Cao H Đêm Đầu Tiên
← Ch.17 | Ch.19 → |
<images>Convert:????????????????????????????????????????????????
Edit: Sam
***
"Ngô..."
Tiếng 𝓇ê-ⓝ ⓡ-ỉ thống khổ từ cô gái nhỏ bị người đàn ông bá đạo nuốt vào miệng.
Bùi Yên mờ mịt mở mắt, cảm giác phía dưới truyền đến vô cùng đau đớn như lưỡi dao sắc bén đâ●𝖒 xuyên người cô.
Cô gái nhỏ tỉnh rượu một ít, nước mắt thay nhau rơi xuống, thấm vào đệm, cô nghiêng đầu né tránh môi lưỡi nóng rực của người đàn ông, khóc lóc oan uổng.
"Đau quá... Ô ô..."
Tuy nơi phấn nộn bị người đàn ông mở rộng, nhưng kích cỡ dọa người kia vẫn căng trướng trong tầng mị thịt.
Tay cô gái nhỏ ôm chặt lưng người đàn ông, bất lực lắc ⓜ·ô𝐧·g, nghẹn ngào khóc.
"Dịch Phong... Có cái gì đó chọc em... Mau lấy nó ra..."
Hoa tâm liều mạng bao bọc, hút chặt cự vật cứng rắn.
Lâm Dịch Phong nhịn không được kêu một tiếng, bàn tay to nắm lấy 𝖊·𝐨 𝐭·𝖍𝑜·𝖓, yêu thương ⓗô·𝖓 lên môi nhỏ ư.ớ.t á.†, đau lòng cho cô gái nhỏ của anh.
"Bé ngoan, chỉ lúc này thôi, về sau sẽ không đau nữa."
Người đàn ông giữ đầu cô, thương tiếc ♓ô*n khắp khóe mắt sưng đỏ, đầu lưỡi ռ.ón.ℊ 𝒷ỏռ.𝖌 𝐥❗ế.m 𝖒●ú●т, đưa từng giọt nước mắt vào trong miệng.
Gân xanh lộ rõ trên trán anh, mồ hôi nhỏ giọt trên mặt cô gái nhỏ.
Người đàn ông cố gắng kìm nén 𝖉ụ·𝒸 ✔️·ọn·g, dịu dàng xoa 𝖒ô_п_🌀 nhỏ xinh đang bị dục long sắt thép 𝖈●ắ●ɱ ⓥà●ⓞ trong, côn th*t như có như không nhẹ nhàng đảo qua lại.
hoa huy*t bị 𝐤.í.ⓒ.𝐡 🌴.♓í𝖈.𝐡 nhanh chóng co rút, giống như cái miệng nhỏ một bên lℹ️.ế.ⓜ ɱ-ú-𝖙, một bên phun ra mật dịch.
Lâm Dịch Phong 𝐬*ướ*n*🌀 đến nổi t𝖍·ở 🅓·ố·𝐜, hô hấp ռón-𝖌 b-ỏ𝖓-🌀 phả vào bên tai cô gái nhỏ.
"Bảo bối, còn đau không?"
Người nằm trong lòng anh bị cắm hỏng, nơi trí mạng được tiểu huyệt hàm chứa khiến anh đỏ mắt đến mức muốn bắn ra, nhưng anh vẫn nhìn chăm chú mỗi phản ứng thể hiện trên khuôn mặt cô.
Bùi Yên 〽️_ê 𝖒_ⓐ_n chu miệng nhỏ, nghe thấy giọng nói trầm khàn vẩn đục bên tai, cô đã sớm mất hồn từ lúc anh 🌜●ọ ❎●á●✝️ thân dưới rồi.
Nơi tư mật vừa ngứa vừa tê dại, căng trướng không thôi, 🎋ⓗ.𝑜.á.ı 🌜.ả.Ⓜ️ dâng trào như từng đợt sóng biển nhấn chìm cô.
Tâm trí cô gái nhỏ hỗn loạn, tay nhỏ ôm lấy cổ người đàn ông, hai chân bạch ngọc vòng qua eo tinh tráng, ngón chân thoải mái co quắp lại, trông cô không khác gì một tiểu yêu tinh mê hoặc treo trên người anh.
Đôi môi đỏ mọng còn sưng đỏ, vô ý mân mê khuôn mặt anh tuấn.
"Ngứa..."
Trước cảnh sắc tình này, tia lý trí cuối cùng của Lâm Dịch Phong hoàn toàn bị cắt đứt, côn th*t rú_ⓣ г_🔼 một nửa 𝒽-𝖚ռ-ℊ ♓ăn-g 𝐜ắ_𝖒 ѵà_⭕, cảm giác thoải mái muốn ⓝ*ổ т*𝖚*𝓃*𝖌 khiến anh không kịp thích ứng.
Người đàn ông bắt đầu không kiêng nể muốn cô, động tác càng lúc càng nhanh, lớp mị thịt non mềm theo cự vật không ngừng ra vào.
Anh cắn nuốt môi lưỡi cô, sói đói hiện nguyên hình nảy sinh ý đồ độc ác ♓ô.п sâu.
Âm thanh "chậc, chậc" cùng tiếng nhớp nháp liên miên không dứt.
"Ngô ân ~ ân ~"
Bùi Yên sảng khoái гê·п r·ỉ, môi lưỡi giao hòa, tất cả đều bị người đàn ông nuốt vào trong bụng.
Cô chậm chạp mở con ngươi phủ mờ sương, há miệng mặc anh ♓ô_n lấy ♓ô_𝐧 để.
Cô gái nhỏ dần lạc vào vòng xoáy т·ì·ⓝ·h á·1, không phân biệt thật hay giả, chỉ có thể tiếp nhận hơi thở ấm áp mới không rơi vào trầm mê.
Cô nhẹ giọng rê·п r·ỉ, miệng huyệt mở rộng ra, trên bụng nổi lên hình dạng côn th*t to lớn, 𝐦●ôⓝ●𝖌 nhỏ bị anh làm đến nỗi ru_ⓝ 𝐫_ẩ_𝖞, tiểu huyệt đẹp tựa nụ hoa chớm nở trong tay anh.
Bùi Yên mềm nhũn thành một bãi nước, đầu lưỡi bá đạo rút khỏi miệng cô, cô gái nhỏ học đòi theo người đàn ông, đầu lưỡi 〽️.ề.〽️ 𝖒.ạ.1 ư●ớ●𝐭 á●✞ khẽ cắn Ⓜ️ú-ⓣ khiến anh cứng đờ.
Tiếng 𝐡.ⓞ𝖆.𝓃 á.i phía sau thân xe như trận mưa bão bùng truyền đến.
Hiếm khi cô gái nhỏ chủ động, Lâm Dịch Phong hưng phấn đến đỏ mắt, từng đợt sóng triều nổi lên trong lòng anh không thứ gì ngăn cản được.
Anh buông môi đỏ ra, bàn tay nâng ɱôп-ⓖ nhỏ mề●𝐦 〽️●ạ●ℹ️ không xương, dùng lực nhấn xuống, bắt đầu một trận điên cuồng thao làm tiểu huyệt mê người.
Cự vật tím đen hung mãnh cắm rút, mật hoa từ miệng huyệt tràn ra ngoài, bị côn th*t làm tạo thành từng đợt bọt biển, chảy xuống kẽ ɱ·ô·п·ɢ cô gái nhỏ bắn lên đệm.
"A ách, a ách, Dịch Phong..."
Bùi Yên bị 𝖐í𝒸*ⓗ 𝖙*♓í*🌜*♓ thét chói tai, cô mơ màng nhìn 𝐦_ô_ⓝ_🌀 nhỏ bị anh nâng giữa không trung, hai chân trắng nõn tinh tế đặt trên bờ vai rộng của anh.
côn th*t chỗ bắp đùi lúc ẩn lúc hiện, hoa huy*t bị làm căng trướng, cô gái nhỏ hỗn độn múa máy tay chân, thầm muốn bắt lấy cái gì đó ngăn cản hành động của anh, không may thứ cô nắm được chỉ là không khí.
Cô đành cắn tay nhỏ, chóp mũi chậm rãi phát ra tiếng khóc nỉ non.
Khóe mắt rưng rưng của người dưới thân cùng hai má phiếm hồng dụ hoặc Lâm Dịch Phong, đôi mắt anh nhìn đăm đăm hai nhũ hoa tròn trịa, dường như chúng đang 𝒸-♓ố-ռ-𝖌 đ-ố-𝐢 lại anh.
Bên dưới tiểu huyệt gắt gao ngậm chặt côn th*t, sâu bên trong có vô số miệng nhỏ tranh nhau làm anh sung şướ𝖓·g.
Lâm Dịch Phong sảng khoái, thần hồn điên đảo nắm chặt mô𝓃_𝖌 cô, hăng say đâ.𝖒 𝐯à.⭕ như điện môtơ không biết điểm dừng.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, đóa bọt biển văng ra khắp nơi, âm thanh 𝒽0.𝖆.n á.𝖎 "bạch bạch bạch" vang lên liên tiếp.
✝️ⓗâ_п т♓_ể nhỏ xinh của cô gái nhỏ bất lực, bụng nhỏ r𝖚_𝓃 𝓇_ẩ_y kịch liệt, cuối cùng cô cảm thấy ức chế khóc lóc ỉ ôi.
"Chậm một chút... Chậm một chút... Em sợ..."
Lâm Dịch Phong ✞_𝐡_ở 𝖍_ổ_n 𝐡ể_𝖓, buông ɱô.ⓝ.ⓖ nhỏ đầy đặn ra, côn th*t vẫn tiếp tục khảm sâu bên trong tiểu huyệt.
Anh cúi người áp xuống, lồng 𝓃𝐠ự·↪️ cứng rắn ép sát nhũ cầu phấn nộn, người đàn ông ♓·ô·n lên khuôn mặt đỏ ửng, anh khẽ lầm bầm.
"Bảo bối, thoải mái không?"
Anh vén tóc cô gái nhỏ sang hai bên, bàn tay to ôm e_o 🌴_h_ο_n, côn th*t đảo qua lại nơi hoa tâm, nhẹ nhàng đ*â*Ⓜ️ ѵà*ⓞ một chút, môi mỏng đ●ụ●𝓃●ℊ ↪️●𝐡ạ●𝐦 đôi môi sưng tấy, giọng nói trầm thấp sau khi giải thoát dụ.↪️ v.ọⓝ.🌀, tràn ngập sắc tình.
"Nói cho ông xã nghe, thoải mái sao?"
"Ân a~" Tiếng гê_ռ ⓡ_ỉ ɱề-Ⓜ️ ⓜạ-1, yêu kiều vang vảng bên tai.
Bùi Yên mở mắt, đôi con ngươi lấp lánh như sao trời, người đàn ông tuấn tú trước mắt khắc họa vào trong tâm trí cô gái nhỏ, nhìn thế nào cũng phù hợp với người trong lòng cô.
Cô gái nhỏ say rượu vứt bỏ tính cách rụt rè ban đầu, cởi mở bày tỏ cảm xúc chân thật của bản thân.
Cô ôm cổ người đàn ông, hơi nước bao phủ tầm mắt, miệng nhỏ ⓛ·ℹ️·ế·𝐦 𝐦ú-ⓣ môi mỏng ⓖợ_❗ ⓒả_Ⓜ️, gật đầu.
Lâm Dịch Phong say mê nhìn dáng vẻ rung động lòng người kia, nhu nhược lại đáng thương, đôi mắt u ám lạnh lẽo, anh 𝐡ô-ռ lên khóe miệng cô, thanh âm khàn khàn d*ụ d*ỗ cô gái nhỏ.
"Đợi lát nữa cho em ở trên, được không?"
***
Edit: Haizz không biết nói sao nhưng đã reup truyện của chính chủ lại còn trơ trẽn.
Bọn họ thay đổi câu từ của tui luôn***~ Có thể từ chương 20 trở đi sẽ up vào group trên FB nha~ Cả nhà thông cảm cho tui chứ giờ tui cũng hết cách... !
.
← Ch. 17 | Ch. 19 → |