Nếu anh dám chết em sẽ lấy người khác (3)
← Ch.021 | Ch.023 → |
Editor + Beta: Miya
Thư Lan nấc lên vì khóc, cô thở hổn hển, miệng lẩm bẩm: “Là con không tốt. ”
Thư Chí Minh cho rằng Thư Lan đổ mọi trách nhiệm lên người mình, nhưng thật ra Thư Lan nghĩ, nếu mình không sống lại, không thay đổi tất cả, thì Lệ Bắc Đình sẽ không bị thế này, sẽ bình an sống hết quãng đời còn lại.
Thư Lan khóc đến ngất xỉu, làm Thư Chí Minh như già đi mười mấy tuổi.
Đêm nay, mọi người không quS ổn, Lệ Bắc Đình nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, không biết bao giờ mới tỉnh, Thư Lan thì khóc đến ngất xỉu, đau lòng quá độ. Vốn não cô đang bị chấn thương, cứ tiếp tục như vậy, sẽ không tốt cho cơ thể cô.
Bà cụ nghe tin Thư Lan khóc đến ngất xỉu, suy nghĩ mãi cũng không tốt cho sức khỏe. Nếu giống lần trước, Lệ Bắc Đình nằm viện lâu như thế mà Thư Lan không đến thăm lần nào, bà ấy còn có thể oán trách hai câu, nhưng lúc này, từ đầu đến cuối Thư Lan đều tỏ ra áy náy và tự trách.
Người không biết còn nghĩ vợ chồng hai người rất ân ái.
Có lẽ không ai nghĩ rằng, nửa tháng trước hai người còn quậy đến ly hôn.
Bệnh viện tràn ngập bi thương, tin tức lại vô cùng sôi nổi, chủ tịch Lệ thị xảy ra tai nạn rơi xuống sông, tin tức sống chết không rõ này lập tức châm ngòi trong giới tài chính kinh tế, ngay cả người trong giới giải trí cũng chú ý vì sản nghiệp nhà họ Lệ có liên quan đến giới giải trí, các kênh tin tức đều đăng tin, thậm chí có không ít người đến Vân Giang.
Vì chuyện xảy ra vào buổi tối, việc điều tra hơi khó khăn, mãi cho đến sáng hôm sau, cảnh sát lại đến bệnh viện, hỏi chút chuyện với Thư Lan.
Thư Lan nói hết những chuyện mình biết cho cảnh sát nghe.
Cuối cùng, phía cảnh sát hỏi một câu: “Tôi nghe nói lúc trước quan hệ giữa cô và Lệ Bắc Đình cũng không tốt?”
Những lời này làm Thư Lan sửng sốt, cô nhìn cảnh sát, họ có ý gì, nghi ngờ cô hại Lệ Bắc Đình sao?
“Cô đừng kích động, chúng tôi chỉ hỏi như thường lệ thôi, không có ý gì khác. ” Phía cảnh sát hơi xấu hổ, Thư Lan đau lòng mọi người đều thấy, chỉ là câu nên hỏi vẫn phải hỏi.
Thư Lan gật đầu: “Đúng vậy, lúc trước tôi và anh ấy thường xuyên cãi nhau, không hòa thuận, nhưng về sau tôi sẽ nghĩ thông suốt, nên chúng tôi đã hòa giải với nhau rồi. ”
“Tại sao lại hòa giải và vì sao cô lại nghĩ thông suốt?”
“Lệ Bắc Đình luôn đối xử tốt với tôi, do tôi quá bướng bỉnh. ”
“Vâng, được rồi, trước mắt tài xế xe tải đã bị bắt, sau khi kiểm tra, chúng tôi phát hiện anh ta say rượu, căn cứ treo trí nhớ của anh ta, do sốt ruột muốn đạp phanh nhưng lại nhầm thành đạp chân ga, nên mới gây ra tai nạn. ”
“Chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?” Thư Lan không tin, sao có thể, hãng xe và biển số xe của Lệ Bắc Đình không tầm thường, xe bình thường nên tránh xe anh mới đúng.
“Cô nói vậy, là có suy nghĩ khác sao?”
“Không. ” Thư Lan có suy nghĩ khác, lại không nói được, cô không có chứng cứ, nói ra cũng vô ích, hơn nữa sẽ rút dây động rừng.
Hơn nữa Lệ Bắc Đình vẫn chưa tỉnh, cô sợ làm vậy sẽ khiến tình trạng Lệ Bắc Đình càng tệ hơn.
“Nếu có suy đoán khác, cô có thể nói cho chúng tôi biết, trước mắt chẳng qua chỉ là ngoài ý muốn. ”
“Không có, do tâm trạng tôi không tốt. ”
“Vậy chúng tôi đi trước, nếu nhớ ra chuyện gì, cô có thể gọi cho chúng tôi. ”
Chờ cảnh sát rời đi, Thư Lan gọi Kỷ Niên vào.
“Kỷ Niên, thật sự chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?” Thư Lan cúi đầu nhìn chiếc chăn trắng tinh, cô vẫn không tin.
“Theo kết quả tôi tra được, cũng giống cảnh sát vừa nói, tài xế xe tải và Lệ tổng không liên quan với nhau, tra người nhà anh ta cũng không có thù hận gì với Lệ tổng, không liên quan tới lợi ích. ” Ngay từ đầu Kỷ Niên cũng không tin chuyện này là ngoài ý muốn, nhưng cậu ta cũng không tra được gì.
“Ừm, công ty thế nào rồi?” Nếu thật sự ngoài ý muốn, vậy có thể do số mệnh sắp đặt.
“Thị trường chứng khoán đang bắt đầu xuống giá, tin Lệ tổng hôn mê không thể giấu được nữa, chờ cảnh sát báo cáo xong, sợ là chứng khoán sẽ tiếp tục giảm. Nhưng phu nhân đừng lo, chỉ bị k1ch thích thời gian ngắn, chờ Lệ tổng tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ êm đẹp trở lại. ”
“Khi nào anh ấy tỉnh, mấy giờ rồi?”
Kỷ Niên nhìn đồng hồ: “10 giờ 3 phút. ”
“Lâu vậy rồi, anh ấy vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy sao?” Đã phẫu thuật hơn 8 tiếng rồi.
“Vẫn chưa. ” Sắc mặt Kỷ Niên hơi trầm xuống, cậu ta không xem Lệ tổng như cấp trên, lúc trước cậu ta tiến vào Lệ thị cùng Lệ tổng, đi theo Lệ tổng, trong khoảng thời gian ngắn, cậu ta liền trở thành trợ lý, nếu Lệ tổng xảy ra chuyện, cậu ta cũng không biết nên làm gì.
“Anh đi làm việc đi, anh ấy xảy ra chuyện, chắc công ty cũng bận lắm. ”
Kỷ Niên gật đầu, điện thoại cậu ta sắp bị gọi đến nổ luôn rồi, mỗi giây mỗi phút đều có người gọi tới.
Có người từng đánh giá Lệ tổng: Xuất chúng hơn người.
Tuổi còn trẻ, chỉ vài thủ đoạn mà anh đã giải quyết những vấn đề trong Lệ thị, tổng hợp tài nguyên, đầu tư dứt khoát, nhìn xa trông rộng, đẩy Lệ thị lên tầm cao mới.
Rất nhiều người nói, có Lệ tổng dẫn dắt, về sau Lệ thị sẽ trở thành công ty đứng đầu cả nước.
Cho nên trong lòng nhiều người, Lệ tổng là người dẫn dắt họ có được nhiều lợi ích hơn, đặc biệt là những cổ đông.
Bây giờ Lệ tổng xảy ra chuyện, làm sao họ có thể không lo chứ.
Kỷ Niên vừa đi, Thư Lan đã xuống giường, thay bộ đồ mới đến tìm bác sĩ trị liệu cho Lệ Bắc Đình.
Bởi vì thân phận Lệ Bắc Đình, ngay từ đầu Kỷ Niên đã tìm bác sĩ có năng lực nhất bệnh viện, cố gắng nắm chắc cơ hội.
“Lệ phu nhân, nếu cô đã hỏi, tôi xin nói thẳng, vết thương của Lệ tiên sinh rất nặng, mất máu quá nhiều, lại ngâm trong nước lâu, nếu qua 24 tiếng mà ngài ấy vẫn không tỉnh, sợ là khả năng tỉnh sẽ rất thấp, có thể ngài ấy sẽ ngủ mãi mãi. ”
Bác sĩ cũng hiểu cho cảm nhận bi thương của người nhà họ Lệ, nên chuyện này ông ta chỉ nói cho mấy người trẻ tuổi trong nhà biết, còn hai cụ trong nhà thì ông ta đã nói dối, ông ta sợ họ thương tâm quá độ, tuổi lại lớn, sợ sẽ xảy ra chuyện.
Dù sao Thư Lan cũng là vợ Lệ Bắc Đình, người cùng Lệ Bắc Đình sống đến cuối đời là Thư Lan, cô cũng nên biết.
“Có khả năng sẽ trở thành người thực vật sao?” Có đôi lúc Thư Lan vẫn không hiểu được ý câu trong tiếng Trung.
Chỉ là mất máu quá nhiều, sao lại nghiêm trọng vậy chứ, người thực vật, kia chẳng phải cứ nằm đó mãi sao, những tính toán ở kiếp trước cô không cần, vì Lệ Bắc Đình sẽ không bao giờ chặn đường người đó nữa.
Sao có thể vậy, Thư Lan không tin.
“Nếu vẫn không tỉnh, kết quả sẽ như vậy. Cụ thể, còn phải xem ý chí sống của Lệ tiên sinh, nếu Lệ tiên sinh có ý chí chiến đấu, nhưng khi nào tỉnh thì không chắc. ”
Bác sĩ đã cố gắng giữ mạng Lệ Bắc Đình, nhưng khi nào tỉnh thì không ai biết, bác sĩ không dám đảm bảo là anh có tỉnh không.
Thư Lan rời khỏi văn phòng bác sĩ, cô như người mất hồn, bước đi không mục tiêu, không biết nên làm gì, đầu cô lúc này trống rỗng.
Cô cảm thấy, ông trời đang trừng phạt cô, trừng phạt cô kiếp trước không biết quý trọng, kiếp này có nhận ra cũng đã quá muộn.
Nếu Lệ Bắc Đình vẫn không tỉnh, cô nên làm gì đây?
“Rè rè rè” tiếng chuông điện thoại vang lên, bắt đầu từ tối hôm qua, Thư Lan đã từ chối hết cuộc gọi, điện thoại cũng để chế độ rung.
Cô lấy điện thoại ra, người gọi là Đỗ La: “Lan Lan, cậu sao rồi, khỏe hơn chưa?”
Đỗ La chỉ mới biết tin này hôm qua, tối qua cô ấy về quê, vẫn chưa xem điện thoại. Hôm qua ở Vân Giang xảy ra chuyện lớn như thế, lại đúng lúc thấy thông báo từ cảnh sát Vân Giang đăng tin Thư Lan không sao, Lệ Bắc Đình thì hôn mê sâu.
Tại sao lại như vậy, Lan Lan vất vả lắm mới nghĩ thông suốt, sống hòa thuận với Lệ Bắc Đình, sao chuyện xui xẻo này lại xảy ra.
“A La, tớ không sao, nhưng, nhưng mà Lệ Bắc Đình vẫn chưa tỉnh. ” Thư Lan ngồi ở bậc cầu thang.
“Sao nghiêm trọng vậy, bao giờ anh ấy tỉnh?”
“Bác sĩ nói không biết, nếu trước 2 giờ tối mà anh ấy vẫn không tỉnh, khó khả năng cao sẽ thành người thực vật, A La, tớ sợ lắm. ” Thư Lan không dám khóc lớn ở bệnh viện, sợ làm phiền người khác, cô chỉ khóc thút thít, cô cũng không muốn cứ khóc mãi như vậy, chỉ là trừ khóc ra cô cũng không biết nên làm gì.
“Sẽ không đâu, nhất định sẽ tỉnh lại, bây giờ tớ sẽ tới bệnh viện thăm cậu. ” Đỗ La nghe tiếng Thư Lan đang khóc, gặp phải chuyện thế này, không ai không khóc cả.
“A La, tớ nên làm gì đây. ” Thư Lan kìm nén tiếng khóc, từ tối qua tới giờ, nước mắt cô vẫn không ngừng rơi, cứ tiếp tục như vậy, Thư Lan sợ mình sẽ khóc đến mù mắt.
Dường như cô đã mất đi khả năng kiềm chế nước mắt, còn chưa nghĩ đến Lệ Bắc Đình nước mắt cô đã rơi, khi nghĩ đến anh trái tim cô như bị người ta dùng dao đâm mạnh.
“Lan Lan cậu đừng khóc, sẽ có cách giải quyết mà, chúng ta tới đô thành tìm bác sĩ hoặc ra nước ngoài, nhà họ Lệ có tiền, nhất định có thể tìm bác sĩ tốt hơn nữa. ”
Đỗ La chưa từng thấy Thư Lan đau khổ như vậy, ban đầu cô ấy cho rằng Thư Lan và Lệ Bắc Đình không có tình cảm với nhau, không ngờ tình cảm Lệ Bắc Đình và cô còn tốt hơn người ngoài nghĩ.
Bây giờ Thư Lan không nghe ai cả, khuyên cũng vô dụng, trừ khi bây giờ Lệ Bắc Đình có thể tỉnh lại.
Khi cúp máy Đỗ La xong, Thư Lan quay lại phòng bệnh, Thư Chí Minh đang tìm cô.
“Lan Lan, sao con lại ra ngoài vậy, bác sĩ đã dặn con phải nghỉ ngơi cho tốt, đừng để bản thân mệt mỏi. ” Thư Chí Minh vừa rồi đi không lâu, quay lại đã không thấy người đâu.
Tâm trạng hiện tại của Thư Lan không ổn định, Thư Chí Minh sợ cô sẽ nghĩ quẩn.
“Con không sao đâu ba, con chỉ đi dạo thôi, công ty có việc thì ba đi trước đi, đợi chút nữa A La sẽ tới thăm con. ” Chuyện bác sĩ nói, Thư Lan không có ý định nói cho ba mình biết, cô không thể để ba đau lòng cùng mình được.
Thật ra Thư Chí Minh đã biết, ông ấy chỉ không muốn nói cho Thư Lan, sợ Thư Lan chịu không nổi.
Hai người dùng cách giống nhau để bảo vệ đối phương.
“Công ty không giải quyết 1-2 ngày cũng không có vấn đề, bây giờ không phải mùa tiêu thụ lớn. ” Cho dù có chuyện gì, Thư Chí Minh cũng không rời đi, ông ấy không thể để Thư Lan ở đây một mình, người nhà họ Lệ đều đang lo cho bà cụ và Lệ Bắc Đình, làm gì có thời gian quan t@m đến Thư Lan.
Thư Lan cúi đầu nghĩ: “Con muốn đi thăm Lệ Bắc Đình. ”
“Bây giờ chỉ có thể đứng ở cửa kính nhìn, con đừng đi làm gì. ” Ông ấy nhìn một lần đã không muốn nhìn tiếp.
“Con muốn nhìn. ” Tính tình ngang bướng của Thư Lan trỗi dậy, cô muốn đi thì không ai ngăn được.
Thư Chí Minh chỉ có thể dẫn cô đi.
Thư Lan đứng ở cửa kính nhìn Lệ Bắc Đình nằm bên trong, bởi vì vết thương ở sau lưng nên anh phải nằm sấp, chỉ thấy được nửa gương mặt tái nhợt như tường trắng, cổ tay được truyền thuốc, xung quanh đều là dụng cụ y tế.
Nhìn Lệ Bắc Đình yếu ớt, đây là lần thứ hai cô nhìn thấy.
Lần đầu tiên là kiếp trước, cô đang hấp hối, hơi thở yếu ớt, không mở mắt nổi, lần cuối nhìn Lệ Bắc Đình cũng giống như bây giờ.
Gương mặt trắng bệch, đôi mắt đỏ bừng, môi run rẩy, khi cô sống lại cũng không quên được cảnh đó.
Thư Lan đặt tay lên cửa kính, giống như đang vuốt mặt anh, đôi mắt khô khốc, đã không thể khóc được nữa.
Lệ Bắc Đình, anh đang cố ý trừng phạt em, trừng phạt em vì nhận ra quá muộn.
Lúc chán ghét anh, lúc nào trong mắt anh cũng hoảng sợ. Bây giờ hơi thích anh, muốn cùng anh ngắm trăng, ngắm sao, anh lại nằm trên giường bệnh, em không muốn thích anh nữa.
“Lan Lan, đừng nhìn, con về trước đi. Hãy tin Bắc Đình có thể qua được. ” Thư Chí Minh không đành lòng nhìn con gái mình như vậy.
Thư Lan không nói gì, chỉ gật đầu. Cô chỉ đứng nhìn, có thể làm được gì đâu.
Quay lại phòng bệnh, cô nằm trên giường, yên tĩnh nhìn trần nhà. Thư Chí Minh muốn để cô nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng cô không chịu.
Thư Chí Minh không muốn thấy Thư Lan như vậy, ông quay đầu ra ngoài đợi. Đến phòng bệnh bà cụ đang nằm, tình huống không nguy kịch, chỉ do người lớn tuổi không chịu được k1ch thích.
Rất nhanh đã tới 12 giờ, Đỗ La đến, còn mang cơm trưa cho Thư Lan.
“Tớ biết cậu khó ăn, chắc không ăn được đồ bệnh viện, tớ có mang tới món xào cậu thích nhất này, ăn trước chút đi. ”
Đỗ La mở túi đồ ăn, vừa lúc thấy Thư Chí Minh tiến vào: “Chú, con có mua thêm một phần nữa. Nghĩ chú vẫn còn ở đây trông chừng Lan Lan. ”
“Tiểu La tới rồi à, không sao, các con ăn đi. Vừa lúc chú cũng định lấy cơm cho Lan Lan, cháu ăn đi, chú ra ngoài ăn một chút. ” Đúng lúc để Đỗ La trấn an Thư Lan, miễn cho Thư Lan cứ suy sụp như thế.
Thư Chí Minh đi nhanh, Đỗ La không cản kịp, cô ấy mở hộp đồ ăn đưa đũa cho Thư Lan: “Nhanh ăn đi, đừng vậy nữa. ”
“Tớ ăn không vô. ” Thư Lan dựa đầu vào giường, ngay cả sức cầm đũa cũng không có.
“Lan Lan, mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu. Lệ Bắc Đình ưu tú như thế, Diêm Vương nhất định cũng không nỡ nhận anh ấy, nhất định sẽ bình an. ” Đỗ La ngồi ở mép giường: “Cậu đừng hù tớ, tớ sợ cậu xảy ra chuyện. Tớ vừa về quê tối qua, sáng nay mới biết chuyện của cậu, xin lỗi, tớ không phải người đầu tiên bên cậu. ”
“Không sao, tớ không sao đâu, Lệ Bắc Đình bị thương nặng hơn tớ. ” Thư Lan hít mũi.
“Nếu vậy thì cậu càng phải quý mạng mình hơn, là Lệ Bắc Đình liều mạng cứu cậu. Cậu nhẫn tâm đạp bỏ ý tốt của anh ấy à?” Đỗ La nắm tay Thư Lan, tay cô lạnh như băng. Đỗ La xoa tay giúp cô giữ ấm: “Ăn chút đồ ăn trước, được không? Chờ Lệ Bắc Đình tỉnh lại, cậu có thể chăm sóc anh ấy, nếu cậu không ăn gì, suy sụp tinh thần thì ai chăm sóc Lệ Bắc Đình đây. ”
Thư Lan cảm thấy rất có lý, cô mím môi: “Được, tớ ăn. ”
Nhất định Lệ Bắc Đình sẽ tỉnh lại, sẽ cần cô chăm sóc, cô là vợ Lệ Bắc Đình, là người thân thiết với anh nhất, anh bị thương nặng như thế cần phải được chăm sóc. Nếu tỉnh dậy thì phải cần tịnh dưỡng rất lâu, vậy cô cần phải có sức hơn nữa.
“Ngoan nào, ăn đi, món thịt xào này ăn ngon lắm. ” Đỗ La thở phào, người cần phải ăn, không ăn cơm thì sao được.
Đỗ La kể chuyện thú vị ở quê cô ấy cho Thư Lan nghe, muốn Thư Lan vui vẻ. Đang ăn giữa chừng, Đỗ La nhận được thông báo, cô ấy nhìn thoáng rồi đặt điện thoại xuống, ăn cơm trước rồi nói sau cũng được.
Thư Chí Minh đã quay lại, thấy Thư Lan ăn cơm, trong lòng ông cũng dễ chịu phần nào. Cũng may có Đỗ La tới bầu bạn cùng Lan Lan, có thể khuyên được cô, thấy vậy ông ra ngoài, để hai người ở chung.
Ăn cơm xong, Đỗ La dọn dẹp một chút mới ngồi xuống, cầm điện thoại cho Thư Lan xem.
“Lan Lan, tớ sợ là chuyện này ngày càng nổi hơn đấy, tớ là người bạn tới báo tin cho cậu. Vốn dĩ Lệ Bắc Đình là người ở tin tức kinh tế tài chính, cũng có dính một chút tới giới giải trí, không nhiều người chú ý. Nhưng vừa rồi Liễu Thiến chia sẻ bài của cảnh sát Vân Thành, còn mua cả hot search, bây giờ giới giải trí cũng chú ý chút ít rồi. ”
Tuy Liễu Thiến chỉ là diễn viên ở tuyến 3-4, nhưng cũng có một ít fans, cũng có vài tác phẩm nổi tiếng. Cô ta chia sẻ bài của cảnh sát Vân Thành, muốn cảnh sát trừng trị hung thủ, còn mua cả hot search.
Vốn dĩ chuyện này đã rất nổi, Liễu Thiến là diễn viên, mọi hành động của cô ta đều có người chú ý, cô ta vừa báo, người khác không biết có phải cô fan đang muốn lấy lòng nhà họ Lệ hay không, hay còn ý gì khác, họ cũng chia sẻ bài, các diễn viên nhỏ cũng chia sẻ theo.
Nếu là bình thường, các diễn viên khác chia sẻ gì cũng không hot, nhưng đa số mọi người đều quan tâm truyện này, nên độ hot cũng cao hơn chứ không hạ xuống.
Thư Lan lấy điện thoại, bấm vào hot search, nhìn các bình luận, tâm trạng cô lên xuống. Nhà họ Lệ đi tới tình trạng hôm nay, sao có thể không đắc tội người khác được, trừ những lời an ủi cùng với lời chửi bới hung thủ, thì không tránh khỏi có vài lời khó nghe, cũng có lẽ vì muốn cọ nhiệt. Nhưng lúc này, nói thế nào thì trái tim Thư Lan cũng như có kim đâm vào.
“Lan Lan, đừng đọc, trên mạng toàn anh hùng bàn phím. Cậu có muốn gọi cho cô ta, kêu Liễu Thiến xóa bài không. ”
Quan hệ của Thư Lan và Liễu Thiến khá tốt, Đỗ La không muốn xấu sau lưng, nhưng Đỗ La thật lòng cảm thấy. Lúc này nên vì Thư Lan mà đừng đăng gì, ít nhất cũng chờ Lệ Bắc Đình tỉnh lại rồi làm loạn không được sao?
Lúc này càng có nhiều người biết chuyện, điều này càng làm ảnh hưởng tới Lệ thị, có khả năng sẽ ảnh hưởng tới trật tự của bệnh viện. Những paparazzi trong giới giải trí vì lợi ít, họ có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, căn bản khó lòng mà đề phòng.
Thư Lan không lên tiếng, cô bấm số và ra ngoài, Đỗ La tưởng cô gọi cho Liễu Thiến. Nhưng người nghe máy lại là nam.
“Kỷ Niên, anh tra mấy tin tức trên hot search giúp tôi. Là tự nhiên bị đẩy lên, hay do có người cố ý mua lại và người đó là ai. ”
Kỷ Niên ở bên kia đáp lại, Thư Lan trầm mặc nắm chặt điện thoại.
“A La, hot search hiện tại là mua à. ” Thật ra bình thường Thư Lan cũng chú ý tới giới giải trí, trong lòng cũng đoạn được chút ít.
“Cái này tớ không biết, nhưng trong giới giải trí, không phải mình tự mua thì là bị người khác chơi xấu mua hot search. Trừ khi chuyện này là chuyện lớn, giống diễn viên hạng nhất kết hôn sinh con, có lẽ sẽ tự mình đẩy. ”
Ai cũng hiểu, ai mà chẳng muốn kiếm tiền, Weibo đâu có tốt bụng đến mức cho vị trí hot search miễn phí.
Thư Lan hít sâu: “Tớ sai rồi, sai hết mười phần. ”
Sai vì lúc trước quen biết Liễu Thiến, không nên có quan hệ tốt với cô ta, Liễu Thiến thật sự sẽ niệm tình nghĩa giữa hai người sao? Ngay lúc này, cô ta vậy mà lại châm ngòi thổi gió, chuyện này mà cũng muốn cọ nhiệt.
Vậy cô sẽ khiến Liễu Thiến cọ cho đã.
Rất nhanh, Kỷ Niên đã báo tin, hot search của Liễu Thiến là do chính công ty Liễu Thiến mua.
“Kỷ Niên, anh đẩy cô ta lên vị trí đầu đi, đẩy đủ 24 tiếng, tìm thêm account marketing đăng bài pr, để cô ta hưởng thụ cảm giác này lâu chút. ” Nếu thích cọ nhiệt, vậy cô sẽ thỏa mãn h@m muốn của cô ta.
Kỷ Niên cũng hiểu Thư Lan có ý gì, chuyện này ngay từ đầu ai cũng khen Liễu Thiến là người đẹp mà còn lương thiện, nhưng nếu hot quá lâu, vật cực tất phản. Đến lúc đó, Liễu Thiến sẽ bị nói là ăn bánh bao chấm máu người.
(*) một vật hoặc một sự việc khi đi đến điểm cực độ trong giới hạn thì sẽ phản đảo lại.
Kỷ Niên có chút vui mừng. Ngay lúc này, Thư Lan có thể quyết tâm như vậy, có thể gọi là chưa ngã xuống.
Nếu Lệ tổng có thể thoát quỷ môn quan, chắc rất nhanh sẽ có gia đình hạnh phúc.
“Thư Lan, cậu và Liễu Thiến…”
“Bọn tớ đã bất hòa từ lâu rồi, cô ta chơi với tớ vì muốn làm người phát ngôn cho công ty ba tớ. Lần này tớ không gia hạn hợp đồng với cô ta, nên cô ta lộ diện ngay. ” Lâu như vậy, điện thoại không gọi, tin nhắn không nhắn, nhưng lại giả vờ chia sẻ bài lên Weibo quan tâm.
“Sao lại như vậy. ” Đỗ La không thích Liễu Thiến, cô ấy cảm thấy người này quá giả tạo, nhưng có đôi lúc cô ấy thấy Liễu Thiến đối xử với Thư Lan không tệ. Xem ra không có lợi thì không làm, cuối cùng cũng vì lợi ích bản thân.
“Vậy cậu kêu người mua hot search cho cô ta, không phải mất tiền của mình sao?” Đẩy lên top 1 hot search rất tiện cho cô ta, còn hot lâu nữa chứ.
“Cậu nghĩ tớ thiếu tiền sao? Khoảng thời gian này anh ấy có cho tớ tiền, cô ta mua hot search, tớ thì không chắc? Tớ muốn cô ta cảm nhận nhiệt độ của “đỉnh lưu” là thế nào. ”
“Cũng đúng, ai mà nhiều tiền hơn Lệ Bắc Đình chứ. Vậy cậu đừng đau lòng quá, còn có tớ mà. ”
“Tớ không thèm đau lòng. Dù sao cũng cạch mặt, chỉ vì tức giận nên mắt tớ mới bị mù, lãng phí biết bao nhiêu thứ tốt. ” Thư Lan kéo WeChat của Liễu Thiến vào danh sách đen, cũng chặn số điện thoại của cô ta luôn. Đợi cô ta nhận ra thì chắc sẽ điện cho cô, cô lười trả lời lắm.
Tốt nhất Liễu Thiến không nên làm ra chuyện gì xấu, nếu không Thư Lan sẽ không nương tay. Vốn dĩ hiện tại tâm trạng cô đã không tốt.
Mới đầu, Liễu Thiến nhìn bài của mình vẫn ở hot search thì rất vui, vậy mà công ty lại bỏ tiền ra mua hot search cho cô ta. Hơn nữa còn mua loại hot search cao nhất, từ trước tới giờ cô ta chưa từng được đứng đầu hot search như này.
Số lượng fans của cô ta cũng tăng lên, điều này khiến cô ta vô cùng hạnh phúc. Lần cọ nhiệt này, xào cũng đủ lâu, đến lúc đó cô ta sẽ đăng ảnh chụp chung với Thư Lan, tạo thêm tình chị em thâm tình, có thể cô ta sẽ không có cơ hội tìm tới cửa, chỉ cần là bạn thân phu nhân tập đoàn Lệ thị là được, đủ để nhiều người làm quen cô ta.
Liễu Thiến mừng thầm, ở giới giải trí lâu như vậy, cô ta vẫn luôn bị người khác đạp dưới chân. Vì lần trước Thư Lan tuyệt tình như thế, nên cô ta không thể dẫn dắt nhân vật, gần đây chị Văn cũng lạnh lùng với cô ta nữa, lúc này chắc sẽ có người thay đổi thái độ.
Nhưng cô ta chưa kịp vui được bao lâu, chị Văn đã gọi đến, giọng điệu nóng nảy: “Hot search là do cô đẩy lên hả?”
“Chị Văn, chuyện này không phải do công ty mua à?” Liễu Thiên không ngu, cô ta làm gì có tiền mua hot search.
“Ban đầu hot search đứng thấp là do công ty mua, nhưng bây giờ nó đứng nhất rồi. Công ty mua hot search lên tới hạng nhất làm gì. ” Đối với một diễn viên nhỏ, công ty không cần tiêu nhiều tiền đến như thế.
← Ch. 021 | Ch. 023 → |