← Ch.290 | Ch.292 → |
Lục Tuân không nỡ để Lạc Ninh đi khắp nơi tìm kiếm, nếu kiệt sức thì anh sẽ rất đau lòng. Hơn nữa tuy Cục đặc biệt không có thuật sư phong thủy hay huyền thuật gì đó, nhưng bù lại công nghệ kỹ thuật thuộc hàng tân tiến nhất. Có dụng cụ chuyên dò xét từ trường xung quanh, một khi từ trường nhiễu loạn hoặc hiển thị không bình thường có nghĩa là có vấn đề. Để người có Cục đặc biệt xác định vị trí của những nơi có vấn đề, sau đó mời các đại sư phong thủy ở Bộ môn phong thủy học tới giải quyết. Như thế còn có thể kéo phe phong thủy huyền không học dính vào vụ này.
Sự ăn ý của Lạc Ninh và Lục Tuân đã được bồi dưỡng từ rất nhiều thế giới, vừa nghe anh nói đã đoán được kế hoạch của anh. Cô mỉm cười và nói: "Cục đặc biệt và Bộ môn phong thủy học cùng nhau xử lý là tốt nhất".
Vì vậy Lạc Ninh không có phá giải trận pháp. Có nghĩa là tạm thời sẽ không rút dây động rừng, dù sao khi một trận pháp bị phá thì chắc chắn người bố trí trận pháp cũng biết. Họ sẽ đề cao cảnh giác, tạm dừng trận pháp ở những nơi khác thì không hay rồi.
Lục Tuân chụp ảnh vị trí cột điện và gửi về cho người của Cục đặc biệt, rồi đi ăn thịt xiên cùng Lạc Ninh. Anh hồ hởi nói: "May mà hôm nay em muốn ăn thịt xiên, nếu không trong khoảng thời gian ngắn người của Cục đặc biệt cũng không thể phát hiện ra chuyện trận pháp".
Lạc Ninh nhún vai: "Cũng không biết tại sao hôm nay lại như vậy, chỉ nghĩ đến thịt xiên thôi, linh cảm bản năng nói rằng không đi thì không được".
Bây giờ cô đã chạm tới ngưỡng cửa "thiên nhân hợp nhất", cho nên bản năng của cô có thể cảm nhận được một vài chuyện nguy hiểm hoặc không tốt. Ngoài ra, cô có thể cảm ứng được chứng tỏ người bố trí trận pháp hoặc thế lực sau lưng sẽ gây nguy hiểm cho cô sau này, để Lục Tuân tìm ra chân tướng càng sớm càng tốt.
Hai người họ ăn thịt xiên xong, Lục Tuân đưa Lạc Ninh về nhà trước, còn mình thì đến Cục đặc biệt sắp xếp mọi chuyện. Khoảng thời gian sắp tới, bên cạnh việc đóng phim, anh khá bận rộn.
-Editor: Autumnnolove-
Hôm sau, trên đường Lạc Ninh đi đến đoàn phim thì bị tấn công. Lần này là một nhóm thuật sư phong thủy, đối phương muốn yểm bùa cô, nhưng tu vi và thực lực hiện tại của Lạc Ninh đã đạt tới độ người bình thường không thể so sánh được.
Sau khi cô xuống xe, dụ người tới một nơi hẻo lánh và đấu pháp với họ. Không lâu sau đó, ba gã thuật sư vây hãm tấn công Lạc Ninh lần lượt trúng chiêu và bị phản phệ. Hai trong số đó hôn mê bất tỉnh, một gã còn lại muốn chạy thì bị Lạc Ninh ném dao găm âm sát tới, chém trúng lòng bàn tay và buộc hắn phải ngã xuống đất. Cô gọi cho Lục Tuân, người của Cục đặc biệt nhanh chóng có mặt để giải ba người này trở về.
Lục Tuân nhìn thấy dáng vẻ thong dong của Lạc Ninh, đã biết cô không sao cả. Trước giờ anh rất yên tâm về sự an toàn của Lạc Ninh, dù gì anh cũng biết rõ thực lực của Lạc Ninh tới đâu, cô có thể tự bảo vệ mình. Lục Tuân lên tiếng:
"Những người này được tổ chức Quốc tế Hắc Minh phái tới phải không?".
Những chuyện trước đó Thời Ký nói với Lạc Ninh, cô đều nói cho Lục Tuân biết.
Lạc Ninh gật đầu: "Ừm, có vẻ là vậy".
"Em phát hiện ra một chuyện thú vị", cô nhỏ giọng nói.
Lục Tuân là người thông minh cỡ nào, anh suy đoán và nói: "Trên người những người này mang theo tà khí giống với người đã từng ám sát chúng ta trên đảo đúng không?".
Lạc Ninh mỉm cười và ném cho Lục Tuân ánh mắt khen ngợi, "Thông minh!".
Lục Tuân đưa tay lên vuốt tóc cô, "Phát hiện này rất quan trọng và mang tính đột phá".
Những người gây ra các vụ bỏ bùa người khác khắp nơi trong khoảng thời gian này đều có chung một nguồn tà khí, chứng tỏ những người này và bộ phận huyền thuật của Quốc tế Hắc Minh có liên quan đến nhau. Nói không chừng người bố trí trận pháp hấp thụ sinh khí và vận may của con người cũng đã từng liên hệ với cả hai phái này. May mắn là vì Lạc Ninh ở đây, đổi thành đại sư phong thủy khác chắc chắn sẽ không phát hiện ra.
Lạc Ninh khẽ cười, "Kế tiếp phải giao cho anh đi điều tra rồi".
Lục Tuân bất đắc dĩ nói: "Lúc em xuất phát đến Lâu gia, có lẽ anh sẽ rất bận".
Nếu không Lục Tuân cũng muốn đi cùng Lạc Ninh chuyến này.
Lạc Ninh kéo tay anh, bật cười: "Bận một chút cũng tốt mà".
Ánh mắt Lục Tuân nhìn Lạc Ninh vô cùng nóng bỏng: "Cho dù bận cũng sẽ nhớ đến em mỗi ngày".
Lạc Ninh cảm nhận được ai kia thật sự rất muốn dùng đôi mắt để nhấn chìm cô, cô tức giận lườm anh, "Thu lại cái dáng vẻ như sói như hùm của anh đi!".
Lục Tuân nghe Lạc Ninh nói thế, mới kiềm chế nhiệt tình trong mắt.
Lạc Ninh tươi cười, chủ động hôn lên khóe môi của anh, "Ngoan, cái này là phần thưởng của anh".
Sau đó ghé sát vào tai anh và nói: "Em cũng sẽ nhớ anh mỗi ngày".
Lục Tuân nhịn không nổi nữa, ôm chầm lấy người ta và hôn xuống. Lạc Ninh sắp phải đi vắng một tuần, cho nên cô cũng nhường Lục Tuân một bước, nhiệt tình đáp lại.
Không mất quá nhiều thời gian, ba anh đội trưởng của Cục đặc biệt vốn dĩ quay lại báo cáo tính huống với Lục Tuân, tình cờ xem được màn hôn môi của hai người họ. Ba người lập tức xoay người, tuy trong mắt tràn ngập tò mò nhưng không dám nhìn tiếp, nếu không chắc chắn sẽ bị bộ trưởng lòng dạ thâm độc sửa lưng.
Gần đây họ mới biết được bộ trưởng của họ là ảnh đế Lục, mà người được mới đến tạm thời giữ chức đại sư phong thủy lại là Lạc Ninh. Hai người này còn yêu nhau nữa, quả nhiên là tin tức chấn động. Tiếc là họ không dám đồn ra, nếu không đây hoàn toàn là tin tức lớn của giới giải trí, lập tức trở thành tiêu đề được tìm kiếm nhiều nhất.
-Fanpage: Bản dịch 0 đồng-
Kết thúc một ngày, Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm đã quay xong các phân cảnh mà đạo diễn Mạc yêu cầu, họ lập tức mua vé máy bay tới thành phố Nam Hải.
Tối qua, trong lúc Lục Tuân và Lạc Ninh ăn tối, anh đã đưa cho cô một miếng ngọc bội. Anh nói rằng: "Nếu em bị gia tộc phong thủy cổ nào đó gây khó dễ, hoặc không cho em trở về, em cứ lấy cái này ra cho họ xem".
Lạc Ninh cảm nhận được ngọc bội này có hơi thở thời đại, lịch sử ít nhất cũng vài trăm năm hoặc hơn.
"Tín vật sao anh?".
Lục Tuân mỉm cười trả lời: "Ừm, là tín vật mà gia chủ và trưởng lão của tất cả gia tộc phong thủy cổ đều nhận ra, không ai dám làm khó dễ em đâu".
Nếu còn có cái gan đó, thế thì đừng trách vì sao nước biển lại mặn. Ngay cả tín vật mà còn không tuân thủ, vậy anh cũng nên báo cáo lại với chính phủ, không thể để cho những gia tộc kiểu này tiêu diêu tự tại, cuối cùng gây ra tai hoạ. Hừ, chỉ cần dám làm ra những chuyện bất lợi với người phụ nữ của anh, anh có rất nhiều cách để xử lý mấy gia tộc này.
Lạc Ninh vừa nghe ý anh đã hiểu, tươi cười cất ngọc bội vào, "Cảm ơn bảo bối!".
Chưa đến đường cùng hoặc thời cơ thích hợp, cô sẽ không lấy nó ra. Cô thỏa mãn đón nhận sự che chở của ảnh đế Lục nhà mình, giống như ở những thế giới đã qua kia, Lục Tuân chỉ muốn bảo bọc cô dưới cánh chim của anh, nhưng lại không cản trở con đường trưởng thành của cô.
Ánh mắt Lục Tuân sáng lên, nhìn Lạc Ninh và nói: "Em chỉ cảm ơn suông thôi à?".
Lạc Ninh vội vàng nhào vào lòng anh, chủ động hôn anh một cái, "Như vậy đủ chưa anh?".
"Món chính" đưa tới cửa, sao Lục Tuân có thể từ chối, "Em quả nhiên là yêu tinh".
Lục Tuân là một người lạnh lùng, nhưng lúc nào cũng dễ dàng bị Lạc Ninh tùy tiện thiêu đốt.
Hôm sau, Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm ngồi máy bay đi thành phố Nam Hải. Sau khi đến nơi, Lâu Nhiễm Nhiễm dẫn Lạc Ninh đi dạo một vòng, buổi tối còn đưa cô đến quán bar chơi bời.
Thành phố Nam Hải là địa bàn của các gia tộc phong thủy cổ, hai người họ vừa đến nơi các gia tộc đã nhận được tin rồi. Gia chủ Lâu gia tức giận đến mức ném vỡ một bộ tách trà, vội vàng cử người đến thành phố Nam Hải, hy vọng có thể ngăn cản Lâu Nhiễm Nhiễm tùy tiện gây chuyện, cũng không thể để đứa con nghiệp chướng kia đưa con gái của Lạc Dực Thừa về nhà. Bây giờ Lạc Ninh đại diện cho sự rắc rối, thậm chí là một cái rắc rối to lớn.
Bên phía Lạc gia cũng biết được tin này, nhóm trưởng lão hết sức tức giận. Thế mà Lạc Ninh thật sự tụ tập với với thứ nghiệp chướng Lâu gia. Họ cũng đang mong Lâu Nhiễm Nhiễm đừng đưa Lạc Ninh tới Lâu gia, nếu không sẽ rất mất mặt và phiền phức.
← Ch. 290 | Ch. 292 → |