← Ch.829 | Ch.831 → |
Chương 844
"Không phải, tôi không..."Nhiếp Vịnh Nhi không chịu nổi nữa, nghẹn ngào nói: "Xin lỗi, thật sự xin lỗi..." Cô ta chỉ có thể nói xin lỗi, lại không thể nói nguyên nhân. Cô ta chưa từng nghĩ tới sẽ phá hủy ai, cô ta chỉ muốn một tương lai tốt đẹp cho mình, muốn thoát khỏi sự khốn khổ trước mắt, chỉ vậy thôi.
"Nói đi, rốt cuộc là vì sao, vì sao phải tìm tới tôi?" Tập Lăng Vũ không chịu buông tay, ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vịnh Nhi, không được phép cô ta thoát đi!
Thấy Nhiếp Vịnh Nhi bị dọa, tình trạng tinh thần dường như sẽ suy sụp bất kỳ lúc nào, Vy Hiên lập tức xông tới ngăn lại: "A Vũ! Thả cô ta ra, cậu dọa cô ta rồi!"
"Cô tránh ra!" Tập Lăng Vũ cũng không nhìn người phía sau, chợt giơ tay đẩy Vy Hiên ra, khiến cô đụng vào tường.
Trán Vy Hiên bị đau nên giơ tay lên che thì cảm giác lòng bàn tay đặc dính. Cô giơ tay nhìn, không ngờ có dính một vệt máu.
"Không hề có ai sai khiến... Không có..." Nhiếp Vịnh Nhi khóc, hoàn toàn hoảng loạn luống cuống. Tập Lăng Vũ lại giống như đã xác nhận mình bị hãm hại, cứ nhất quyết muốn bắt được kẻ ra tay phía sau!
Vy Hiên không để ý tới đau đớn, muốn kéo Tập Lăng Vũ ra. Đúng lúc này, một chiếc xe Sedan màu đen chậm rãi tới gần. Cửa xe mở ra, bà cụ Tập từ bên trong bước ra.
Vừa thấy cảnh tượng trước mắt, bà cụ Tập chậm rãi mở miệng: "Ai có thể tới cho tôi một lời giải thích không?"
Cảm nhận được ánh mắt của bà cụ dường như liếc nhìn về phía mình, môi Nhiếp Vịnh Nhi run rẩy. Chuyện đã đến nước này, cô ta chỉ có ép mình bước tới một bước.
"Tôi... Tôi chẳng qua chỉ muốn đòi lại một câu trả lời hợp lý cho mình..." Nhiếp Vịnh Nhi nhắm nghiền mắt lại, cố hết sức mới nói ra được: "Tôi mang thai... Nhưng anh ta, anh ta lại không nhận..." Cô ta chỉ tay về phía Tập Lăng Vũ, ngực phập phồng lên xuống rất nhanh.
Nhưng lúc này Tập Lăng Vũ lại kinh ngạc nhìn Vy Hiên, vội vàng bước hai, ba bước tới, một tay nâng mặt cô lên: "Vy Hiên, trán cô sao vậy?"
Vy Hiên muốn nói không sao nhưng Tập Lăng Vũ đột nhiên nhớ lại, chỉ vào mình: "Là... tôi làm à?"
"Không phải!"Vy Hiên lập tức phủ nhận, bình tĩnh nói: "Là tự tôi không cẩn thận bị đụng phải thôi."
Sau đó cô lại nói tiếp: "A Vũ, bây giờ điều này không quan trọng..."
Nhìn vết thương trên trán cô, Tập Lăng Vũ nắm tay cô, hai mắt đỏ lên: "Đi bệnh viện!"
"Đứng lại!"Phía sau vang lên một tiếng quát khẽ, đầy vẻ uy nghiêm mạnh mẽ: "Lăng Vũ, đây chính là thái độ xử sự của cháu à?"
Tập Lăng Vũ đứng lại, tấm lưng cứng đờ: "Bà nội, bà từng tiếp tục nhúng tay vào chuyện của cháu nữa."
"Bà tất nhiên mặc kệ chuyện của cháu rồi! Nhưng nếu đứa bé trong bụng cô gái này là con cháu nhà họ Tập, vậy bà lại không thể không để ý!" Bà cụ Tập nhấn mạnh từng từ: "Con cháu nhà họ Tập bà luôn làm việc lại phải thẳng thắn vô tư! Hôm nay, cháu phải cho cô gái này một câu trả lời thỏa đáng!"
"Được! Muốn một câu trả lời thỏa đáng đúng không?" Một tay Tập Lăng Vũ ôm Vy Hiên, ánh mắt liều lĩnh lại cương quyết, nhìn thẳng vào bà nội: "Cháu muốn kết hôn, cũng sẽ chỉ lấy người phụ nữ này! Đứa trẻ tương lai cũng chỉ có thể do người phụ nữ này sinh ra!"
Nhiếp Vịnh Nhi cúi thấp đầu, mắt nhắm chặt, thật sự hy vọng tất cả những điều này mau chóng kết thúc.
"Lăng Vũ!" Bà cụ Tập tức giận: "Cháu làm vậy là đang phá hỏng bản thân cháu đấy!"
"Đó cũng là chuyện của cháu!" Tập Lăng Vũ cười lạnh: "Cháu vốn là rác rưởi mà. Đây chính là lời con trai bà đã nói. Cháu đã nghe từ nhỏ tới lớn rồi. Cho nên, có hủy hay không thì có gì khác nhau chứ?"
"Cháu..." Bà cụ Tập bị cháu trai làm cho nghẹn lời.
Tay Tập Lăng Vũ bỗng nhiên bị siết chặt, nhỏ bé lại ấm áp, dùng sức.
Trong lòng anh ta chợt chấn động, nhìn xuống bàn tay mềm mại biết kéo đàn vi-ô-lông-cen đang siết chặt tay anh ta. Trong nháy mắt ngắn ngủi này, bàn tay dịu dàng tay này phủ lên trái tim lạnh lùng của anh ta một lát lại làm cho nó ấm áp, tan chảy.
← Ch. 829 | Ch. 831 → |