← Ch.313 | Ch.315 → |
Sao Lôi Lệ Phi lại không nhìn thấu suy nghĩ của Lạc Ninh. Thật ra ông ấy cũng không ưa gì người vợ kia của trưởng tộc Lạc gia, mang trên người mùi "bạch liên hoa" nồng nặc, dù sao đi nữa ông ấy cũng không thích nổi kiểu phụ nữ này. Bà ta là người dẫn đầu trong chuyện ép buộc Lạc Dực Hàm lấy ông ấy và đoạn tuyệt quan hệ với người thương ngoài đảo lúc trước. Ông ấy hết sức mong chờ, xem Lạc Ninh sẽ đối phó với mụ già Lạc thế nào.
"Có đi, mỗi lần tới kỳ đại hội giao lưu bà Lạc đều đến tham dự". Lôi Lệ Phi ngẫm lại một chút, rồi tiếp tục nói với Lạc Ninh: "Phu nhân Lạc gia là người Lâu gia đấy, nhưng bà ta lại có mâu thuẫn với Thất trưởng lão của Lâu gia".
Lạc Ninh cảm thấy có lẽ ông ấy còn muốn nói thêm gì nữa, "Trong này có chuyện gì khuất tất sao?".
"Phu nhân Lạc gia là em họ của Thất trưởng lão, người năm đó được định để kết thân với trưởng tộc Lạc gia thực chất là Thất trưởng lão của Lâu gia".
"Hai nhà đã gặp gỡ xong rồi, còn chưa mang sính lễ tới thôi, nào ngờ trưởng tộc Lạc gia lại nói muốn cưới em họ của Thất trưởng lão Lâu gia".
"Năm đó trưởng tộc Lạc gia là thiên tài kiệt xuất trong số những người đồng trang lứa, còn là người kế thừa Lạc gia, Lâu gia không thể đắc tội ông ta vì một cô gái".
"Họ bèn đổi đối tượng thực hiện hôn ước thành bà Lạc bây giờ, Thất trưởng lão Lâu gia thì trở thành trò cười, bị rất nhiều người ghen ghét bà ấy lúc trước mỉa mai".
"Cũng bởi chuyện này mà Thất trưởng lão lựa chọn cả đời không kết hôn nữa, hai người họ cũng có thù với nhau từ đây".
"Chỉ cần bà ấy nhìn thấy phu nhân Lạc gia thì chắc chắn sẽ trực tiếp xông lên phân cao thấp".
Lâu Nhiễm Nhiễm vừa nghe xong mấy lời này, lập tức hỏi lại: "Lần này Lâu gia của dẫn Thất trưởng lão theo không?".
Lôi Lệ Phi lắc đầu, "Dễ gì, trường hợp hoàn toàn có thể chạm mặt như đại hội giao lưu thế này thì trước giờ Lâu gia không cho Thất trưởng lão đi".
Lâu Nhiễm Nhiễm hơi nhíu mày lại, "Tại sao lại như thế?".
Lâu Nhiễm Nhiễm biết Thất trưởng lão của Lâu gia, tuy Thất trưởng lão là một người phụ nữ rất nóng tính nhưng cũng là người tương đối chính trực trong số rất ít những người chính trực ở Lâu gia.
Hồi đó Lâu Nhiễm Nhiễm được chọn làm người thừa kế, Thất trưởng lão cũng là một trong những vị trưởng lão tán thành. Lúc ở Lâu gia, bà ấy cũng nằm trong nhóm những người đối đãi hoà nhã với Lâu Nhiễm Nhiễm, thậm chí còn cảm thấy thương tiếc vì Lâu Nhiễm Nhiễm. Lâu Nhiễm Nhiễm nghĩ rằng chắc chắn bà ấy đã biết chuyện đó, đều là phụ nữ với nhau, bà ấy chẳng những không xem thường hay khinh bỉ Lâu Nhiễm Nhiễm, mà còn thấu hiểu, khiến Lâu Nhiễm Nhiễm rất có cảm tình với Thất trưởng lão.
Lôi Lệ Phi trả lời: "Có một lần diễn ra đại hội giao lưu, Thất trưởng lão Lâu gia mắng bà Lạc khóc ngay tại trận, cuối cùng trưởng tộc Lạc gia đau lòng mà mang người đi, đồng thời nổi cơn thịnh nộ".
"Vốn dĩ Lạc gia và Lâu gia có một dự án hợp tác, trưởng tộc Lạc gia giận chó đánh mèo bởi vì chuyện này, hoặc là ông ta bị lời ngon tiếng ngọt bên tai làm cho mụ mị, nên trực tiếp hủy bỏ hợp tác".
"Dự án đó rất quan trọng với Lâu gia, đám người đứng đầu Lâu gia cũng giận chó đánh mèo tới chỗ Thất trưởng lão".
"Còn chủ động tới cửa làm hoà, đảm bảo sau này sẽ trông chừng Thất trưởng lão kỹ càng. Những trường hợp như đại hội giao lưu, họ đều không cho Thất trưởng lão xuất hiện thêm lần nào nữa".
"Lúc đó trưởng tộc Lạc gia chưa đồng ý ngay, người của Lâu gia đành phải tới tìm bà Lạc, nhờ bà ta thuyết phục trưởng tộc Lạc gia".
Lâu Nhiễm Nhiễm nghe xong thì trợn trắng mắt, "Đây chẳng phải là một người đóng vai á, một người đóng vai hiền sao? Mụ già kia đúng là thứ bạch liên hoa lão làng mà, rắc rối trong chuyện này chắc chắn là một tay bà ta tạo ra".
"Hèn chi có thể cướp đi vị hôn phu của chị họ mình, quả nhiên là cao tay ấn".
Ban đầu, bởi vì chuyện của Lạc Ninh cho nên Lâu Nhiễm Nhiễm mới có ác cảm với mụ già Lạc này, bây giờ độ chán ghét và ác cảm lại tăng thêm một bậc.
Lạc Ninh cũng không ngờ rằng "bà tốt" của mình còn có những chuyện này, cảm nghĩ đầu tiên của cô sau khi nghe xong chính là "bà già bạch liên hoa". Cũng từ chuyện này, cô mới nhận ra trước đó bản thân vẫn luôn xem nhẹ một số chuyện.
Lạc Ninh nhìn Lôi Lệ Phi và hỏi: "Chú Lôi, có lần chú nói người thừa kế và trưởng tộc của các gia tộc lớn không được cưới phụ nữ ngoài đảo, nếu không sẽ bị các gia tộc khác hợp sức chèn ép và chống lại".
"Cũng có nghĩa là ai cưới phụ nữ bên ngoài về đảo, hoàn toàn không có cơ hội cho vị trí trưởng tộc nữa đúng không?".
Lôi Lệ Phi trả lời: "Đúng, vì vậy ngần ấy năm trời trưởng tộc của các gia tộc lớn đều cưới con gái của các gia tộc khác".
Lạc Ninh hỏi lại: "Vậy nếu ba con khăng khăng phải đưa ba mẹ con về đảo, và công bố thân phận vợ hợp pháp của mẹ con, có phải ông ấy cũng mất đi tư cách kế thừa vị trí trưởng tộc hay không?".
"Và nếu ba con không kế thừa vị trí trưởng tộc thì phải lựa chọn một người thừa kế mới từ những nhánh khác của Lạc gia sao?".
Lôi Lệ Phi bật cười: "Con bé này quả nhiên rất thông minh".
"Đúng là như vậy, thế nên bà Lạc mới một hai ép buộc ba con một nam thừa tự hai nhà, sau đó sinh một đứa bé và bồi dưỡng thành người thừa kế".
"Dù sao bây giờ trưởng tộc Lạc gia cũng chưa già lắm, sống thêm vài chục năm nữa hoàn toàn không có vấn đề, vẫn chờ đứa bé kia lớn lên được".
Lâu Nhiễm Nhiễm không khỏi thắc mắc: "Tại sao nhất định phải là nam thừa tự hai nhà? Lạc gia có bảo chú Lạc lấy con gái của các gia tộc khác không?".
Lôi Lệ Phi trả lời: "Không có, từ đầu tới cuối bà Lạc chỉ nói một nam thừa tự hai nhà thôi".
"Nhất là sau khi ba của Lạc Ninh trở về và đã có gia đình bên ngoài, bà Lạc càng quyết tâm muốn cậu ấy thừa kế hương hỏa hai nhà". Lôi Lệ Phi nhìn sang Lạc Ninh và nói tiếp: "Cuối cùng còn nói rằng chỉ cần sinh được một đứa con thì sẽ cho ba con đón mấy mẹ con con lên đảo".
Lạc Ninh đã đoán được đại khái mục đích của bà già Lạc này.
"Thực chất bà ta vô cùng để ý đến quyền thế của Lạc gia, cho nên mới đưa ra đề nghị ghê tởm như vậy".
"Ba con rất có chủ kiến, năm đó trực tiếp bỏ nhà đi bụi là vì phản đối yêu cầu của bà ta, sau khi trở về thà là bị nhốt trong cấm địa cũng không nghe lời bà ta".
"Vì vậy cho dù sau này ba con có lên làm trưởng tộc Lạc gia, bà ta cũng không thể nào khiến ba con có thể nghe lời bà ta, dục vọng khống chế mọi chuyện trong tay của bà ta quá mạnh, đâu thể chấp nhận được chuyện này".
"Nhưng nếu ba con chịu một nam thừa tự hai nhà, sinh con với đứa con dâu mà bà ta thích, bà ta có thể tự mình nuôi lớn đứa trẻ đó, sau này cũng có thể làm trưởng tộc mới".
"Mục đích của bà ta chính là muốn nuôi dạy ra một đứa cháu trai nghe lời bà ta răm rắp, nên mới một hai ép buộc ba con kế thừa hương hỏa hai nhà".
"Mấu chốt trong chuyện này là ba con và anh của ông ấy thật sự đã từng là người thừa kế Lạc gia, đứa con do ba con và bà cả sinh ra được xác định là người thừa kế tiếp theo, thay đổi một cách vô tri vô giác như thế người Lạc gia cơ bản đều sẽ tiếp thu".
Bây giờ ở Lạc gia cũng có rất nhiều người ủng hộ một nam thừa tự hai nhà, Lạc Ninh nghi ngờ những người đó đều bị mụ già và bà quả phụ giả tẩy não cả rồi. Còn đối với cháu gái thoạt nhìn không phải là một đứa biết nghe lời, và lại còn được sinh ra bên ngoài sau khi chống lại mệnh lệnh của bà ta và bỏ nhà trốn đi, bà ta càng ghét bỏ và không thích cô.
Lôi Lệ Phi gật đầu: "Chú và ba con cũng từng phân tích như vậy".
"Bà quả phụ già kia có lẽ không ít lần tẩy não và xúi giục ở trước mặt phu nhân Lạc gia đâu".
"Chú nghe ba con nói, bà Lạc thật sự rất thích đứa con dâu này".
Lạc Ninh gật đầu, "Con cũng cảm thấy bà quả phụ giả thúc đẩy không ít chuyện trong này".
Cô lại hỏi: "À, bà quả phụ giả sẽ đến đại hội giao lưu chứ?".
Lôi Lệ Phi trả lời: "Lần trước có tới, luôn được bà Lạc dẫn theo bên người mà, có nghĩa là bà ta rất được Lạc gia coi trọng".
"Bà Lạc còn giao lại rất nhiều quyền lực cho bà quả phụ giả, vì vậy lần này có lẽ bà ta sẽ đến, như vậy mới có thể củng cố nâng cao địa vị trong giới phu nhân của các gia tộc lớn".
Thành ra Lôi Lệ Phi cảm thấy đại hội giao lưu năm nay chắc chắn sẽ rất xôm tụ.
← Ch. 313 | Ch. 315 → |