Truyện:Tái Diễn Tình Yêu Cuồng Nhiệt - Chương 03

Tái Diễn Tình Yêu Cuồng Nhiệt
Trọn bộ 59 chương
Chương 03
Quạt hương bồ
0.00
(0 votes)


Chương (1-59)

<images>Chương 3: Quạt hương bồ

"Sao lại nói tôi để cậu bị lạc?"

# editor: ilovesther_

Trước khi đến trấn Thường Vu, chị Tinh đã hỏi thăm qua giám đốc Hứa, điêu khắc bia đá là nghề gia truyền trăm năm của nhà họ Triệu. Chị không để tâm chuyện cậu cháu trai lắm nhưng vẫn nhớ giám đốc Hứa từng dành không ít lời khen ngợi.

Chắc là con nhà có gia giáo.

Chị Tinh yên tâm hơn, giọng nói lại đều đều: "Vậy thì tốt, em ở chỗ người ta cho tử tế, đừng có nổi cáu vô cớ đấy nhé."

Ước Tây nghe xong chỉ muốn bật cười, cô nổi cáu vô cớ bao giờ? Chẳng lẽ bắt cô đứng ở trên tầng gào lên "Tôi, Triệu Ước Tây, sống 18 năm cuộc đời có lần đầu tiên bị con trai mở hộp quần chip, không chỉ nhìn mà còn nghiên cứu kỹ càng nữa đó!".

Thôi được rồi.

Anh ta cũng đỏ mặt xin lỗi rồi, quên xừ đi cho xong!

Ước Tây tuyệt đối không kể chuyện mất mặt này cho ai, tự an ủi trong lòng như thế.

Thời gian là liều thuốc chữa lành mọi vết thương, Ước Tây tin câu này. Ba ngày trôi qua, cảm giác nhục nhã kia gần như đã tan biến không dấu vết.

Buổi sáng Ước Tây không bao giờ chịu dậy sớm.

Vì sợ bị chị Tinh phát hiện, cô lập tài khoản phụ để thức đêm chơi game với bạn bè ở Bắc Hi. Sau khi đã thoả thuận 3 điều với dì Triệu, trừ lúc cần dọn dẹp ra thì sẽ không còn ai đến đập cửa phòng cô nữa.

Ước Tây mỗi ngày đều ngủ đến gần giữa trưa mới dậy rửa mặt rồi xuống tầng.

Gặp Triệu Mục Trinh cô đã có thể thân thiện "hi" một cái, nhưng mọi sự giao tiếp cũng chỉ dừng lại ở câu "hi" đó mà thôi.

Chị Tinh gọi điện hỏi cô cảm nhận về mấy ngày sống ở trấn Thường Vu.

Ước Tây ngại không dám nói thật.

Thị trấn cổ lụp xụp này khiến cô chẳng có chút h*m m**n khám phá nào, đến một tuần, cũng ở trong nhà một tuần, phạm vi hoạt động mỗi ngày của cô chỉ quanh quẩn từ vườn rau sau nhà đến cửa hàng phía trước, chưa bước ra khỏi cửa hàng khắc bia nhà họ Triệu lần nào.

Mà thật ra cửa hàng phía trước cô cũng ít khi tới.

Đầu xuân đến giữa hè là mùa cao điểm của nghề khắc bia đá, Ước Tây nghe dì Triệu tám chuyện với người khác nên biết, nhưng cũng không hiểu lắm, cô đoán có thể là do giữa chừng có tiết Thanh Minh*. *

Chương (1-59)