Lần đầu tiên
← Ch.05 | Ch.07 → |
Câu hỏi này của anh làm Giản Nịnh không biết phải trả lời thế nào. Vì cô là giáo viên nên tính cách có phần ngại ngùng, đối với chuyện giường chiếu này cô vốn dĩ không biết phải nói gì mới phải.
Trước khi kết 𝖍ô-𝖓 cô vẫn nghĩ chuyện này rất dễ dàng, đơn giản chỉ cần cô đồng ý cho anh c. ắm vào là xong, cô đâu nghĩ tới lại có nhiều thứ như vậy. Anh còn cố tình 🌴r·🅰️ ⓣấ·ռ cô, cứ dùng thằng em khuấy đảo vòng quanh miệng huyệt nhỏ làm cô ngứa ngáy ↪️*𝐡*ế*𝐭 đi được.
Giản Nịnh lầm bầm vài tiếng, thấy Tô Ngang vẫn đang chờ sự đồng ý của mình mới đi vào, cô không chịu nổi nữa nên gật đầu tỏ ý ưng thuận.
Giọng nói nhẹ nhàng cùng âm điệu tinh tế của cô khiến Tô Ngang không kiên nhẫn được nữa. Nãy giờ anh vẫn luôn 🌜●ọ x●á●𝐭 trước miệng huyệt của cô, d. âm thủy chảy ra quá nhiều làm cho thằng em của anh ẩm ướt, trơn trượt. Chờ tới lúc Giản Nịnh nói được anh mới đưa tay bóp ⓜ·ôп·𝐠 Giản Nịnh cắm thẳng vào trong.
Giản Nịnh đang ngồi bị anh cắ. m vào trong, tư thế này lúc cắm sâu có thể dễ dàng kiểm soát, Tô Ngang thuận đường ấn cô xuống tiến vào.
Huyệt nhỏ của Giản Nịnh rất chặt khít, anh vừa cắ. m vào đã cảm nhận được nó giống hệt như tối hôm qua. Tô Ngang thấy vậy nên vội rút người anh em của anh ra ngoài.
Giản Nịnh bị anh lăn lộn sắp 🌜𝖍_ế_t tới nơi, dù là cô ngứa thật nhưng lúc bị anh c. ắm vào vẫn rất khó chịu. Món đồ chơi đó của anh quá to, lúc c. ắm vào có cảm giác miệng huyệt như bị nới ra.
Tô Ngang nắm tay lại, đưa hai ngón tay vào trong huyệt nhỏ của Giản Nịnh bắt đầu khuấy động.
Hai ngón tay của anh bắt chước động tác thọc vào ⓡ*ú*✝️ 𝐫*@ của dư. ơng vật nhanh chóng thọc vào bên trong. Ngón tay của đàn ông vốn dĩ đã lớn hơn ngón tay của phụ nữ, chỉ hai ngón tay của anh đã khiến Giản Nịnh có cảm giác được lấp đầy.
Thâ. n dưới của cô còn đang ngứa ngáy nhưng khi anh đưa hai ngón tay cắ. m vào liên tục thọc rút khiến cảm giác ngứa ngáy đó dần dần vơi đi.
Được anh hầu hạ thoải mái nên Giản Nịnh khẽ ngâm nga vài tiếng, Tô Ngang nghe thấy âm thanh của cô lại cắm thêm một ngón tay nữa vào trong. Ba ngón tay của anh ở bên trong huyệt nhỏ của Giản Nịnh moi móc giúp cô mở rộng.
Ba ngón tay cùng lúc cắ. m vào rõ ràng là em gái nhỏ của Giản Nịnh không thể chứa được, huyệt nhỏ vẫn vô cùng khít chặt. Tô Ngang vẫn tiếp tục giúp cô nới rộng, ngón tay anh liên tục ra ra vào vào, một lúc lâu sau anh cúi xuống nhìn vào hang động lẳng lơ, hai cánh hoa bị ngón tay đ.â.ⓜ thọc nãy giờ đã lật ra ngoài.
Giản Nịnh ấm ức kêu lên, cắn lên vai Tô Ngang một cái, Tô Ngang vẫn luôn nhìn vào huyệt nhỏ của cô dùng sức thọc vào 𝓇ú.т 𝐫.@.
Giản Nịnh bị anh dùng ngón tay đưa lên cao trào, đây là lần đầu tiên cô bị cắm rút như vậy. Ngón tay thô ráp của anh còn trêu đùa âm đế khiến nó đỏ bừng lên.
Cô vừa mới cao trào nên phun ra không ít d. âm thủy làm tay Tô Ngang ướt nhẹp. Tô Ngang nhìn thấy hai cánh hoa của cô đã nở rộ, miệng huyệt nhỏ hẹp cũng mở rộng hơn, cơn cao trào ngắn ngủi vừa đi qua nên thâ. n dưới vô cùng nhạy cảm.
Tô Ngang thấy thế lập tức ôm Giản Nịnh từ bàn trang điểm đặt ⅼê_п 🌀_❗_ườ_𝓃_ⓖ. Anh nhân lúc Giản Nịnh không để ý dùng tư thế truyền thống cắm thẳng dươ. ng vật vào trong huyệt nhỏ của Giản Nịnh.
Hang động nhỏ hẹp vừa được mở nên đi vào không quá khó khăn, Tô Ngang ưỡn thẳng lưng cuối cùng cũng cắm được nguyên cả cây gậy vào bên trong, Giản Nịnh đau đớn kêu lên: "A..."
Tuy miệng cô kêu đau nhưng thằng em thô to của Tô Ngang đi vào trong đã bị huyệt nhỏ của cô xoắn xuýt 💰ℹ️*ế*🌴 𝐜*♓ặ*𝖙.
Tô Ngang cũng cảm thấy rất đau, dù đã c. ắm vào nhưng bên trong lại quá chặt, cứ hút chặt lấy thằng em của anh không buông khiến da đầu anh tê rần.
Giản Nịnh chống hai tay lên ngự●↪️ anh, cô đau quá, bởi vì đau quá nên muốn đẩy anh ra ngoài. Còn vậ. t to lớn của Tô Ngang dù cắm được vào trong nhưng anh cũng cảm thấy rất khó chịu.
Bàn tay của anh mân mê âm đế của cô, vừa xoa nắn vừa ⓥυố·✞ ν·ⓔ âm đế đang nhô lên, nhẹ giọngs dỗ dành: "Thả lỏng một chút nào bà xã, em gái nhỏ cắn chặt vậy em trai nhỏ như thế sao nó động đậy được."
Giản Nịnh đau đến ↪️●♓ả●𝓎 𝓃ư●ớ●↪️ mắt, nghe anh nói xong lại ấm ức nhìn anh. Cô cũng muốn thả lỏng lắm chứ nhưng mà anh cắm mạnh thế thì làm sao thả lỏng được, tay Tô Ngang vẫn tiếp tục vần vò âm đế của cô.
Giản Nịnh bật khóc khiến Tô Ngang cảm thấy bản thân mình không khác gì cầm thú, nhưng nhìn cô khóc lóc như thế lại càng khiến d. ục vọng của anh bùng phát dữ dội hơn. Anh cúi xuống gặm môi của Giản Nịnh, đ·ặ·† ⓛ·ê·𝖓 ⓜô·ℹ️ cô một nụ ⓗ-ôп-.
Anh h-ô-ⓝ 〽️-ô-❗ làm Giản Nịnh giật mình. Cô chưa từng hô-n 〽️-ô-❗ với bất kỳ người đàn ông nào cả, nụ 𝐡_ô_𝓃 đầu tiên của cô bị anh chiếm đoạt khiến cô thấy hơi căng thẳng. Tô Ngang điên cuồng, ngang tàng 𝖍*ô*𝓃 tới, anh cắ·ⓝ 𝐦·ô·i cô tách ra, luồn lưỡi vào khoang miệng, dùng đầu lưỡi câu lấy lưỡi của cô q𝖚ấ●ռ 🍳●⛎ý●𝐭, dây dưa, nuốt nước miếng của cô xuống.
Anh không giống người có kinh nghiệm 𝐡ô·𝖓 𝐦ô·ⓘ, động tác cuố. n lấy đầu lư. ỡi Giản Nịnh của anh rất vụng về. Hai cái lưỡi xoắn lấy nhau quyện chặt lại, cả hai đều nuốt nước miếng của đối phương.
Giản Nịnh chưa từng có kinh nghiệm ♓·ô·𝖓 hít, cô còn chưa biết phải ⓗô*п thế nào đã bị Tô Ngang quấn lấy. Tô Ngang nhắm mắt ♓ô.𝐧 cô, lưỡi anh vẫn xoắn xuýt đầu lưỡi tê dại của cô.
Giản Nịnh bị anh ⓗ-ô-𝐧 đến ⓣ𝒽*ở 𝖍ổ*𝐧 𝖍*ể*ռ nhưng mà nụ h-ô-ⓝ đó đã khiến cô nhanh chóng trơn ướt. Vừa nãy Tô Ngang đột ngột cắ. m vào khiến Giản Ninh đau đớn tột độ, d. âm thủy chảy ra bên dưới đều bị anh cọ khô sạch. Nhưng mà chỉ vừa mới h*ô*п nhau chốc lát đã khiến d. âm thủy chảy ra ướt đẫm.
Giản Nịnh khó thở, cảm giác hai bên khóe miệng của cô đều khô căng hết lên, lúc Tô Ngang buông cô ra bên môi cô vẫn còn vương lại nước miếng của cả hai người.
Tô Ngang thấy thâ. n dưới của cô đã thả lỏng thì đưa tay xoa nhẹ đầu v* của cô. Anh nắm lấy m.ô𝐧.ɢ của Giản Nịnh bắt đầu ưỡn lưng c. ắm vào 𝐫ú-𝖙 r-🅰️, mỗi lần va chạm với 🌴.𝖍â.𝐧 t.𝐡.ể của cô đều phát ra những tiếng "bạch bạch bạch" vang dội.
Giản Nịnh thấy anh quỳ xuống "làm" cô, món đồ chơi dữ tợn kia liên tục ra vào cơ thể của mình. Cô bị anh cắm rất sâu, món đồ chơi quá cỡ đó của anh trong lúc ra vào có thể làm cô cảm nhận được sự thô bạo và đầy đặn của nó.
Hai bàn tay của Giản Nịnh ⓑấ*u 𝒸𝖍*ặ*✝️ lấy ra giường, những lúc không chịu nổi cô lại kêu lên vài tiếng. Tô Ngang vừa bó. p m.ôn.🌀 cô xoa nắn vừa liên tục ra ra vào vào, cảm giác được thịt non của cô 💲1ế.🌴 ⓒh.ặ.т quả thật sung 𝐬·ư·ớn·𝐠 đến mất hồn. Anh sảng khoái th. ở dốc, không ngừng. b. óp 〽️.ôn.𝐠 cô mà đ_â_ⓜ thọc, mỗi lần ra vào như thế anh đều nhìn chằm chằm vào nơi kết hợp của hai người.
hoa huy*t của cô bao bọc chặt chẽ dươ. ng vật thô to của anh, dâ. m thủy phun trào làm ra giường ướt dầm dề, chỗ kết hợp giữa cô và anh cũng ướt một mảng lớn.
Giản Ninh vừa trải qua một lần 🦵*ê*ⓝ đỉ*ռ*ⓗ nên 𝐭.♓.â.ⓝ ✝️.♓.ể vẫn còn rất nhạy cảm. Nhưng mà lần đầu tiên bị phá thân rất đau nên cô không cảm nhận được sự sung ş-ư-ớ𝓃-🌀 là bao. Thật ra lần đầu tiên Tô Ngang cũng chẳng kiên trì được bao lâu, anh sắp sửa buông súng đầu hàng. Lúc anh có cảm giác muốn bắn đã lập tức lấy áo mưa mua ở siêu thị cách đây không lâu đưa lên miệng xé vỏ bao ra, tự mình đeo vào rồi một lần nữa tách huyệt nhỏ của Giản Nịnh cắ. m vào.
Giản Nịnh thấy anh tăng tốc ra vào đã lâu còn tưởng là anh sắp làm xong, nhưng Tô Ngang bắn xong một bao rồi lại tháo ra vứt vào sọt rác, sau đó lại tiếp tục mang một cái mới vào.
Giản Nịnh cho rằng đã bắn ra rồi sẽ không tiếp tục nữa, kết quả là thằng nhỏ kia vẫn rất sung mãn, không hề có dấu hiệu mềm xuống, vẫn cứng cáp như ban đầu.
Giản Ninh hoàn toàn không còn chút sức lực nào nữa, cô mệt đến mức chỉ muốn ⓒ-♓-ế-t cho rồi. Cuối cùng cô cũng hiểu được cái gì gọi là "chờ bị quân nhân làm tới 𝐜𝖍ế●𝖙" trong lời chị em tốt của mình, thật sự rất lợi hại.
...
Sáng hôm sau thức dậy Giản Nịnh cảm thấy thắt lưng của mình đau buốt. Cô không biết tối hôm qua đã ngủ lúc nào vì lúc thiếp đi cô đã buồn ngủ tới không còn biết gì nữa hết, nhưng cô muốn đi làm cho nên phải dậy sớm chuẩn bị.
Thế nhưng hai chân của cô lại гⓤ*𝖓 r*ẩ*🍸 không đứng vững được. Mới kết 𝐡.ô.ⓝ có hai ngày mà ⓣ𝐡â_ⓝ ⓣⓗ_ể cô như sắp tan ra thành từng mảnh vậy.
Cô xuống giường đúng lúc Tô Ngang đi chạy bộ về tới. Anh thật sự rất lợi hại, đêm hôm qua náo loạn ầm ĩ một trận vậy mà sáng nay anh vẫn có thể đi chạy bộ được.
Anh đi chạy bộ về giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, cô nhớ hình như tối qua còn loáng thoáng nghe Tô Ngang nói thể lực của cô yếu quá...
Rửa mặt xong bước ra ngoài cô phát hiện Tô Ngang đã gấp gọn chăn, ngay cả drap giường...
Cũng được anh xếp thành một khối vuông vức, lúc nãy trong phòng tắm cô nhìn thấy khăn lông cũng được anh xếp thành một khối vuông vức.
Anh rất nghiêm túc, không xếp thành một khối vuông vức ngay ngắn thì không được. Anh sửa soạn rồi nói với Giản Nịnh: "Để anh đưa em đi làm."
← Ch. 05 | Ch. 07 → |