm nhũ hoa, đắc ý cười cười, anh ngẩng đầu 𝒽_ô_n khóe mắt ẩm ướt của bé con, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

Anh nâng người cô, kiện eo dán sát lại gần đồng thời hai bánh mật đào va chạm ռ-𝐠ự-𝐜 anh, mùi 𝐭ì𝓃·𝖍 á·ı nồng đượm tiếp tục bao vây căn phòng.

"Ân a ~"

hoa huy*t vừa cao trào cực kỳ mẫn cảm, Bùi Yên khóc thút thít bên vai anh, phía dưới tự giác hút chặt.

Người đàn ông bị giáng một đòn trí mạng, quy đầu cương cứng phun trào chất lỏng trắng đục, bắn toàn bộ vào tử cung cô gái nhỏ.

- --

Ở một không gian khác, Lâm Dịch Phong nằm trên sofa, trong lòng anh là cơ thể 𝖒ề_ⓜ Ⓜ️_ạ_𝖎 của cô gái nhỏ.

Người đàn ông lười biếng giống hệt một con mãnh thú được thỏa mãn, bàn tay to che kín vết đỏ sau lưng cô.

Anh lưu luyến cảm giác trơn bóng vừa rồi, nhẹ nhàng vỗ về người yêu.

Bùi Yên treo trên người anh.

Vui 💰_ướ_𝓃_ℊ qua đi cô gái nhỏ mệt không thở nổi, mắt hạnh híp lại, môi đỏ khẽ hở, một bộ dáng bị chà đạp thảm thương.

Căn cự vật nửa cứng còn dính bắp đùi cô, cô nhóc không thoải mái di chuyển, hoa huy*t bên dưới bỗng nhiên ào ào từng luồng mật hoa, là của anh... !

Bùi Yên bừng tĩnh, mấy ngày trước tới kỳ hành kinh nên cô không quá để ý.

Tuy nhiên, hôm nay anh bắn vài lần.... !

Cô gái nhỏ tο_á_🌴 m_ồ ♓_ô_𝒾 lạnh, ngước mắt nhìn anh, lắp bắp nói.

"Dịch Phong... Chúng ta đi mua thuốc được không?"

Cô định đứng dậy thì bị anh áp xuống, Lâm Dịch Phong vỗ vỗ ɱôռ-🌀 nhỏ, bạc môi mỏng ghé tai cô, giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm.

"Lần đầu tiên nên dùng, nhưng lần này có thể xuất hiện kinh nguyệt."

Cô gái nhỏ không chịu nghe anh minh bạch mà tỏ vẻ lo lắng, người đàn ông thở dài một hơi.

"Bé ngoan, trước khi chạm vào em, anh đã đi buộc ga-rô."

***

Tác giả có lời muốn nói: Đêm nay chỉ có một chương, buộc ga-rô có thể sinh dục được.

Lão mổ cám ơn các tiểu khả ái đã phổ cập khoa học nha..

Chương (1-85)