Đáng tiếc nàng không bị đánh chết
← Ch.073 | Ch.075 → |
Khương gia.
Thiếu niên môi hồng răng trắng một thân thường phục bước vào cửa lớn Khương gia.
Thủ vệ cũng không ngắn đón, chỉ là nhìn thiếu niên trong mắt mang theo một tia phức tạp.
Lâm Tang không đi bao xa, liền nhìn đến Khương Diệu Diệu vội vội vàng vàng đi tới.
"Lâm công công, là Tử Hiên ca ca bảo ngươi tới sao?" Khương Diệu Diệu đầy mặt chờ đợi, phía sau đi theo Lục Hà.
Lâm Tang khóe miệng mỉm cười: "Nhị hoàng tử điện hạ, làm nô tài tới Khương phủ báo cho thất tiểu thư một tiếng, nếu ngày mai không có việc gì, có thể cùng hắn đi đến phủ Trưởng công chúa tham gia yến tiệc sinh nhật Trưởng công chúa."
Khương Diệu Diệu khó nén vui sướng trong mắt: "Thật vậy chăng? Tử Hiên ca ca thật sự nói như vậy?"
"Nô tài lại như thế nào sẽ nói lời nói dối đâu?"
"Đa tạ Lâm công công đi một chuyến này......" Khương Diệu Diệu suy nghĩ một lát, mới tiếp tục nói: "Vậy ta chờ nương trở về, ta hỏi nàng một chút, ngày mai trong nhà có việc gì hay không."
Lâm Tang như cũ mỉm cười đồng ý.
Chờ Lâm Tang đi xa, Lục Hà mới hỏi: "Thất tiểu thư, nhị hoàng tử điện hạ mang ngài đi tham gia yến tiệc sinh nhật Trưởng công chúa, thuyết minh hắn thật lòng muốn để người yên tâm, người như thế nào không đáp ứng a?"
"Nhưng ta cũng không cự tuyệt a! Nha đầu ngốc, mẹ ta nói qua, nam tử ngoắc ngoắc tay, cô nương gia chúng ta không thể liền hấp tấp tiến lên, như vậy có vẻ sẽ tự hạ thấp mình xuống." Khương Diệu Diệu vuốt vuốt một lọn tóc dài ở trên vai của mình, vui vẻ nói: "Nhị hoàng tử muốn mang ta đi gặp Trưởng công chúa, thuyết minh hắn có ý muốn cưới ta, nếu ta có thể làm Trưởng công chúa thích ta.........."
Đôi mắt Lục Hà cũng sáng lên: "Vậy thất tiểu thư ngài có khả năng rất lớn sẽ gả vào hoàng gia."
Khương Diệu Diệu đang muốn mở miệng, chỉ thấy Khương Tu Trạch bước nhanh đi tới: "Diệu Diệu."
"Nhị ca ~" Khương Diệu Diệu nét mặt biểu lộ ngoan ngoãn tươi cười.
Khương Tu Trạch nhíu mày: "Mới vừa rồi ta gặp được Lâm Tang, hắn nói nhị hoàng tử điện hạ mời ngươi cùng hắn cùng đi tham gia yến tiệc sinh nhật Trưởng công chúa?"
Thấy sắc mặt Khương Tu Trạch không tốt lắm, Khương Diệu Diệu nhỏ giọng nói một câu vâng.
"Ngươi phái người đi nói một tiếng, chớ có cùng nhị hoàng tử điện hạ đi Trưởng công chúa phủ!" Khương Tu Trạch trịnh trọng nói.
"Vì cái gì a?" Khương Diệu Diệu trong lòng có chút không cao hứng, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
"Ngày đó ở từ đường lời ta cùng ngươi nói, ngươi đã quên? Thân phận của chúng ta và nhị hoàng tử chênh lệch quá lớn, nếu là tùy tiện đi theo nhị hoàng tử tham gia yến tiệc sinh nhật của phủ Trưởng công chú, chỉ biết bị người lên án, nói ngươi không hiểu quy củ........ Những quý nhân nhà thế gia đó không phải dễ nói chuyện như vậy, ngươi không cần tự mình đi tìm khó chịu."
Nàng như thế nào chính là đi tự tìm khó chịu?
Nàng đáng yêu như vậy, có lẽ mọi người đều sẽ thích nàng thì sao!
Khương Diệu Diệu đối với lời nói của Khương Tu Trạch không để ở trong lòng.
Nhưng ngoài miệng phụ họa nói: "Ta biết rồi ~ ta sẽ phái người đi nói một tiếng với nhị hoàng tử, ngày mai ta không đi nữa!"
Khương Tu Trạch nhíu chặt mày lúc này mới hơi buông ra, sắc mặt cũng hòa hoãn không ít: "Ngươi hiểu chuyện như vậy, trong lòng nhị ca thực vui mừng."
Dường như nghĩ đến cái gì, Khương Tu Trạch còn nói thêm: "Còn có, ngày sau ngươi chớ có ở trước mặt người ngoài nhắc tới chuyện quá khứ của Lâm Tang và tiểu lục."
Khương Diệu Diệu sửng sốt, sau đó mở to đôi mắt một bộ dáng vô tội hỏi: "Vì cái gì a?"
"Tuy nói, Lâm Tang cùng tiểu lục thực ra cũng không có gì, nhưng rốt cuộc tiểu lục hiện tại đã xuất giá, nàng là thần Nam Vuong phủ Thế tử phi, những sự tình đó vẫn là không cần nhắc tới."
"Ồ, chính là nhị ca, hạ nhân trong nhà đều biết lục tỷ tỷ cùng Lâm Tang là thanh mai trúc mã a!"
"Ta đã bảo bọn họ không được nói." Khương Tu Trạch lại nói: "Phủ tướng quân bên kia, cũng sẽ không nhắc tới bất luận sự tình gì về Lâm Tang, cho nên càng sẽ không nói đến tiểu lục."
"Ồ, Diệu Diệu biết rồi."
"Ừ, ta có việc đi trước."
Chờ Khương Tu Trạch đi rồi, Lục Hà vội kêu lên: "Thất tiểu thư, người thật sự không đi tham gia yến tiệc sinh nhật của Trưởng công chúa sao?"
Khương Diệu Diệu nhìn bóng dáng Khương Tu Trạch đi xa, ha hả cười: "Ta là nói không đi, chính là nhị hoàng tử điện hạ một hai phải bảo ta đi thì sao? Nhị ca ta có thể làm sao bây giờ?"
Lục Hà mới nhẹ nhàng thở ra.
"Nhị ca ta thế nhưng cũng bắt đầu quan tâm lục tỷ tỷ......"
Lục Hà thấy Khương Diệu Diệu không tiếp tục nói chuyện, nhịn không được đem nghi hoặc của mình hỏi ra: "Thất tiểu thư, nhị thiếu gia vì cái gì nói phủ tướng quân sẽ không nhắc tới bất luận sự tình gì về Lâm Tang a?"
"Bởi vì Lâm Tang không phỉa là nhi tử sinh ra được phủ tướng quân thừa nhận! Lâm Tang lại trở thành thái giám, càng sẽ không nói ra! Lúc trước Lâm Tang mất tích, phủ tướng quân mặc kệ không hỏi, lục tỷ tỷ mới quỳ gối ở cổng lớn Lâm gia để phủ tướng quân ra tay tìm Lâm Tang. Vốn dĩ Lâm Tang là con ngoài giá thú của phủ tướng quân, người biết đến lại càng ít, tỷ tỷ của ta quỳ như vậy, làm bá tánh phụ cần đều cực kỳ tò mò, thiếu chút nữa đem thân phận của Lâm Tang phát tán ra, cho nên tỷ tỷ của ta lần đó cũng bị hạ nhân Lâm gia đánh thực thảm, đáng tiếc a......"
"Đáng tiếc cái gì a?"
Đáng tiếc nàng không có bị đánh chết.
Khương Diệu Diệu hướng tới Lục Hà cười: "Không có gì."
Lục Hà lại khó hiểu nói: "Vậy thất tiểu thư, Lâm Tang vì cái gì sẽ thành thái giám đâu?"
Khương Diệu Diệu lắc đầu: "Ai biết được, có lẽ đây là số mệnh của hắn đi!"
Nói xong, Khương Diệu Diệu lại vui vẻ nói: "Đừng nói đến những chuyện này, ngươi chạy nhanh theo ta đi Kim Ngọc Các, chúng ta đi mua chút trang sức, ngày mai nhất định phải trang điểm xinh đẹp đi đến phủ Trưởng công chúa!"
Hôm sau.
Khương Ấu An cố ý dậy sớm trang điểm một phen.
"Thế tử phi, lần trước ngày mặc một thân váy áo bông màu đỏ rất xinh đẹp, nếu không ngại liền mặc bộ đó đi tham gia yến tiệc sinh nhật của Trưởng công chúa đi?"
Khương Ấu An gõ trán Xuân Đào một cái: "Yến tiệc sinh nhật Trưởng công chúa, ta mặc lòe loẹt như vậy làm cái gì? Huống hồ ta đã hỏi thăm qua Trường ma ma, Trưởng công chúa thích mặc chính là váy áo màu đỏ, hôm này là ngày vui, ta nếu là cũng mặc một bộ váy đỏ, đây không phải đem chính mình đưa đến trước họng súng?"
Xuân Đào gãi gãi đầu: "Nô tài ngu xuẩn....."
Khương Ấu An cuối cùng vẫn là lựa chọn một thân váy dài màu vàng nhạt, có vẻ làm làn da của nàng càng trắng nõn, trên búi tóc cũng cắm một bộ diêu trân châu hình bướm, khuyên tai cũng không đeo, trên cổ tay đeo hai cái vòng tay bằng bạc thực tinh tế, giữa mày vẽ một bình bông hoa mai.
Điệu thấp nhưng cũng không mất đi đoan trang, thanh diễm nhưng cũng không quá lòe loẹt.
Xuân Đào phủ thêm một cái áo choàng màu vàng cam cho Khương Ấu An, nghe được bên ngoài có tiếng vang, không khỏi nói: "Nghe nói sau khi Vương gia hạ triều, cùng Thế tử gia nói, sau khi Thánh thượng nghe nói hai chân của Thế tử gia có thể đi lại như người bình thường, triệu kiến hắn vào cung, lúc này hẳn là đang chuẩn bị tiến cung."
Nhắc tới đến Mặc Phù Bạch, Khương Ấu An gương mặt nhịn không được phiếm hồng.
Ngày hôm qua nàng sẽ chảy m. á. u mũi là bởi vì nàng nóng trong người.
Chứ không phải nhìn đến thân thể của hắn mà chảy m. á. u mũi........
"Thế tử phi, mặt ngài như thế nào sẽ đỏ như vậy a?"
"...... Phấn mặt bôi nhiều!"
Trước khi ra cửa, Khương Ấu An lại đem hai bình mặt nạ cao do mình điều chế mang đi, lại mang theo mấy bình hộ da cao.
La thị nói Khương Tuyết Dao lúc trước mua về một bộ phấn bôi lên mặt có chút dị ứng, gương mặt vừa ngứa lại đỏ, vốn dĩ tay Khương Tuyết Dao bị thương, La thị lo lắng không thôi.
Chờ sau khi yến tiệc kết thúc, lại đi đến nhà tam thúc một chuyến.
← Ch. 073 | Ch. 075 → |