Cao H Uống Sữa Bò
← Ch.15 | Ch.17 → |
Convert:????????????????????????????????????????????????
Edit: Sam
***
Ở phía sau thân xe Maybach thường truyền đến âm thanh 𝐥𝐢_ế_𝐦 〽️_ú_🌴 tấm tắc của người đàn ông cùng tiếng khóc thút thít của cô gái nhỏ.
Đèn đường chiếu rọi xuống, tư thế hai người phóng đãng cực kì.
Quần áo người đàn ông hoàn chỉnh nhưng cô gái nhỏ bị lột sạch sẽ, hai chân bạch ngọc bị anh ôm vào trong ռ🌀ự·ⓒ.
Lâm Dịch Phong cⓗô-ⓝ mô-ℹ️ vào bầu п🌀ự-𝐜 sữa cô gái nhỏ, khẽ cắn thứ ngạo nghễ, thẳng mềm nhòn nhọn kia khiến anh yêu thích không buông tay.
Anh ngậm nhũ hoa cô gái nhỏ trong miệng, đầu lưỡi cứ thế lặp lại phun ra nuốt vào đầu v* phấn nộn, thơm ngon như trái cây.
Đầu nhũ hoa dưới nước bọt của anh đẹp tựa viên anh đào, hương thơm ngọt ngào, chỉ cần anh cắn một cái thôi là anh đào lập tức tan ra.
Đôi mắt thâm thúy của người đàn ông chăm chú nhìn hai luồng thỏ ngọc, 𝖍ơ.ï †.h.ở ռ.óⓝ.ɢ rự.ⓒ phun lên tuyết nhũ cô gái nhỏ, nhũ thịt nổi lên màu đỏ nhàn nhạt, vừa thành thục vừa mê người làm anh muốn ngắt trái đào tiên này.
Hình ảnh trước mắt càng thêm thâm trầm, đột nhiên anh há miệng hút lấy đôi bồng đào, kể cả quầng vú chung quanh đều bị anh hàm vào trong, âm thanh "tư tư" 𝐥𝒾·ế·〽️ mú·t, hàm răng cắn nơi đỏ hồng xinh đẹp dựng thẳng.
"Ngô ân... Ân..."
Mắt hạnh Bùi Yên 𝐦·ê Ⓜ️𝒶·ⓝ, dần dần đỏ hồng, cô không chịu nổi 🎋íc_𝖍 †_hí_𝒸_ⓗ, miệng nhỏ phát ra tiếng 𝖗·ê·𝐧 𝓇·ỉ yêu kiều.
Tưởng chừng anh là một đứa bé muốn ăn sữa, cô ôm chặt đầu anh, mười ngón tay 〽️.ả𝐧.𝐡 𝐤♓ảⓝ.𝖍 𝐯ù.𝖎 và.𝐨 sâu trong mái tóc đen, theo tiết tấu cắn nuốt của anh, tay nhỏ cũng không ngừng túm chặt tóc anh.
🎋𝖍o·á·i ⓒả·〽️ truyền đến trước ⓝ🌀*ự*ⓒ khiến cô tê dại, lan ra khắp nơi trên cơ thể, hai bên đùi ngọc phí công né tránh ý muốn ngăn cản hành động của anh.
Cô gái nhỏ như một chú mèo con đáng thương, cất tiếng nỉ non làm dục hỏa người đàn ông càng thêm mãnh liệt.
Anh ☑️𝐮ố.🌴 ⓥ.ⓔ ⓜôⓝ●𝐠 thịt đầy đặn, bàn tay to chậm rãi hướng vào trong.
Ngón tay anh đẩy cánh hoa ư·ớ·𝖙 á·𝐭, ôn nhu đi vào, bên trong vừa ướt mềm lại 𝓃ó.𝐧.𝐠 🅱️.ỏn.ⓖ.
Khớp xương nơi ngón tay bị hút lấy gắt gao, từng tầng mị thịt bao trùm, không có cách nào đi tiếp chỉ cắm được một nửa.
Lâm Dịch Phong khẩn trương, anh cho rằng côn th*t đang bị kẹp vậy.
Bàn tay nóng rực νυ-ố-𝐭 ν-𝖊 tuyết đồn đẫy đà, thịt mềm trắng nõn chui ra từ khe hở ngón tay, người đàn ông yêu thích không thôi niết mạnh.
Chốc lát, nhũ hoa kiều nộn vội vàng nở rộ dưới tác động của anh.
Anh không cẩn thận để lại dấu vết khắp nơi bầu n𝖌*ự*𝖈 sữa, nghiêng đầu yêu thương nơi khác.
Bàn tay to nắm lấy cánh ɱôռ●𝐠, bẻ ra hai bên sườn, ngón tay ⓒ●ắ●ⓜ ѵà●𝐨 mị thịt tiểu huyệt, đỉnh sâu bên trong.
"Ân a..."
Cô gái nhỏ nằm mộng, nhận thấy hoa huy*t bị một vật cứng rắn lấn át, cô giương môi đỏ mọng, gian nan 𝖗ê●п 𝐫●ỉ vài tiếng.
Bùi Yên theo bản năng nâng 𝐦ôп_🌀 nhỏ trốn thoát, ngón tay kia từng bước đi theo, hơn phân nửa bị nuốt vào, d*m thủy ư.ớ.† á.† chảy dọc theo tay anh.
Lâm Dịch Phong ngậm nhũ hoa trấn an cô, đầu lưỡi miết hoa anh đào trêu đùa, một chút một chút, phải nói động tác vô cùng ôn nhu hiếm có.
✝️ⓗ.â.𝖓 ⓣ𝐡.ể ɱ-ề-Ⓜ️ mạ-1 dần dần thả lỏng, ngón tay đẩy khe thịt tiếp tục hướng vào cho đến khi đụng phải tấm màng mỏng.
Người đàn ông trì độn một hồi, sau đó nổi lên dục hỏa nghiêng trời lệch đất.
Đó là tấm màng tượng trưng cho sự thuần khiết tuyệt vời nhất, nhưng tối nay, chính anh là người sẽ ⓝℊ♓●❗ề●п пá●ⓣ vận mệnh không thể thoát khỏi của nó.
Anh nhẹ nhàng nâng 𝖒ô.ⓝ.𝐠 cô gái nhỏ, hoa huy*t ngồi lên ngón tay đang cắm rút.
Một lượng lớn d*m thủy trào ra lòng bàn tay, vài giọt bắn lên quần anh.
Mà lực đạo người đàn ông tập trung vào 𝖓_🌀ự_𝒸 cô, nhũ thịt cô gái nhỏ bị anh hàm chứa, cắn nuốt xung quanh, chóp mũi tràn ngập hương thơm ngọt ngào khiến anh càng thêm say mê.
Ⓣ_ⓗ_â_п 𝐭_𝐡_ể 𝐦*ề*𝐦 ɱ*ạ*1 trong ռ.🌀.ự.🌜 người đàn ông phập phồng lên xuống, hơi thở ngào ngạt hoa lan từ miệng tuôn ra, ngón tay bên dưới thao làm của anh nóng như một cây chày, dường như đang muốn thọc xuyên người cô.
Cô gái nhỏ yếu ớt có ý đồ chạy trốn, bầu пg.ự.ⓒ sữa giãy giụa càng đưa sâu vào trong miệng anh.
Hai chân ngọc co quắp cuộn tròn, cô khó chịu ngâm nga mấy tiếng, vừa 𝖘ư.ớ.𝖓.ⓖ vừa đau.
Bùi Yên không còn sức gắng chịu ôm chặt đầu người đàn ông, hốc mắt tràn đầy hơi nước, khóc nức nở cầu xin.
"Không... Từ bỏ..."
Ngón tay ướt đẫm mật hoa rú·† г·a, anh ngậm đầu nhũ hoa, ngước mắt nhìn cô gái nhỏ ⓒ●ắ●n ɱ●ô●ℹ️.
Gương mặt ửng hồng, sương mù bao phủ trong mắt cô, ⓠ·⛎🍸·ế·ⓝ г·ũ nhưng đáng thương không kém.
Môi người đàn ông buông nhũ tiêm, hướng lên cái cổ trắng nõn, anh ngậm lấy môi cô gái nhỏ, ⓜú*✞ từng tiếng, giọng nói khàn khàn vẩn đục.
"Bảo bối, khóc cái gì? Không thoải mái sao?"
Biết ý thức cô gái nhỏ mơ hồ, Lâm Dịch Phong không chờ câu trả lời của cô, một bên anh ♓ô*𝓃 khuôn mặt tinh xảo, hơi thở ấm áp phả vào hàng lông mi cánh bướm, một bên hun nóng cô gái nhỏ.
Bàn tay người đàn ông càng nắm chặt ⓜôⓝ●ⓖ cô, sau đó bẻ ra, dán vào long căn sắp nổ mạnh vì ◗ụ.ⓒ ν.ọ.n.ℊ.
Nơi riêng tư dính sát chỗ 𝓃.ó𝖓.🌀 𝖇.ỏ.ⓝ.🌀, cô gái nhỏ sợ hãi 𝓇ê●n 𝓇●ỉ bên tai anh.
Đôi mắt Bùi Yên chập chờn, hoảng hốt nhìn người đàn ông, nhỏ giọng lên án.
"Cứng quá... Mau lấy nó ra..."
Cô gái nhỏ không biết đó là cái gì, chỉ dẩu 𝖒ôп●🌀 muốn rời xa vật ngạo nghễ kia, cô vừa nâng ɱôп.ⓖ đã bị bàn tay to vững vàng ấn xuống.
Lâm Dịch Phong giữ gáy cô gái nhỏ, bàn tay to hướng dẫn cô dời lên khóa quần, ôn nhu 𝒹_ụ 𝒹_ỗ.
"Yên Yên ngoan, thả nó ra sẽ không cứng nữa."
Môi người đàn ông lướt qua mặt cô, giọng nói khàn khàn từ tình, từng bước giăng bẫy.
Sương mờ bao phủ cô gái nhỏ, anh kiên quyết chỉ đạo cô mở dây lưng rồi đến khóa kéo.
Bùi Yên chớp mi, cái hiểu cái không, vụng về theo mệnh lệnh của người đàn ông.
Thời khắc côn th*t sưng to bị cô gái nhỏ nắm trong tay, Lâm Dịch Phong 💲ướ.𝓃.🌀 đến nỗi gầm một tiếng, lửa nóng dưới bụng trào dâng, từng lúc nhắm thẳng vào lưng anh, nghẹn ngào nói vào tai cô.
"Bảo bối, sờ nó sẽ không cứng nữa."
Tay nhỏ Bùi Yên bị bắt 𝐯𝖚*ố*𝖙 ☑️*ⓔ trên dưới, gậy th*t cứng rắn càng thêm sưng to, quy đầu chảy ra chất lỏng dính ướt vào tay cô.
Cô gái nhỏ muốn dời sang chỗ khác, người đàn ông 𝐡.ⓤ.ռ.🌀 𝒽.ăռ.g nắm chặt lại, cô lầm bầm ủy khuất.
"Vẫn rất cứng mà."
Mắt Lâm Dịch Phong hừng hực lửa, thần trí anh tập trung vào nơi cô ν*ц*ố*† ✅*e, tay cô gái nhỏ non mềm, giống như huyệt thịt bao bọc vậy.
Lời nói và ánh mắt ngây thơ của cô khiến anh liên tưởng đến tiểu yêu tinh mê hoặc người,
Cô ngoan ngoãn nghe lời, từng bước đi vào lồng sắt anh bày ra.
Anh nhìn đăm đăm cái miệng nhỏ ướ-𝖙 á-т, đầu lưỡi phấn nộn như ẩn như hiện trước mắt anh, anh ôm lấy 𝐞.⭕ ✝️.𝒽.ⓞ.𝐧 cô gái nhỏ, nhẹ giọng dụ hoặc cô.
"Bảo bối, khát sao, có muốn uống sữa bò không?"
***
Edit: Hơn một nửa chặng đường rùi nè!.
← Ch. 15 | Ch. 17 → |