Truyện:Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh - Chương 057

Sau Khi Ly Hôn Tôi Trọng Sinh
Trọn bộ 102 chương
Chương 057
Chương 47
0.00
(0 votes)


Chương (1-102)

Editor: Hihi! + Beta: Mia

Lệ Bắc Đình nghe điện thoại, có chút khát nước, đi tủ lạnh lấy một lon bia, mở ra uống một hớp.

“Bắc Đình, cháu không ở nhà sao?” Ông cụ rời khỏi nhà họ Chu đến trang viên Ngân Nguyệt Loan, nhưng chị Lâm nói họ đã rời đi sau bữa trưa.

“Ông nội, con đưa Thư Lan đến Ngọc Thành cúng bái mẹ, có chuyện gì không ông?” Lệ Bắc Đình đặt lên bàn trà nhỏ, anh nhấc chân lên đặt sang một bên, trời vẫn nóng nên anh chỉnh điều hòa xuống hai độ.

“Đột ngột vậy sao?” Ông cụ kinh ngạc, cũng chưa nghe Lệ Bắc Đình nói, đột nhiên lại đi Ngọc Thành.

“Vốn ban đầu cháu định đưa cô ấy đến đây vào tháng 4, nhưng lại xảy ra tai nạn xe, vẫn luôn không rảnh, vừa hay công ty có Nam Hi quản lý, con cũng rảnh được mấy ngày. ” Lệ Bắc Đình cố ý đâm vào tim ông cụ.

Ông cụ cau mày, bình thường đi Ngọc Thành thì Bắc Đình cũng sẽ nói với họ một tiếng, vừa rồi ông Chu còn nói Bắc Đình nghe lời, nhưng ông cụ cảm thấy Lệ Bắc Đình đã không còn nghe lời như trước.

Từ một năm trước, Lệ Bắc Đình cố chấp cưới Thư Lan, giữa họ như đã rạn nứt.

Về vấn đề hôn nhân, ông cụ và Triệu Cầm đều có chung suy nghĩ, muốn tìm một gia đình môn đăng hộ đối có thể giúp ích cho công ty, nhưng Lệ Bắc Đình nhất quyết chọn con gái nhà họ Thư.

Còn vì vậy mà trở mặt với ông, mặc dù cuối cùng ông cụ đồng ý nhưng cũng không quá bằng lòng.

“Bắc Đình, cháu biết chuyện ở công ty không?” Ông cụ dù có bất mãn đi chăng nữa, trước mắt cũng phải có người đi giải quyết chuyện công ty, cũng không thể để công ty bị hủy hoại trong tay Lệ Nam Hi.

“Công ty xảy ra chuyện gì vậy ông? Ông nội, ông cũng biết sau khi cháu nghỉ ngay cả trợ lý cũng bị Lệ Nam Hi ép nghỉ việc, Kỷ Niên không có ở công ty, nên cháu thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì. ”

Kỷ Niên không chỉ là trợ lý mà còn đại diện cho địa vị và mặt mũi của Lệ Bắc Đình, Lệ Nam Hi không hề quan tâm, ông cụ và Lệ Kiện cũng không để ý, bây giờ xảy ra chuyện lại nhớ tới anh.

“Ừ, chính là chuyện Nam Hi ký hợp đồng với RL, gần đây giá cả tăng cao, nếu tiếp tục như vậy công ty thua lỗ không ít. ”

“Chuyện này ạ, cháu nghe nói rồi, cũng không phải gì to tát, cháu thấy RL đưa giá cả hợp lý mà ông. ” Lệ Bắc Đình ngước mắt nhìn về hướng phòng ngủ không biết cô đang làm gì, diễn trò với ông cụ không có gì vui.

“Là Nam Hi tự tiện sửa hợp đồng, cho RL lợi nhuận 5%, bây giờ công ty bắt đầu lỗ vốn rồi. ”

Thật xui xẻo, vừa mới bắt đầu ký hợp đồng đã thua lỗ, chưa thấy ai kinh doanh như vậy.

“Ha, em ấy cũng thật lợi hại. ” Lệ Bắc Đình cười nhạt, cho đến bây giờ Lệ Bắc Đình cũng không dám làm chuyện như vậy, bởi vì anh biết sẽ không ai vì anh mà chịu trách nhiệm.

“Bắc Đình, chuyện đến nước này nói gì cũng đã muộn, ông đã khiển trách nó, sau này chuyện công ty sẽ không cho phép nó nhúng tay vào, bây giờ RL ở Trung Quốc do Chu Tự Bạch phụ trách, cháu và Tiểu Bạch có quan hệ tốt, có thể nói với nó một tiếng không. ”

Ông cụ cũng cảm thấy xấu hổ, ông là trưởng bối bây giờ lại đang cũng vãn bối thương lượng, mặt mũi đã bị Lệ Nam Hi hủy hoại hoàn toàn.

“Ông nội, chuyện này cháu không thể quyết được, hợp đồng với RL có quan hệ gì với Chu Tự Bạch, cậu ấy chẳng qua là người điều hành, chứ không phải người đưa ra quyết định, giống như khi cháu ở công ty, việc gì cũng phải trải qua sự đồng ý của hội đồng quản trị, cháu cũng không có quyền quyết định. ”

Lệ Bắc Đình nói lời này làm mặt ông cụ đỏ lên, Bắc Đình đây là đang trách ông, ban đầu Bắc Đình ở công ty cũng không có quyền quyết định, Lệ Nam Hi mới đến một tháng lại có.

“Bắc Đình, việc này là ông nội có lỗi với cháu nhưng công ty cũng là tâm huyết của cháu, cháu dù sao cũng nên nghĩ biện pháp. ” Ông cụ thở dài, ông cũng không muốn như thế, ai biết việc này lại biến thành như vậy.

“Ông nội, cháu không ở công ty nên không quản được, ai làm thì người ấy chịu trách nhiệm, ban đầu cháu vào công ty, cháu nhớ ông nội đã nói muốn cháu chịu trách nhiệm với mỗi quyết định của mình, vậy tại sao Lệ Nam Hi không cần phải chịu trách nhiệm với quyết định của mình?”

Đôi môi mỏng của Lệ Bắc Đình hơi nhếch lên, ánh mắt lạnh lùng, Lệ Nam Hi vừa xảy ra chuyện mà Lệ Kiện và ông cụ đã bận trước bận sau, anh nhớ lúc mới vào công ty vì một sai lầm nhỏ mà ông nội đã khiển trách anh để cho anh tự nghĩ biện pháp giải quyết.

Có lúc anh cũng cảm ơn ông cụ, vì sự nhẫn tâm của ông mới rèn luyện được anh bản lĩnh như bây giờ.

Nhưng có một số việc không nên suy nghĩ nhiều, vì nghĩ quá nhiều chuyện quá khứ sẽ làm cho trái tim con người lạnh thấu xương.

Chuyện đã qua thì cho qua, ông nội thật lòng yêu thương anh cũng được, lợi dụng anh cũng được, dù sao bây giờ anh cũng không cần dựa vào bất kỳ ai.

“Bắc Đình…” Ông cụ không biết nên nói gì.

“Ông nội, ông không cần nói, đây là chuyện của Lệ Nam Hi, không liên quan gì đến ông, để cho chính em ấy xử lý, cháu phải ở Ngọc Thành mấy ngày, mẹ cháu ở đây chỉ có một mình, cháu muốn dành nhiều thời gian hơn cho bà ấy, trước mắt cháu chưa quay về, ông chú ý sức khỏe đừng lo cho Lệ Nam Hi đứa con nuôi này. ”

Lệ Bắc Đình đang nhắc nhở ông cụ, ngay từ đầu Trịnh Thục đã chết như thế nào, ban đầu ông đã đáp ứng những gì với Trịnh gia, không thể vì ông ngoại đã qua đời mà quên đi.

Quả nhiên, Lệ Bắc Đình nhắc đến Trịnh Thục, ông cụ không lên tiếng.

Sau khi cúp điện thoại, ông cụ vừa tức giận vừa đau đớn, làm sao bản thân có thể làm ra chuyện hồ đồ như vậy!

“Ông nội, ông uống trà ạ. ” Lệ Nam Hi đưa nước trà lấy lòng, hắn cũng biết ông nội vì công ty sẽ nghĩ biện pháp giúp hắn.

Không ngờ ông cụ nhìn đến ly trà hắn đưa đến, liền hất văng lên người Lệ Nam Hi, hắn vội vàng lùi về sau mấy bước, nhìn ông cụ với vẻ mặt khó tin.

Lệ Kiện cũng ngạc nhiên: “Ba, ba đừng tức giận, tức giận có hại cho sức khỏe. ”

“Cút ra ngoài, cút cho ta! Nhà họ Lệ không có người cháu này. ” Sau đó ông cụ chỉ vào Lệ Kiện “Mày cũng cút đi, cùng Triệu Cầm mang thứ nghiệt chủng này cút ra khỏi nhà họ Lệ ngay. ”

Lẽ ra ngay từ đầu ông không nên mềm lòng, nếu không phải một khắc mềm lòng, nhà họ Lệ chỉ có một đứa cháu là Lệ Bắc Đình, công ty dưới sự lãnh đạo của Bắc Đình sẽ phát triển thịnh vượng và đạt đến một tầng cao hơn.

“Ba, bây giờ nói chuyện này có ích gì. ” Lệ Kiện không tin lời ông cụ nói là thật, ông ta cùng Triệu Cầm đều đã kết hôn nhiều năm, Lệ Nam Hi cũng là con trai ông ta, sao có thể để Triệu Cầm mang con trai đi đây?

“Ông nội, cháu thật sự xin lỗi, là cháu đã sai, chuyện này không liên quan đến mẹ cháu. ” Lúc này Lệ Nam Hi quỳ xuống, mặc dù trong lòng bất mãn nhưng không dám lộ ra bây giờ chuyện lừa gạt hợp đồng hắn mới chỉ đối mặt với ông cụ, một khi truyền ra ngoài, hội đồng quản trị và cổ đông sợ là sẽ ăn thịt hắn.

“Cút ra ngoài cho tao, quỳ ở bên ngoài, quỳ đến lúc tao hài lòng mới thôi, nhà họ Lệ sao có thể có đứa cháu không ra hồn như vậy, mất hết mặt mũi của nhà họ Lệ. ”

Lệ Nam Hi còn muốn nói vài câu nhưng thấy ánh mắt của Lệ Kiện, hắn cuối cùng vẫn im miệng, đứng dậy ra sân quỳ.

“Ba, sau này dạy lại Nam Hi cũng được, quan trọng bây giờ để cho Bắc Đình quay về xử lý chuyện công ty một chút. ” Bây giờ Lệ Kiện chỉ nghĩ đến Lệ Bắc Đình đầu tiên, bởi vì ông ta cảm thấy Lệ Bắc Đình không có gì là không thể, cục diện rối rắm đến đâu cũng có thể giải quyết được.

Như việc lần trước nhân viên chết đột ngột, Lệ Bắc Đình ra mặt liền lập tức yên ổn, nên lần này chắc chắn Lệ Bắc Đình cũng có thể giải quyết.

Lệ Thời ngồi bên cạnh nhíu mày, ông tự mở công ty quần áo, không quan t@m đến tập đoàn Lệ thị, cuộc sống gia đình cũng rất tốt, chẳng qua là nghe lời Lệ Kiện nói ông cảm thấy khó chịu.

Nhìn xem, ông cụ và Lệ Kiện đều cảm thấy Lệ Bắc Đình có năng lực vượt trội, nhưng có chuyện gì tốt họ lại nghĩ đến Lệ Nam Hi, xảy ra chuyện không ổn lại nghĩ đến Lệ Bắc Đình.

Đời trước Lệ Bắc Đình chắc là tạo nghiệt, mới có một người ba như vậy.

Tiểu bối không thể nói trưởng bối không đúng, Lệ Thời không thể nói gì với Lệ Kiện, huống chi là ông cụ, cho nên chỉ có thể nghĩ trong lòng.

Đôi khi một nhà này thật sự rất loạn, cho nên Lệ Thời căn bản không muốn dính líu đến công ty, nếu không sớm muộn cũng trở thành người như vậy.

“Mày phải đi một chuyến, Bắc Đình đi Ngọc Thành cúng bái Trịnh Thục, nếu mày có ý tốt, tự đi tìm đi, tao không quản được. ” Ông cụ đứng dậy trở về nhà, để lại Lệ Kiện với gương mặt thất thần.

Sắc mặt Lệ Kiện trắng bệch, nếu như Lệ Bắc Đình đi chỗ khác thì ông ta còn mặt dày đi tìm được nhưng Ngọc Thanh ông ta không dám đi.

Cái chết của Trịnh Thục, từ đầu đến giờ chưa từng đến, một mực để trong lòng, giống như ma quỷ vậy, đến đêm khuya vắng người liền ra ngoài uống máu người.

Suy cho cùng từng là một cặp vợ chồng ân ái, Lệ Kiện còn chưa mất nhân tính.

Lệ Kiện nhìn về phía Lệ Thời: “Giờ, chú…”

“Anh cả, em phải về rồi, Đóa Đóa tìm em. ” Lệ Thời vội vàng đứng dậy từ chối, ông cũng không muốn vào làm rối lên, Bắc Đình đã rất đau khổ rồi, nếu ông còn đi đâm một dao nữa, Bắc Đình sẽ càng đau hơn.

“Chú. ”

Lệ Thời đi rất nhanh, bây giờ ông đã có gia đình, cũng phải nghĩ cho bản thân mình.

Thời điểm ra sân, Lệ Thời nhìn lướt qua Lệ Nam Hi quỳ dưới sân, chỉ hy vọng anh em tranh đấu đến đây là chấm dứt nếu không Lệ Nam Hi sớm muộn cũng sẽ tự tìm chết.

Ông cụ có lẽ đã đánh giá thấp Bắc Đình.

*

Lệ Bắc Đình uống một lon bia, tắt điện thoại ném lên ghế salon, đi vào phòng, Thư Lan đang dưỡng da chuẩn bị ngủ.

“Ông nội có chuyện gì không anh?” Cô vỗ nhẹ hỏi anh.

“Có thể có chuyện gì, thu dọn cục diện rối rắm của Lệ Nam Hi, đúng là mất hứng, người đàn ông của em thậm chí còn không cứng nổi. ” Anh ngồi lên giường thở dài, bây giờ làm gì còn tâm tình làm chuyện kia.

“…”

Thư Lan: “Vậy em không ngại đổi một người khác. ”

Lệ Bắc Đình cắn răng, uy hiếp nói: “Em dám. ”

Chương (1-102)