Truyện:Song Sinh (Nhật Tâm) - Chương 1

Song Sinh (Nhật Tâm)
Hiện có 6 chương (chưa hoàn)
Chương 1
0.00
(0 votes)


Chương (1-6 )

Trong một căn nhà tranh nhỏ, một đôi nam nữ lõa thể. Khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt ư●ớ●ⓣ á●т đang chìm trong mê luyến ái ân, bờ môi đỏ mọng, gương mặt ửng hồng, mái tóc đen dài ướt đẫm mồ hôi bám chặt vào bờ vai thanh mảnh màu tóc đối ngược với màu da trắng hồng, khỏa ռ🌀ự-c trần căng tràn vì mồ hôi mà trở nên sáng bóng, điểm xuyến bới hai đầu hoa ửng đỏ do đã bị người phía trên gặm ⓜú-✞. Đè trên thân nữ nhân là một nam nhân cường tráng với làn da rám nắng khỏe mạnh, cơ thể săn chắc, những giọt mồ hôi chảy đều trên từng khối cơ săn chắc, nhẹ nhàng từng giọt nhỏ xuống chiếc eo thanh mảnh của nữ nhân bên dưới, tiếng hô hấp gáp xen lẫn với tiếng 𝖗ê*𝖓 𝖗*ỉ nỉ non nhịp nhàng với chuyến động của cơ thể. Bàn tay nữ nhân 𝖇*ấ*u 𝖈*♓ặ*† vào cánh tay của nam nhân, còn hắn giữ chặt vai nữ nhân ra vào từng nhịp theo tư thế truyền thống.

Chìm trong say đắm của tình yêu và 𝖉ụ*🌜 ν*ọ𝐧*ⓖ, đôi vợ chồng mới cưới gần như quên hết thế giới bên ngoài, cho đến khi tiếng la hét lớn dần. Lúc họ nhận ra thì bọn cướp đã vào đến tận nơi. Một kiếm chém xuống người nam nhân 𝐜*♓*ế*𝐭 ngay tại chỗ. Chứng kiến cảnh trước mặt nữ nhân liền lao vào liền bị một đám cướp kéo ra, đè xuống. Bọn chúng cởi y phục trên thân muốn thay nam nhân kia làm tiếp việc còn dang dở. Mặc cho nàng kháng cự, nước mắt rớt xuống nhìn xác nam nhân nằm đó vẫn không ngừng phun 𝐦_á_𝖚. Nhắm đôi mắt lại, nàng thôi không kháng cự. 𝒱𝖚_ố_🌴 ✌️_𝖊 lên cơ thể của tên cướp đối diện. Một bọn cười khả ố. Trong lúc bọn chúng không để ý, liến rút cây kiếm kế bên đâ·〽️ 𝐯à·ο bọn chúng. Nàng không nhớ mình đã đánh như thế nào, đã làm những gì. Chỉ biết 1 mình nàng đã ℊ.ℹ️.ế.т c●ⓗế●𝐭 3 tên cướp. Trong căn phòng nhỏ chỉ còn toàn xác ↪️ⓗ●ế●ⓣ. Trên thân nàng vẫn lõa thể nhưng phủ một màu đỏ của 〽️á.𝐮, Ⓜ️·á·⛎ của tên cướp, m_á_⛎ từ những vết thương của chính mình. Ôm xác chồng vào lòng, nàng cũng đổ gục trên đó mất má*⛎ và ⓒ●ⓗế●🌴 ngay sau đó.

Hai xác ↪️♓·ế·t một cặp uyên ương vẫn lõa thể như không có gì ngăn cách bọn họ, cũng không thể ngăn cách bọn họ. Những người sống sót cũng đào riêng cho họ một cái huyệt chứ không chôn tập thể. Đất từng chút từng chút được lấp lên phủ kín 2 thân xác vẫn ôm chặt nhau bên dưới huyệt mộ.

--- ---

Trên giường cô gái trong bộ đồ ngủ, váy bị tốc cao đến bụng, lộ ra cái quần chip doaremon, mồ hôi nhẫy nhụa, ⓣ♓*ở 🌀*ấ*🅿️ đầy mệt mỏi. Khẽ lầm bầm "lại là giấc mơ đó". Trời cũng đã sắp sáng, bước xuống giường ra khỏi phòng.

Vừa mở phòng bước ra, liền thấy một nam nhân cũng mở cửa phòng kế bên, một thân trần trên người với mỗi cái quần đùi, mồ hôi vẫn còn tuôn trên 𝖓*ℊự*𝒸.

"Anh cũng vậy?"

"Lại là giấc mơ đó".

Họ nhìn nhau giây lát rồi cúi đầu im lặng nhìn mặt đất một lúc lâu.

"Người ta vẫn nói cặp song sinh nam nữ kiếp trước là có duyên tình chưa dứt. Anh..."

"Em đừng nói lung tung nữa, đó chỉ là những chuyện bây bạ, đừng đọc ngôn tình nữa, những thứ nhảm nhí đó chỉ đ.ầ.ⓤ đ.ộ.🌜 tư tưởng của em thôi."

"Vậy tại sao? Luôn là giấc mơ đó, anh cũng mơ thấy nó mà. Em không tin anh không có chút cảm xúc nào".

Cô gái ôm chặt lấy chàng trai, toan ⓥ●⛎●ố●✞ ѵ●3 cậu em nhỏ. Bàn tay nhỏ nhắn bị nắm lại bởi bàn tay to ráp khi chỉ còn cách đó vài cm.

"Đừng như vậy. Đừng như vậy có được không. Chuyện này sẽ chẳng dẫn đến đâu. Đó là sai trái, là không thể. Thứ tình cảm đó là loại "trời không dung, đất không tha", sao em có thể nghĩ đến, sao có thể nói ra."

Cô gái nước mặt lăn dài trên khuôn mặt."Anh nghĩ anh thực sự chỉ coi em là em gái, không có chút tình cảm nào khác". Chàng trai quay lại định nói gì liền bị chặn bởi một đôi môi đỏ nóng. Đôi tay s.ⓘế.т 𝐜.♓.ặ.ⓣ lấy vòng eo săn chắc của nam nhân, chiếc lưỡi vội vàng cạy mở hàm răng của người nam nhân đó, không ngừng khua động dây dưa chiếm cứ.

Nhưng một lát sau "ba" một tiếng, một cái tát giáng mạnh vào khuôn mặt của cô gái, hằn lại 5 dấu tay đỏ ửng. Chàng trai bước đến nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang áp lên vết đỏ vừa bị đánh. Cô gái nhìn anh bằng ánh mắt trách cứ, nước mắt lã chã rơi.

"Anh xin lỗi". Tròng mắt hắn cũng muốn rưng rưng nước.

"Tại sao?". Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, còn hắn trốn tránh ánh mắt của cô. Hắn buông tay cô ra rồi bỏ chạy khỏi nhà.

"Tại sao? Không yêu em sao anh còn đáp lại nụ hô.n của em. Sao còn dây dưa lâu như thế? Tại sao?..." Cô lầm bầm trong nước mắt.

Họ vốn là một cặp song sinh. Người con trai tên là A phủ, cô gái tên là A linh. Hắn sinh ra trước cô hơn 40 phút. Bọn họ cùng nhau lớn lên. Cùng học một lớp, thậm chí cùng ngủ một giường mãi cho đến lần đầu cô có kinh nguyệt. Lúc đó bọn họ bị tách ra hai phòng, cả hai mất ngủ suốt một thời gian. Cô đã từng rất ghét rất ghét chuyện dậy thì. Vì nó mà cô đã không còn có thể ngủ cùng với anh trai, và có lẽ anh cũng vậy. Bọn họ không chỉ là anh em con là bạn thân. Cứ nghĩ đó là tình cảm trong sáng anh bình thường, để rồi họ chợt nhận ra mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Đó là một ngày sinh nhật một đứa bạn trong nhóm. Cả hai đã uống rất nhiều, ba mẹ lại đi công tác không ở nhà. Dìu nhau về đến nhà, cô nôn thốc tháo lên người anh, anh kéo vô vào phòng tắm và bắt đầu xả nước. Cô bất chợt ôm lấy anh ♓●ô●𝓃 say đắm, bờ môi và đầu lưỡi cô ấm nóng chạm vào môi và lưỡi của anh ngọt ngào đến khó tả, không còn cảm giác vị rượu bia hay bất cứ thứ gì chỉ một sự 𝐦_ê đ_ắ_𝐦 đến triền miên như muốn tan vào nhau đó. Anh ôm lấy cô đáp trả, cảm giác tê rần vô cùng 🎋í-🌜-𝒽 ✝️𝖍í-c-h chạy trong 🌴●♓â●ռ t●𝐡●ể, dòng ɱ●á●⛎ nóng nổi lên. Nơi đó của anh căng cứng ♓●𝐚●𝐦 〽️ⓤố●ⓝ đến khó tả. Anh như muốn uống hết hồn cô vào lúc đó, khát khao cháy bỏng như thiêu đốt đến không ngờ. Anh 𝒽ô·𝖓 𝒸·ổ cô, rồi từ đó từ từ ♓·ô·𝖓 xuống, giật phăng chiếc áo 𝖓·🌀·ự·𝖈 lộ rõ khỏa 𝖓ⓖự●🌜 ngọc ngà với hai đầu hoa phiếm hồng, anh đưa đôi môi của mình lên đó l.ïế.ⓜ 〽️-ú-✝️ điên cuồng vào khao khát. Cảm giác 🎋í●𝖈●𝒽 т𝐡í●🌜●h xen một chút đau rát bởi có lẽ lực hút hơi mạnh, nhưng cô vẫn im lặng thụ hường, dù là ⓚ.𝐡.0.á.i 🌜ả.Ⓜ️ hay đau đớn nhưng nếu nó đến từ anh thì cô đều muốn đón nhận, đón nhận tất cả. Sau một hồi điên cuồng với hai khỏa n🌀ự.𝒸, anh ♓●ô●ⓝ xuống sâu hơn đến vùng đen mượt lại điên cuồng khuấy đảo âm thanh cô phát ra càng lúc càng kích đến hắn cũng không thể kiềm chế nổi, cởi phăng quần áo của chính mình lộ ra gậy th*t đang căng tràn khao khát, cô nhanh chóng đón lấy nó mân mê đầy yêu thương. Cô không ngại ngần hô.n lên đó. Điều đó khiến anh bị khích thích điên cuồng, 𝐫.𝐮.𝓃 𝐫.ẩ.ⓨ đến không đứng vững, anh tỳ tay vào máy nước nóng mà không hay biết, đến khi độ nóng truyền đến tay anh bỏng rát anh mới giật mình hất tay ra. Sau đó đại não cũng hoạt động lại, cô thấy anh giật mình hét lên cũng ngừng hành động nhìn vào vết bỏng ửng hồng trên tay anh. Còn anh nhìn cô rồi nhìn lại chính mình. Hoảng hốt bỏ chạy khỏi phòng tắm, lao vào phòng đóng chặt cửa lại. Còn cô chợt nhìn mình trong gương, rồi 𝖗⛎.n ⓡẩ.𝖞 ngồi thụp xuống sàn phòng tắm nức nở khóc, mặc cho những tia nước không ngừng rót vào thân, cô co rúm lại rút chặt người đến nhỏ nhất có thể.

Chương (1-6 )