← Ch.284 | Ch.286 → |
Thời Ký nghe Lâu Nhiễm Nhiễm nói xong, bèn nhìn cô ấy một cách khó hiểu. Anh ta chưa từng gặp cô gái này, nhưng anh biết cô ấy là ai, tiểu thư dòng chính nhà họ Lâu, khoảng thời gian này đang đóng phim cùng Lạc Ninh. Anh ta đoán rằng có lẽ Lâu Nhiễm Nhiễm đã từng gặp Thạch Ký. Đối với những người không quen, thái độ của Thời Ký có chút lạnh lùng, hoàn toàn trưng ra một khuôn mặt vô cảm. Lâu Nhiễm Nhiễm cũng không để ý vẻ mặt lạnh băng của anh ta, ngáp dài rồi cười với Lạc Ninh một cái, nói: "Hai người nói chuyện đi, tôi về ngủ trưa cái đã".
Vừa nhìn đã biết người ta muốn tìm Lạc Ninh bàn chuyện, chắc chắn cô ấy sẽ không ở lại làm phiền. Đúng lúc quay về suy nghĩ cẩn thận, rốt cuộc tại sao cô lại cảm thấy dáng vẻ của người này lại quen thuộc đến thế.
Lạc Ninh mỉm cười, phất tay: "Đi đi".
Cô dự định tiếp đãi Thời Ký xong sẽ đến tìm Lâu Nhiễm Nhiễm hỏi lại.
Thời Ký đi theo Lạc Ninh vào nhà, Lạc Ninh pha cho anh ta một tách cà phê và chủ động hỏi chuyện: "Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?".
Thời Ký bật cười, "Mình không thể chỉ đơn giản tới thăm cậu sao?".
Lạc Ninh trừng mắt nhìn anh ta, "Mình đâu phải cô bé ngốc xít".
"Nếu như không có Thạch Ký, thật ra cậu có thể đơn giản tới thăm mình", cô nói tiếp.
Thời Ký uống một hớp cà phê, "Vẫn thông minh như thế".
Lạc Ninh tự đắc nâng cầm, "Tất nhiên".
Ở trước mặt bạn bè, cách thức cư xử cũng khác nhau.
Thời Ký nhìn dáng vẻ đầy sức sống của Lạc Ninh, nụ cười trong mắt Thời Ký càng thêm nồng đậm, "Tới đây cảnh tỉnh cho cậu một chuyện".
Lạc Ninh nhướng mày, "Có ai theo dõi mình à?".
Cô tiếp tục hỏi: "Quốc tế Hắc Minh sao?".
Thời Ký trả lời: "Quốc tế Hắc Minh ngoại trừ những vụ làm ăn công khai bên ngoài, thật ra còn có một bộ phận huyền thuật riêng biệt, chỉ tiếp những đơn hàng đặc biệt".
"Hơn nữa thủ lĩnh bộ phận này mới là người thật sự nắm quyền tối cao trong toàn bộ tổ chức quốc tế Hắc Minh". Đây cũng chính là tin tức dạo gần đây Thời Ký nghe ngọc được, họ che giấu quá kỹ.
"Những người chấp hành nhiệm vụ ở bộ phận này đều là phong thủy thuật sư trên toàn thế giới".
"Muốn mời người của bộ phận này ra tay không phải có tiền là được, cần phải sự dụng đồ vật có giá trị tương đương".
Anh ta nhìn Lạc Ninh và tiếp tục nói: "Cậu đoán đúng rồi, có người dùng một lô vật tư thuê người của bộ phận này ở Quốc tế Hắc Minh ám sát cậu".
Lạc Ninh hỏi: "Cậu biết là ai không?".
Chẳng lẽ là bà quả phụ giả?
Thời Ký không giấu giếm chút nào, "Mình điều tra ra được người chủ động liên hệ bộ phận huyền thuật của Quốc tế Hắc Minh chính là người của Huệ gia ở Hương Cảng".
"Sau lưng họ còn có một cô gái tên là Lạc Xuân Nhi dẫn dắt".
"Mình nói tới Huệ gia và Lạc Xuân Nhi chắc cậu đã biết rồi, mình sẽ không giới thiệu tiểu sự của họ thêm nữa".
Lạc Ninh khẽ cười: "Cậu cũng biết rất rõ những chuyện liên quan đến mình nhỉ?".
Cô dựa vào sô pha, tỏ vẻ lười biếng và hỏi: "Có phải bên bộ phận của cậu cũng có người yêu cầu cậu quan sát nhất cử nhất động của mình hay không?".
Thời Ký bật cười một cách bất lực, "Đúng vậy, không có gì có thể gạt được cậu".
"Không chỉ mình đâu, ngay cả Thạch Ký cũng được yêu cầu tập trung theo dõi cậu".
"Nhưng nhiệm vụ của mình chỉ là theo dõi, báo cáo tin tức về cho tổ chức, cũng không có ban bố bất kỳ mệnh lệnh nào giống như ám sát". Nếu không anh ta đã cảnh báo Lạc Ninh từ lâu rồi.
Lần trước sát thủ của Quốc tế Hắc Minh xuất hiện ở nông trại bên này để ám sát Khương Tâm Hân và Lạc Hi, sau khi anh ta biết được vốn dĩ muốn thông báo cho Lạc Ninh lập tức. Nhưng nhận thấy có một đội lính đánh thuê cao cấp đang bảo vệ ở đây, mẹ và em trai của Lạc Ninh sẽ không xảy ra chuyện được, anh ta cũng giả vờ như không biết gì cả. Suy cho cùng, Thời Ký cũng đang là đối tượng bị theo dõi và khảo nghiệm.
Lạc Ninh nhướng mày, "Xem ra mình cũng nổi tiếng lắm!".
Thời Ký gật đầu: "Đúng vậy, cậu nằm trong danh sách bậc A của Quốc tế Hắc Minh đấy". Sau đó nói thêm: "Bậc S là cao nhất, tiếp đến là bậc A".
"Phải rồi, mình tiết lộ cho cậu chuyện này, ba của cậu Lạc Dực Thừa nằm trong danh sách S của họ". Sau khi vượt qua khảo nghiệm và xác nhận có đủ tư cách, Thời Ký mới bắt đầu được tiếp xúc và nhìn thấy danh sách này.
Lạc Ninh hỏi: "Danh sách này có ý nghĩa gì?".
"Mục tiêu then chốt, mọi hành động cử chỉ đều sẽ được ghi vào hồ sơ". Thời Ký ngừng một chút mới nói tiếp: "Hình như còn có tác dụng khác nữa, nhưng với cấp bậc hiện tại mình không thể tiếp xúc được, cho nên không biết".
"Cậu len lỏi được vào đó rồi à?", Lạc Ninh cười hỏi.
Nhà cô đã được bố trí trận pháp phong thủy, toàn bộ thiết bị ghi âm hay nghe lén đều vô hiệu hóa, cho nên mới dám hỏi ra. Thời Ký cũng thật sự tin tưởng Lạc Ninh, cho nên gật đầu xem như thừa nhận.
Lạc Ninh đã hiểu rõ ràng, sau đó lại hỏi: "Hôm nay cậu hiên ngang tới tìm mình như thế, sau đó còn nhắc nhở mình, là người bên bộ phận của cậu ra lệnh sao?".
Ý cười trong mắt Thời Ký càng nồng, "Đúng là không có gì thoát khỏi đôi mắt của cậu".
"Người trong nhóm thủ lĩnh không muốn giết chết cậu, cho nên bảo mình tới báo với cậu một tiếng".
Lạc Ninh nhướng mày, "Thế thì chẳng phải rất mâu thuẫn sao?".
"Nếu không muốn mình chết, vậy mắc mớ gì người của bộ phận huyền thuật lại nhận đơn ám sát mình?", ngay lập tức Lạc Ninh đã suy đoán được câu trả lời, "Chẳng lẽ muốn thử năng lực của mình?".
Thời Ký lại cười và gật đầu, "Bingo, cậu lại đoán đúng nữa rồi".
"Xem ra Quốc tế Hắc Minh cũng rất thâm nhỉ!", Lạc Ninh cảm thán.
Thời Ký hết sức tán thành ý này, "Không phải thâm thường thường đâu, còn che giấu rất nhiều chuyện nữa".
Đáng tiếc anh ta chỉ mới bắt đầu xâm nhập vào đó, tiếp xúc được một số thứ râu ria mà thôi.
Lạc Ninh đứng dậy và đi lấy một miếng ngọc bội, đưa qua cho Thời Ký: "Tặng cậu, sau này nhớ cẩn thận một chút".
Cô đoán Thời Ký len lỏi vào giữa tổ chức Quốc tế Hắc Minh chắc chắn không đơn giản bởi vì gia tộc an bài, mà còn mục đích nào khác mà anh ta đang giấu giếm. Dù sao chỉ cần sơ sẩy một chút thì kết quả cuối cùng chính là cái chết.
Thời Ký đoán lấy miếng ngọc bội, tất nhiên anh ta biết đây là thứ gì, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng.
"Mình biết rồi", anh ta gật đầu.
Lạc Ninh hỏi: "Bên chỗ của cậu có những tin tức mật liên quan đến người vợ sắp cưới của Lạc Dực Kỳ Lạc gia không?".
Từ sau khi xác định được nguồn gốc bùa ngải của Dạ Mỹ Tâm và âm sát của gã thuật sư tà giáo muốn ám sát cô, Lạc Ninh càng thêm cẩn trọng đối với bà quả phụ giả.
Thời Ký lắc đầu, "Những thông tin mình có chắc là cậu đã biết cả rồi".
"Nhưng mình cảm thấy có chỗ rất quái lạ, tổ chức nắm giữ rất nhiều tư liệu về Lạc gia bên kia, ngay cả chuyện sau khi ba cậu trở về Lạc gia lập tức bị ném đến cấm địa cũng có, nhưng tình báo về bà ta thì ít ỏi đến đáng thương".
"Dựa theo những hiểu biết của mình về tư liệu tình báo ở Quốc tế Hắc Minh thì đây chính là chuyện không bình thường. Dù sao người phụ nữ kia cũng không phải là một nhân vật thấp cổ bé họng tàng hình, ngoại trừ việc là đứa con dâu được mọi người kính trọng, bà ta còn nắm giữ rất nhiều tài nguyên của Lạc gia".
"Thậm chí phu nhân trưởng tộc Lạc gia đã không còn sức trông coi hậu viện nữa rồi, toàn bộ quyền hành ở hậu viện Lạc gia đều giao cho người phụ nữ kia quản lý.
"Quyền lợi của bà ta ở Lạc gia không nhỏ, tin tức tình báo hoàn toàn không có khả năng khan hiếm như thế, ngay cả tập tin được mã hóa cũng chẳng có".
Anh ta nhận mạnh, "Đàn ông và đàn bà nắm quyền ở Lạc gia đều có tập tinh tình báo đã được mã hóa, ngay cả ba cậu cũng có, nhưng mình không có quyền xem".
Bởi vì thông tin về người phụ nữ kia hết sức đơn giản, trái lại khiến anh ta cảm thấy bất ổn. Chuyện xảy ra với Lạc Ninh ở Hương Cảng anh ta cũng biết, đồng thời biết được thân phận của cô. Cho nên anh ta tập trung tìm hiểu về mẹ nuôi của Lạc Nguyệt Phượng, sau đó phát hiện ra vấn đề này. Cho dù hôm nay Lạc Ninh không hỏi, anh ta cũng sẽ nhắc nhở cô.
Anh khuấy khuấy cà phê và nói: "Cho nên hôm nay mình đến đây chủ yếu là muốn nhắc nhở cậu, nhất định phải cẩn thận với người phụ nữ kia".
Lạc Ninh cảm thấy trước kia có lẽ bản thân đã quá xem thường bà quả phụ giả, "Ừm, mình sẽ cẩn thận".
Thời Ký uống hết tách cà phê, "Mình đi trước, có chuyện gì cứ liên lạc với mình".
Lạc Ninh không giữ anh ta lại, tiễn anh ta ra cửa và nhỏ giọng nói: "Cảm ơn!".
Thời Ký nhìn cô, "Bạn bè với nhau, đừng khách sáo với mình làm gì".
Nói xong anh ta vẫy tay với Lạc Ninh, rồi xoay người nhanh chóng rời khỏi.
- -
← Ch. 284 | Ch. 286 → |