← Ch.20 | Ch.22 → |
<images>
Đã gặp hắn vài lần nên ta cũng quen thuộc hơn, biết hắn đang nói đùa, bèn đáp: "Công tử đến muộn rồi, hôm nay hàng đã bán hết.
Ngày mai xin hãy đến sớm.
"
Hắn cười lớn, cuối cùng nói: "Hạnh Hoa cô nương, ta nghe nói cô đang tìm cửa hàng?"
Ta gật đầu, có chút ngượng ngùng: "Bởi vì ta không có đủ tiền, nhiều cửa hàng hoặc là quá lớn, giá quá cao, hoặc là quá hẻo lánh, không tốt để kinh doanh, hiện tại vẫn đang xem, hoặc là đợi ta tích cóp thêm chút tiền, có thể mua một cửa hàng lớn hơn.
"
Tư Mã Túc nói: "Vừa hay, ta biết có một cửa hàng, hẳn là phù hợp với những gì cô nương muốn, ta đưa cô nương đi xem thử nhé?"
Sao hắn đột nhiên tốt bụng như vậy?
Mặc dù bình thường hắn cũng rất nhiệt tình, nhưng khi đi cùng một nam nhân lại không có Cố Yến Thanh, ta luôn cảm thấy kỳ quái.
Hắn nhìn ra sự nghi ngờ của ta, nói: "Hay là chúng ta về gọi Cố huynh đi cùng, cửa hàng đó thật sự rất tốt, nhiều người muốn lắm, ông chủ trước đây thường xuyên tặng nhà ta hương cao, có chút giao tình, ta mới đến gọi cô nương, cô nương yên tâm, cô nương là người nhà của Cố huynh, ta sẽ không hại cô.
"
Nói đến như vậy, nếu ta không đi cùng hắn, sẽ có vẻ ta không biết điều.
Cửa hàng mà Tư Mã Túc nói nằm ở Bắc Nhai Nam Hạng, xung quanh cửa hàng san sát, người qua lại đông đúc.
Cửa hàng chia làm tiền viện và hậu viện, ở giữa có một cái giếng trời ngăn cách, có hai tầng.
Tiền viện có thể làm nơi buôn bán.
Phía bắc hậu viện là sảnh đường, có thể dùng bữa, trên lầu là phòng ốc, phía tây là trù phòng và nhà xí, phía đông là hai phòng ngủ trên dưới.
Ở giếng trời có một cái giếng, góc tường trồng hoa, nhìn qua, thanh u yên tĩnh, cách biệt với sự ồn ào bên ngoài.
Chỉ mới xem qua một vòng nơi này, ta đã nghĩ ra cách bố trí sau này rồi.
Tầng một tiền viện sẽ để hàng hóa bán hàng ngày, tầng hai để hàng dự trữ.
Sảnh đường hậu viện sẽ dùng để đặt dụng cụ và nguyên liệu làm son phấn, phòng tầng một phía đông sẽ để y phục của ta, ta muốn mua thật nhiều y phục đẹp, còn tầng hai chính là phòng của ta.
Phòng của ta phải thật thơm tho xinh đẹp...
Nhưng mà...
Nơi này địa thế tốt, lại rộng rãi như vậy, hơn nữa ta thấy việc buôn bán của chủ quán cũng rất tốt, khách hàng ra vào liên tục mua hương cao và son phấn nước hoa.
Ngay cả việc kinh doanh cũng phù hợp như vậy.
Chắc chắn là rất đắt.
Thật không biết Tư Mã công tử này làm sao lại nghĩ nơi này phù hợp với mong muốn của ta.
Loại cửa hàng này, ta cũng đã xem qua, ít nhất cũng phải 2000 lượng bạc.
"Thế nào?"
Tư Mã Túc mắt sáng long lanh nhìn ta: "Nơi này có phải rất tốt không?"
"Rất đắt phải không?"
Ta nói: "Tư Mã công tử, ta không có nhiều tiền như vậy.
"
"Không đắt đâu, ông chủ bán 800 lượng, ta nghe Cố huynh nói cô định mua một cửa hàng khoảng bảy tám trăm lượng bạc mà.
".
← Ch. 20 | Ch. 22 → |