Vay nóng Homecredit

Truyện:Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng - Chương 278

Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
Hiện có 346 chương (chưa hoàn)
Chương 278
0.00
(0 votes)


Chương (1-346 )

Siêu sale Lazada


Lạc Ninh thấy sắc mặt Lục Tuân tối lại, lúc nói chuyện còn hơi chua ngoa, không khỏi bật cười. Cô chủ động chồm tới ôm cổ Lục Tuân, "Một cô gái thôi mà, anh tức giận làm gì". Lục Tuân nhìn khuôn mặt tươi cười và niềm vui trong đáy mắt của Lạc Ninh, chút tức giận trong lòng cũng tan thành mây khói. Anh nhẹ cắn bờ môi của Lạc Ninh, "Còn không phải vì em quá có khả năng thu hút lạn đào hoa sao?".

Chẳng những đàn ông nhớ thương, ngay cả phụ nữ cũng nhớ thương, anh cảm thấy hơi mệt!

Lạc Ninh mỉm cười, chồm tới hôn anh, "Nhưng bây giờ em cũng chỉ yêu có một mình anh mà!".

Lúc cô xuyên đến một thế giới nọ, cũng có con gái theo đuổi mình, cho nên nhìn thấy nóng bỏng được che giấu ở đáy mắt Lâu Nhiễm Nhiễm mới có thể đoán ra. Nhưng Lạc Ninh thật sự vô tội mà, ai biết có thể chọc tới loại lạn đào hoa này.

Lục Tuân nhìn trong mắt Lạc Ninh đều là bóng dáng của mình, mềm lòng tới rối tinh rối mù, kéo cô qua ngồi ở trên đùi và hôn lên môi cô. Hai người họ thân mật một lúc, Lạc Ninh ôm cổ Lục Tuân và nói:

"Bà quả phụ quả nhiên rất biết mưu mô", đưa vị tiểu thư thiên tài của nhà họ Lâu tới cạnh cô, bà ta đang muốn làm cho cô khó chịu và buồn nôn chắc? Nhưng e rằng phải khiến bà quả phụ giả thất vọng rồi, tuy cô không phải lesbian nhưng cũng sẽ không khinh miệt hay ghét bỏ xu hướng tính dục của người ta. Được con gái thích, đâu phải là chuyện gì đáng sợ lắm. Hơn nữa, cô thật sự không ghét Lâu Nhiễm Nhiễm, cô ấy vẫn có chừng mực.

Con ngươi Lục Tuân sắc lạnh, "Nói không chừng bà ta còn muốn cho chuyện này rùm beng lên, để cho người Lạc gia biết được, sau đó hoàn toàn dập tắt ý định nhận lại em".

Lâu Nhiễm Nhiễm có tiếng là nổi loạn trong giới gia tộc phong thủy cổ, trong mắt những lão già phong kiến bảo thủ đó, đây chính là sự sỉ nhục. Rât nhiều gia tộc đã dặn dò lớp trẻ của họ không được tiếp xúc với Lâu Nhiễm Nhiễm, nhất là con gái trong nhà, thậm chí cấm túc không cho kết bạn với Lâu Nhiễm Nhiễm. Lạc gia cũng thế, ngay cả Lạc Nguyệt Phượng xuất thân Lâu gia, nhìn thấy Lâu Nhiễm Nhiễm có thể tránh được đều cố gắng tránh đi. Nhưng bởi vì Lâu Nhiễm Nhiễm là con gái của người làm chủ nhà họ Lâu, vả lại thực lực rất mạnh, hành động ngang tàng và bốc đồng, những người đã từng mỉa mai và gây sự với cô ấy đều không nhận được kết cục tốt. Cho nên ở trong giới phong thủy cổ, Lâu Nhiễm Nhiễm chính là cái tên làm cho người ta vừa kiêng dè vừa không dám chủ động gây sự. Nếu tin tức Lâu Nhiễm Nhiễm và Lạc Ninh có quan hệ gì đó bị truyền ra ngoài, đám trưởng lão Lạc gia chắc chắn sẽ bị chọc tức. Vả lại trước đó Lạc Ninh còn hạ nhục Lạc gia, bà quả phụ giả và sức chiến đấu của Lạc Nguyệt Phượng, nói không chừng bây giờ họ cũng muốn giữ khoảng cách trong lòng.

Lạc Ninh khẽ cười, nói: "Nếu mà nói như thế thì em còn phải cảm ơn bà quả phụ giả đó nữa".

Cô thật sự không có kiên nhẫn giao lưu với đám người Lạc gia kia. Sau khi Lạc gia biết cô có thể luyện chế pháp khí cao cấp, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nghĩ cách và nhẫn nhịn chuyện cô làm nhục Lạc gia hết mức, chủ động liên lạc muốn đón cô về Lạc gia. Bà quả phụ giả cũng nghĩ tới chuyện này, bởi vì gã thuật sư tà giáo trước đó không thể giết chết cô, cho nên bà ta mới tiếp tục thực hiện thủ đoạn "một mũi tên trúng hai đích" thế này.

"Sau này em sẽ chuẩn bị cho bà ta một phần quà tri ân", con ngươi Lạc Ninh lóe lên.

--Editor: Autumnnolove—

Hôm sau, lúc Lạc Ninh gặp Lâu Nhiễm Nhiễm, cũng không hề bày ra một chút thái độ nào khi biết chuyện Lâu Nhiễm Nhiễm yêu thích phụ nữ, bầu không khí chung đụng chẳng khác gì hôm qua. Lạc Ninh thường hay nhường nhịn con gái, chỉ cần Lâu Nhiễm Nhiễm không chủ động đi quá giới hạn của cô, cô sẽ không làm gì cô ấy cả.

Lâu Nhiễm Nhiễm vô cùng ân cần đối với Lạc Ninh, nhưng không hề làm ra bất cứ hành vi quá trớn nào. Cứ như vậy kéo dài suốt một tháng quay chụp, những cảnh quay ở thành phố này đã sắp kết thúc, mọi người sẽ trở về Bắc Kinh để tiếp tục quay. Kỹ thuật diễn xuất của bốn diễn viên chính đều ổn, không có quay hỏng nhiều, chất lượng và hiệu quả đều vượt ngoài kỳ vọng của đạo diễn Mạc, vì vậy ông ấy cho đoàn phim nghỉ phép ba ngày.

Lúc đến sân bay, Lâu Nhiễm Nhiễm đi tới chỗ Lạc Ninh, "Anh Ninh, tôi không quen thuộc đường xá Bắc kinh, tôi có thể tới nhà cô chơi được không?".

Sau khi dần dần thân thiết với Lạc Ninh hơn, Lâu Nhiễm Nhiễm cũng thay đổi xưng hô thành "anh Ninh". Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm chung đụng với nhau một tháng, cô cũng đã hiểu được bản tính của cô ấy phần nào. Vẻ ngoài tươi sáng rực rỡ chẳng qua chỉ là ngụy trang, phóng khoáng kiêu ngạo hay thậm chí mang theo một chút xấu xa, vô cùng biết hưởng thủ, chi phí ăn mặc hết sức xa hoa, đây mới là bản chất của Lâu Nhiễm Nhiễm. Cô ấy không hề giấu giếm, phô bày bản tính từng chút một ở trước mặt cô. Bỏ qua vấn đề tình yêu đồng giới, Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm chơi với nhau rất thân, vui vẻ xem đối phương là bạn tốt.

Lạc Ninh gật đầu một cách sảng khoái, "Được thôi, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ nhà của tôi cho cô, ngày mai cô cứ tới nhà tôi chơi cũng được".

Cho dù cô không cho Lâu Nhiễm Nhiễm địa chỉ, cô ấy cũng có thể tìm ra và chủ động tới nhà. Ngoài ra dạo này cô phát hiện có người đang theo dõi cô, người của Lục Tuân điều tra được là người của Lạc gia theo dõi. Vì vậy Lạc Ninh cũng không ngại tới lui với Lâu Nhiễm Nhiễm nhiều hơn, cô rất vui lòng làm cho đám lão già khú đế Lạc gia tức giận thêm nữa.

Ý cười trong mắt Lâu Nhiễm Nhiễm càng đậm, "Vậy ngày mai gặp lai, anh Ninh!".

Sau đó ngồi lên một chiếc siêu xe và đi trước. Kỷ Tinh Hành, Lạc Ninh và Lục Tuân trở về chung với nhau, nhìn Lâu Nhiễm Nhiễm đi rồi, anh ta cau mày.

"Sao anh cứ có cảm giác thái độ của Lâu Nhiễm Nhiễm dành cho em không bình thường chút nào nhỉ!". Có vẻ không giống người hâm mộ cho lắm, nhưng đối đãi với Lạc Ninh lại quá mức nhiệt tình, anh ta cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.

Lạc Ninh đã biết Kỷ Tinh Hành có chút ngờ nghệch trong chuyện tình cảm, quả là hơi dở hơn ảnh đế Lục. Cô nói: "Không có gì đâu, anh nghĩ nhiều đó!".

Kỷ Tinh Hành nhìn Lạc Ninh với vẻ nghi hoặc, "Thật sự là anh nghĩ nhiều sao?". Vì sao cứ cảm thấy quái đản thế nhỉ?

Lạc Ninh gật đầu, "Ừm, ừm!".

Kỷ Tinh Hành thấy Lạc Ninh không muốn nói nhiều về chuyện này, anh ta cũng không hỏi nhiều, "Có gì cũng có thể tới tìm anh". Anh ta lại không nhịn được mà duỗi tay xoa đầu Lạc Ninh, "Có anh trai chống lưng cho em!".

Lạc Ninh mỉm cười, "Biết rồi".

Lúc còn nhỏ, Kỷ Tinh Hành cũng thường hay nói, anh trai sẽ chống lưng cho em, bây giờ đúng là đã trở thành sự thật, mối quan hệ anh em có vẻ tốt hơn.

"Em và Lục Tuân đã xác định quan hệ rồi sao?", nhân lúc Lục Tuân đi lấy xe, Kỷ Tinh Hành hỏi Lạc Ninh.

Lạc Ninh không chút giấu giếm, "Ừm, bọn em rất tốt".

Tuy trong lòng Kỷ Tinh Hành không còn đau đớn vật vã như lúc ban đầu, nhưng vẫn có chút khó chịu. Quan trọng là anh ta còn phải nặn ra một nụ cười, "Hy vọng hai người sẽ mãi mãi tốt đẹp".

Nói ra lời chúc mới khó khăn làm sao đâu á! Nhưng sau khi nói ra rồi, cả người Kỷ Tinh Hành như trút được gánh nặng.

Lạc Ninh cảm nhận được Kỷ Tinh Hành thật lòng, "Cảm ơn!". Cô lại cười nói: "Anh cũng nhanh chóng tìm một người chị dâu đi thôi".

Tuy đã từng có một khoảng thời gian yêu đương nhưng Lạc Ninh không hề bài xích chuyện Kỷ Tinh Hành tìm bạn gái khác. Đứng ở góc độ em gái và tình cảm nhiều năm như vậy, cô hy vọng Kỷ Tinh Hành có thể tìm được hạnh phúc của chính mình.

Kỷ Tinh Hành: "....", lời này giống như xát muối vào tim vậy, anh ta cười gượng: "Cái này để tính sau đi".

Bây giờ anh ta chẳng có hứng thú với chuyện đi tìm bạn gái, hay nói đúng hơn, thật ra anh ta chưa từng có hứng thú với bất kỳ cô gái nào khác ngoài Lạc Ninh cả, đáng tiếc anh ta đã đánh mất cô gái mà anh ta yêu quý nhất rồi. Càng nghĩ càng cảm thấy trống rỗng, ba ngày này anh ta cũng không có kế hoạch nghỉ ngơi, thay vào đó sẽ đến công ty tăng cao.

Thấy Lục Tuân đã lái xe tới, Kỷ Tinh Hành không muốn làm bóng đèn. Vả lại tuy đã chấp nhận sự thật Lạc Ninh và Lục Tuân ở bên nhau rồi, cũng không có nghĩa là anh ta có thể thoải mái nhìn thấy hai người họ thân mật với nhau. Anh ta chủ động mở lời, "Trợ lý của anh tới rồi, em đi trước đi!".

Lạc Ninh cũng không ép buộc, "Được rồi, gặp lại anh sau".


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-346 )