Vay nóng Tima

Truyện:Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng - Chương 332

Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
Hiện có 346 chương (chưa hoàn)
Chương 332
0.00
(0 votes)


Chương (1-346 )

Siêu sale Lazada


Lạc Ninh nghe xong lập tức đoán ra được đại khái lý do Lục Tuân tới đây tìm gia chủ của các gia tộc lớn. Cô hỏi: "Có phải trận pháp hút khí vận mà chúng ta phát hiện ra được bày ở rất nhiều nơi và tương đối rắc rối không?".

Lục Tuân khẽ cười và nói: "Chỉ có một mình em là hiểu được anh".

Nhưng trọng tâm của chuyến đi đảo lần này của Lục Tuân là đón Lạc Ninh, sau đó mới là làm việc.

"Người của chúng ta đã tới những nơi đông người qua lại ở Bắc Kinh để kiểm tra và tìm được rất nhiều trận pháp tương tự, có khoảng chừng hơn 30 cái".

"Ngoại trừ trường đại học, quảng trường, gần công ty lớn, kể cả những điểm tham quan du lịch nổi tiếng cũng có".

"Anh cảm thấy chuyện này khá là nghiêm trọng, cho nên đã cử người của Cục đặc biệt mở rộng điều tra cả những thành phố đông dân có nền kinh tế phát triển, phát hiện tất cả đều xuất hiện những trận pháp đó".

"Cục đặc biệt và hiệp hội phong thủy đã đạt được thỏa thuận về hợp tác, bên phía họ sẽ hỗ trợ chúng ta phá trận pháp".

"Nhưng cách bày trận pháp không đơn giản, nhân lực của họ không đủ, cho nên đề nghị chúng ta tốt nhất đến mời người của những gia tộc phong thủy cổ ra mặt giúp đỡ".

Bởi vì nơi này là phòng sách của nhà Tư Không, tuy không phát hiện ra được thiết bị theo dõi hay nghe lén nào, nhưng Lục Tuân vẫn không nói hết. Thực chất Chính phủ muốn lợi dụng chuyện này để thử lòng các gia tộc phong thủy cổ ở đây. Anh và Lạc Ninh trao đổi ánh mắt, Lạc Ninh cũng hiểu được sơ bộ.

Cô nói: "Xem ra chuyện này thực sự không dễ xử lý, chắc chắn là một tổ chức có thực lực rất mạnh mới bày ra được những trận pháp đó".

"Cơ sở vật chất để cấu thành kiểu trận pháp này không rẻ, hơn nữa thầy phong thủy bình thường cũng không bố trí nổi".

Lúc nãy Lục Tuân dùng mắt ra hiệu cho cô, cô đã đoán ra lần này chắc hẳn anh còn mang theo trọng trách thử lòng các gia tộc phong thủy cổ đến đây.

Lục Tuân gật đầu: "Đúng vậy, cho nên chuyện này rất khó giải quyết, cần các gia tộc phong thủy cổ phối hợp".

Lạc Ninh trầm tư và hỏi: "Vậy nếu ngày mai anh xuất hiện thì anh có công khai mối quan hệ giữa anh và gia chủ Tư Không không?".

Lục Tuân trả lời: "Có, ba anh bảo anh nên liên lạc với nhà ngoại nhiều hơn".

Phía nhà nước còn chưa thống nhất được thái độ đối với các gia tộc phong thủy cổ, rốt cuộc nên giữ nguyên mối quan hệ hợp tác chủ yếu giống như trước giờ, hay bóp chết mầm mống tai hoạ này từ trong trứng nước, vẫn phải chờ xem những gia tộc này có vấn đề gì hay không. Vì vậy, nhà ngoại của anh là một bước đột phá.

Lạc Ninh lập tức hiểu ra, "Qua lại với nhà cậu ruột của anh cũng là một cách".

Xem ra sự kiên nhẫn của Nhà nước dành cho các gia tộc phong thủy cổ sắp tới điểm giới hạn rồi. Dựa trên quan sát của cô từ lúc lên đảo tới giờ, trước mắt nhà họ Lôi có lẽ chưa tới mức đang đi trên dây. Họ vô cùng khéo léo, vả lại cũng rất có tầm nhìn, họ sẽ không ngu ngốc đối chọi với phía Chính phủ hoặc phản lại chính quyền. Nhà Tư Không vẫn luôn khiêm tốn, các thành viên trong tộc đều không thường xuyên ra ngoài. Thêm vào đó, họ có mối quan hệ với Lạc gia, cho nên cũng không giẫm lên lằn ranh giới hạn. Vì vậy, rất có thể là bốn gia tộc còn lại đang làm trò quỷ. Nếu không phải họ quá mức huênh hoang phát triển thế lực của mình thì Chính phủ cũng không tới nỗi làm căng. Suy cho cùng, Lạc gia và Lâu gia phát triển ở Hồng Kông và Nam Dương từ rất lâu rồi. Không biết họ có hợp tác với các tổ chức thuật sĩ phong thủy nước ngoài hay không. Quả nhiên, ba cô thoát khỏi Lạc gia là một quyết định đúng đắn. Lạc gia bây giờ chẳng khác gì cái hố to thăm thẳm, ai xui xẻo sẽ bị rớt xuống hố.

Lục Tuân hôn phớt lên cái mũi của cô, Lạc Ninh đúng là rất hiểu anh. Hai người nói chuyện một lúc, nhưng không quá lâu đã ra khỏi thư phòng. Bữa tối ăn ở nhà Tư Không, mọi người không đề cập đến những đề tài nhạy cảm, chỉ hỏi thăm chuyện trong nhà và thảo luận về phong thủy huyền thuật.

-Editor: Autumnnolove-

Chuyện Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm tới nhà Tư Không làm khách nhanh chóng tới tai các gia tộc khác. Mọi người rất bất ngờ, tại sao nhà Tư Không lại móc nối với Lạc Ninh? Họ càng tò mò liệu nhà Tư Không đã quen biết Lạc Ninh trước đó, hay bây giờ đang muốn mượn sức Lạc Ninh. Một số người cho rằng có lẽ nhà Tư Không thấy được tiềm lực trời phú của Lạc Ninh, vả lại Lạc Ninh có thể bào chế đan dược và chế tác pháp khí cao cấp, cho nên cố tình tỏ ra thân thiện để lợi dụng Lạc Ninh. Nhưng đa số đều không cho rằng mọi chuyện đơn giản như thế.

Gia chủ Lạc gia là một trong số những người không nghĩ theo chiều hướng đơn giản. Chỉ cần chuyện không liên quan đến phu nhân, gia chủ Lạc gia vẫn rất lý tính và khôn khéo.

Bên trong phòng sách nhà họ Lạc, gia chủ Lạc gia gõ nhẹ lên bàn, hỏi các vị trưởng lão: "Các vị thấy sao?".

Các vị trưởng lão đều biết gia chủ đang hỏi quan điểm của họ về chuyện nhà Tư Không mời Lạc Ninh đến làm khách. Một vị trưởng lão lên tiếng:

"Lúc ở đại hội giao lưu, gia chủ Tư Không đã hơi thiên vị Lạc Ninh rồi, nhưng trước đó chưa từng nghe nói gia chủ Tư Không và Lạc Ninh quen biết hoặc có quan hệ gì với nhau. Vì vậy tôi đoán là nhà Tư Không đang muốn mượn sức nó thôi".

Một vị trưởng lão khác phản bác: "Tôi thì không cho rằng mọi chuyện đơn giản như vậy. Nếu chỉ muốn mượn sức thì gia chủ Tư Không cũng không cần đắc tội chúng ta chỉ vì Lạc Ninh, tính cách của ông ta trước giờ thuộc kiểu không thích lo chuyện bao đồng cơ mà".

Bây giờ trực tiếp mời Lạc Ninh tới nhà làm khách, khiến nhà họ Lạc rất không hài lòng.

Những người khác cũng nhanh chóng tham gia thảo luận, mỗi người một ý, nhưng có thể chia thành hai trường phái trái ngược.

Gia chủ Lạc gia nghe xong, nói: "Tôi cũng nghĩ rằng gia chủ Tư Không mời Lạc Ninh tới nhà không phải đơn giản như vậy".

Ông ta nói tiếp: "Mọi người có nhận ra gia chủ Tư Không bắt đầu bày tỏ thiện chí và ủng hộ Lạc Ninh từ sau khi nó lấy ngọc bội tín vật ra hay không?".

Nhóm trưởng lão đúng là không để ý điểm này.

Gia chủ Lạc gia tiếp tục: "Theo lý mà nói, cầm ngọc bội tín vật lên đảo có nghĩa là khách quý từ phía Chính phủ, nhưng sáu gia tộc lớn chúng ta trước giờ có coi trọng lắm đâu".

"Trước kia thái độ của gia chủ Tư Không đối với khách quý cũng vậy, sao lần này lại rất khác với Lạc Ninh chứ?".

Một vị trưởng lão thắc mắc: "Lẽ nào gia chủ Tư Không và phía Chính phủ đã thoả thuận hợp tác với nhau?".

Một người khác nói: "Không thể nào, với tính cách của gia chủ Tư Không, nếu ông ta thật sự đạt thành hợp tác với phía Chính phủ, trái lại sẽ không đối đãi đặc biệt với Lạc Ninh một cách lộ liễu thế này".

Gia chủ Lạc gia gật đầu: "Không sai, thành ra vấn đề nằm ở chỗ tín vật".

Ông ta nói thêm: "Ngọc bội hôm nay và ngọc bội trước kia không cùng một loại".

Các gia tộc phong thủy cổ đã từng đưa cho Nhà nước sáu miếng ngọc bội, mỗi nhà bỏ ra một miếng. Lần này gia chủ Lạc gia có cố ý để ý ngọc bội trong tay Lạc Ninh, rõ ràng là miếng ngọc bội của nhà Tư Không.

Ông ta híp mắt mà nói: "Tôi đoán là người cho Lạc Ninh miếng ngọc bội tín vật và nhà Tư Không chắc chắn có quan hệ gì đó".

Nếu Lạc Ninh có mặt ở đây và nghe được gia chủ Lạc gia phân tích, có lẽ cô sẽ cảm thán một câu. Người có thể ngồi vào vị trí gia chủ Lạc gia thật sự không phải là một nhân vật đơn giản. Gia chủ Lạc gia vẫn luôn bị chọc tức từ lúc Lạc Ninh bước vào, nhưng vẫn tập trung quan sát ngọc bội, hoàn toàn không giống một ông già lú lẫn và dễ giận như cách ông ta thể hiện ra ngoài.

Các vị trưởng lão rất tin tưởng và phục tùng gia chủ Lạc gia.

"Nếu Lạc Ninh thật sự có liên quan tới nhà Tư Không, vậy ngày mai chúng ta muốn bắt trói nó và đưa về Lạc gia liệu nhà Tư Không có thể cản trở chúng ta hay không?".

Cần phải bắt Lạc Ninh lại và mang về Lạc gia, đây là quyết định thống nhất của cả gia tộc. Bởi vì tài năng trời phú của Lạc Ninh quá mạnh, còn rất căm thù Lạc gia, không thể mặc kệ nó như trước được nữa. Nói khó nghe hơn, họ lo lắng sau này Lạc Ninh trở thành tai hoạ cho họ. Từ đại hội giao lưu có thể nhận ra, Lạc Ninh là một đứa thích gây chuyện bôi bác Lạc gia, trái tính trái nết y hệt Lâu Nhiễm Nhiễm.

Gia chủ Lạc gia thở dài: "Tôi cũng đang lo lắng chuyện này".


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-346 )