← Ch.659 | Ch.661 → |
Chương 669
Người tới trực tiếp đi vào, phía sau là tài xế và thư ký đang đứng ngay ngắn bên ngoài, ông ta xoay người, đứng ở trong phòng, dùng giọng nói của bậc đế vương: "Tôi muốn nói chuyện với cô."
Vy Hiên lúc này mới kịp phản ứng, sau khi từ từ đóng cửa lại, đi đến trước mặt ông ta, ngập ngừng, nhưng vẫn mở miệng: "Ông Tập!"
Tập Chính Hãn kiêu ngạo nâng cằm, ánh mắt lạnh lẽo, che giấu một tia căm hận mơ hồ.
"Để lấy lại lời khai của những người đó một lần nữa, tôi đã tiêu tốn một số tiền rất lớn! Còn phải nộp tiền bảo lãnh và bồi thường, nó suýt chút nữa khiến tôi phải bồi thường cả một tòa nhà!"
Vy Hiên im lặng lắng nghe, ánh mắt buông thõng, cũng không lên tiếng.
Số lần cô gặp Tập Chính Hãn không nhiều, mỗi lần đều như vậy, vừa gặp mặt sẽ tính toán, tính toán xem Tập Lăng Vũ lại tiêu tốn bao nhiêu tiền của người cha này.
Vy Hiên đã quen với việc nhẫn nhục chịu đựng trước mặt ông ta, chỉ cần Vũ không sao là được.
Tập Chính Hãn ngồi xuống trên ghế sa lon, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô: "Gần đây nó đang đầu tư cổ phiếu sao?"
Vy Hiên trì trệ, suy nghĩ lại một chút sau đó gật đầu.
Tập Chính Hãn đốt một điếu thuốc, nhếch miệng: "Hừ, tôi đã xem thường nó."
Thoải mái hít vài hơi, lại liếc mắt nhìn cô, đột nhiên ông ta hỏi: "Biết tại sao tôi lại không đuổi cô rời xa nó không?"
Vy Hiên nghi ngờ ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt lạnh lùng của ông ta.
Tập Chính Hãn gạt tàn thuốc vào trong cái gạt tàn, ánh mắt cũng nhảy lên một cái, mỉa mai nói: "Bởi vì tôi biết, cô sẽ không h@m muốn tiền của nhà họ Tập chúng tôi."
Ánh mắt Vy Hiên thay đổi, lại có chút trào phúng.
Cô có nên cám ơn ông ta không?
Là một trong những ông trùm bất động sản thành công nhất trong nước, Tập Chính Hãn luôn đặt tiền tài ở vị trí đầu tiên, ngay cả con đẻ cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh, không biết đây có phải bí quyết thành công của ông ta hay không.
"Quan trọng nhất chính là..."Tập Chính Hãn lạnh lùng nhìn cô, nói: "Tiểu tử kia dường như chỉ nghe lời cô."
Thấy biểu lộ không cho là đúng của Vy Hiên, ông ta nhíu mày, không vui nói: "Sao vậy? Tôi nói sai sao?"
Cô mím môi, giọng nói từ từ và chắc chắn: "Cậu ấy rất thông minh, thông minh hơn tất cả những người mà tôi đã từng gặp, cho nên, cậu ấy không cần lắng nghe bất cứ ai." Ngừng một chút, cô nói: "Ông Tập, tôi nghĩ ông nên dành nhiều thơi gian hơn để quan tâm đ ến cậu ấy..."
Tập Chính Hãn nhíu mày, không kiên nhẫn ngắt lời cô: "Tôi đã nói rồi, nó đã hai mươi ba tuổi, nên đến công ty học cách kinh doanh. Cô nói với nó, ngày mai đến công ty gặp tôi."
Ông ta ngang ngược hạ lệnh với Vy Hiên, lại càng giống như bố thí.
Một lời thừa thãi cũng không nói, ông ta đứng dậy muốn rời đi, Vy Hiên gọi lại: "Ông Tập."
Tập Chính Hãn dừng chân lại, vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, không quay đầu lại.
Giọng nói của tô từ từ, thái đội cực kỳ thẳng thắn: "Tôi có thể thuyết phục cậu ấy, nhưng, ông phải đồng ý với tôi một điều kiện."
Tập Chính Hãn hừ một tiếng, giống như nghe được một chuyện vô cùng buồn cười, giọng nói mỉa mai, nhìn thẳng vào cô: "Không phải cô vì nó mà làm tất cả mọi chuyện sao? Đó là do cô nợ nó, nợ nhà họ Tập chúng tôi! Vậy mà cô vẫn còn mặt mũi muốn ra điều kiện sao?"
Vy Hiên bình tĩnh nhìn ông ta: "Xin ông hãy quan tâm cậu ấy như một người cha thật sự."
← Ch. 659 | Ch. 661 → |