← Ch.240 | Ch.242 → |
Buổi tối, Lạc Ninh đang ở trong phòng điêu khắc trang sức vật phẩm bằng ngọc, đột nhiên cảm nhận toàn bộ thế giới này càng lúc càng trở nên dịu dàng và ấm áp hơn. Sức mạnh mờ nhạt của trói buộc nguyên tác trong thế giới sách vở kia cũng bị phá vỡ và biến mất từng chút từng chút một.
Lạc Ninh đứng dậy, đi đến ban công. Cô ngẩng đầu lên và ngắm nhìn ngôi sao vốn dĩ sáng ngời lấp lánh ở phía đông lại bắt đầu trở nên ảm đạm, rồi từ từ rơi xuống. Tức khắc Lạc Ninh đã biết tại sao như thế. Vận may của nữ chính ở thế giới này đã giảm sút đến dưới điểm mốc, hào quang nữ chính cũng đã biến mất theo đó. Nam chính ban đầu Liễu Thiếu Hiền tàn phế, Hướng Quân đã chết. Nguyên Hãn Dật không có vay mượn vận may của nữ chính như đời trước để chèn ép Giải trí Tinh Hoàng đến sứt đầu mẻ trán, sau đó trở thành ông trùm của làng giải trí trong nước. Thạch Ký bại lộ thân phận từ đầu, bị Cục đặc biệt và Đội đặc nhiệm truy vết, vận may cũng bị ảnh hưởng mà suy yếu. Cơ Gia Dịch, người có khả năng trở thành một trong những nam chính, dứt khoát không "chim chuột" gì với Bạc Tương Tương, trái lại còn rất ghét cô ta. Những nam chính thực lực hơi kém không có hoàn toàn dính líu đến nữ chính để sự nghiệp và thành tích được thơm lây. Chính vì như vậy, trói buộc nguyên tác không còn đủ vận may để tiếp tục chống đỡ, bắt đầu suy yếu và sụp đổ. Sau đó, thế giới chân thật nuốt chửng thế giới sách vở thành công và hoàn toàn thay thế nó. Từ giờ phút này trở đi, thế giới này không có hào quang nữ chính hay hào quang nam chính, những người khác cũng không phải là công cụ của bất kỳ ai.
Lạc Ninh nhìn thấy ngôi sao kia đã hoàn toàn rơi xuống và biến mất, lúc này mới xoay người trở vào phòng ngủ. Cô lấy tờ giấy đỏ ra và cắt thành hai hình nhân một lần nữa, đồng thời vẽ một lá bùa nhân duyên, dùng dây tơ hồng cột chặt Phùng Ngọc Hạo và Bạc Tương Tương. Lần này thật sự đã thành công, lá bùa cháy rụi toàn bộ, một mối nhân duyên tạo thành. Sau đó, Lạc Ninh lại vẽ một lá bùa phản phệ, trên đó có viết ngày tháng năm sinh của Bạc Tương Tương, cũng như tóc của cô ta mà cô đã lấy trước đó, đốt cháy tất cả. Hào quang nữ chính đã không còn, vận may đã từng cướp đoạt và hấp thụ của người khác, cũng nên trả lại và nhận phản phệ báo ứng.
Làm xong mọi chuyện, tâm trạng Lạc Ninh rất thoải mái. Cô cầm điện thoại lên và tiếp tục chơi game trên điện thoại cùng Lục Tuân. Trong mấy ngày nay, Lục Tuân có hẹn Lạc Ninh cùng chơi game, cô đã đồng ý rồi. Cho nên buổi tối, hai người họ đều dành ra một khoảng thời gian để chơi game, tình cảm cũng theo đó mà thăng hoa rất nhanh.
Truyện được đăng tải duy nhất tại Wattpad: Autumnnolove, bởi Editor: Autumnnolove.
Thời gian sau đó, bộ tiên hiệp của Lạc Ninh tạo nên tiếng vang sau khi nội dung đi đến đoạn tiểu sư muội đi theo ma đạo. Tỷ suất yêu cầu phát sóng mỗi ngày đều tăng vọt, cách ngày lại đăng một tập, tỷ suất yêu cầu thậm chí còn tăng lên gấp đôi. Bộ tiên hiệp bên này bùng nổ, đồng thời chèn ép tỷ suất yêu cầu phát sóng của bộ tiên hiệp kia không ngừng giảm xuống, tạo ra sự tương phản rõ rệt. Nếu đổi lại là Bạc Tương Tương, chắc chắn sẽ nhân cơ hội mua thủy quân đến hạ thấp bộ phim kia, sau đó lôi vai chính ra hạ thấp kỹ thuật diễn xuất, ... Tuy nhiên Lạc Ninh đã không lựa chọn làm như vậy. Dù sao thì diễn viên và đoàn phim của bộ phim tiên hiệp kia cũng không có gây hấn với cô, một loạt sự kiện diễn ra trước đó cũng đều do Nguyên hãn Dật làm ra. Đời trước, thành tích của bộ phim tiên hiệp này cũng không tệ lắm, cô không đến mức bởi vì Nguyên Hãn Dật mà "giận chó đánh mèo" lên thành viên đoàn phim người ta, làm cho bộ phim này chết yểu giữa đường, phá hoại danh tiếng của nam nữ chính. Mỗi người có cơ hội của mỗi người, không có tiền đề là kẻ thù thì không cần phải diệt trừ lẫn nhau. Cho nên mặc dù rating của Giải trí Thần Tinh tiếp tục sa sút, nhưng vẫn có sức nóng nhất định, nữ chính không bị người khác lôi ra so sánh cùng Lạc Ninh. Điều này khiến cho nhóm diễn viên chính trong bộ phim này nhẹ nhàng thở ra.
-Fanpage: Bản dịch 0 đồng-
Nguyên Hãn Dật ngồi ở văn phòng xem báo cáo rating mấy ngày gần đây, tức giật đến gạt phăng hết đồ vật trên bàn. Không biết vì sao, dạo này anh ta vô cùng xui xẻo. Đi đường thì té ngã, lái xe không chú ý thì đụng vào đuôi xe trước và phải bồi thường, hai hạng mục gần tới tay thì bị đoạt mất, ... Chuyện làm anh ta tức giận nhất chính là người cướp đi hạng mục của anh ta lại là Hạ Miện và Kỷ Tinh Hành. Hai thằng nhóc này không phải ở nhà yên ổn làm phá gia chi tử hoặc chơi bời trong giới giải trí sao, bỗng nhiên hùn hạp mở một công ty giải trí, đặc biệt cạnh tranh với anh ta, nghĩ mãi vẫn không hiểu. Nhất là hai ngày gần đây, anh ta nhìn Bạc Tương Tương càng ngày càng nhạt nhẽo và không còn "ngon miệng". Phần tình cảm rung động hận chẳng thể nâng niu người ta trong lòng bàn tay cũng phai nhạt đi rất nhiều. Anh ta không khỏi miên man nhớ về Nghê Hân Toàn, khuôn mặt xinh đẹp và dáng người quyến rũ. Thậm chí khi xem bộ phim tiên hiệp kia, Lạc Ninh tà ác hấp dẫn sau khi sa vào ma giới, anh ta còn cảm thấy ngon nghẻ hơn "hoa sen trắng" nhạt nhẽo. Bây giờ anh ta thật sự có phần hối hận, không nên từ hôn Nghê Hân Toàn vì Bạc Tương Tương. Anh ta vừa mới nhớ ra, rõ ràng Nghê Hân Toàn là vị hôn thê của anh ta, đáng ra phải là người phụ nữ của anh ta. Nhưng anh ta còn chưa từng chạm qua, bây giờ lại để cho thằng nhóc Hạ Miện kia nhặt được món hời, tưởng tượng thôi cũng thấy buồn bực muốn chảy máu. Càng không có được, anh ta càng cảm thấy Nghê Hân Toàn tốt, muốn níu kéo. Tuy nhiên, anh ta cho rằng bản thân nên đi tìm một ngôi chùa miếu bái thần trước, mấy ngày nay mọi việc thật sự không thuận lợi.
Nguyên Hãn Dật không biết, anh ta xui xẻo ngoại trừ hào quang nam chính đã hoàn toàn biến mất, mà còn bị Bạc Tương Tương liên lụy. Chỉ cần dính đến Bạc Tương Tương, đặc biệt là ngủ chung một đêm, trên người cô ta phản phệ bao nhiêu vận đen, cũng sẽ chia sẻ một phần cho anh ta. Nếu như Nguyên Hãn Dật biết, chắc chắn anh ta sẽ lập tức rời xa Bạc Tương Tương mà trong lòng anh ta đã từng yêu thương nhất.
Nguyên Hãn Dật đã xui xẻo như thế, Bạc Tương Tương càng xui xẻo hơn. Đang đi thì té ngã, ngồi xe thì kẹt xe hoặc đụng xe đều là chuyện nhỏ, còn bởi vì làm mình làm mẩy mà mất vai nữ chính. Trong lúc quay chụp cho một bộ phim truyền hình chế tác lớn, Bạc Tương Tương ỷ mình là nữ chính được Nguyên Hãn Dật sắp xếp, cho nên lúc ở đoàn phim cô ta khá ngông nghênh, hết khinh thường người này đến khi thường người kia. Cô ta còn thích nịnh bợ người trên hạ thấp người dưới, gặp đạo diễn hay biên kịch thì nũng nĩu nịnh bợ, gặp nam nữ phụ hay nhân viên đoàn phim thì bài xích. Nhất là khi hào quang nữ chính hoàn toàn biến mất, tính khí nhỏ nhen xấu tính của cô ta cũng lộ ra rõ ràng. Cô ta gây hấn với rất nhiều người ở đoàn phim, mọi người đều lén nói sau lưng Bạc Tương Tương rằng cô ta rõ ràng là số phận tuyến ba mà cứ giả vờ như đang đi trên con đường tiểu hoa đỉnh lưu, thật ra không khác gì thằng hề. Nếu không có chỗ dựa chủ tịch Giải trí Thần Tình, ai thèm dùng cô ta!
Hôm nay có một cảnh quay nữ chính và nữ phụ phối hợp. Bạc Tương Tương diễn nữ chính, tát nữ phụ một cái. Đạo diễn đã dặn dò từ trước, bảo cô ta cố gắng lợi dụng góc chếch, hoặc là đánh nhìn mạnh nhưng cũng không thật sự dùng sức. Đến lúc đó hậu kỳ lại xử lý thêm vào chút âm thanh là được. Chờ tới lúc quay, Bạc Tương Tương nhìn mặt mũi nữ phụ xinh đẹp như hoa, nháy mắt không khỏi nhớ tới Lạc Ninh. Bộ tiên hiệp kia gần đây càng ngày càng nổi, cô ngược lại càng khó chịu. Cho rằng cái nữ phụ Lạc Ninh này cố ý đoạt nổi bật của cô, đoàn làm phim cũng có mắt như mù. Cho nên không khống chế được cảm xúc, thời điểm diễn cảnh tát miệng với nữ phụ, hoàn toàn coi cô ấy là Lạc Ninh, thù mới hận cũ cháy bừng bừng trong thâm tâm cô ta.
"Chát chát!".
Phim trường vang lên âm thanh cực kỳ thanh thúy. Cho dù là đạo diễn hay những người đang có mặt ở đây đều ngơ ngác. Nữ phụ cũng không ngờ Bạc Tương Tương sẽ tát cô hai cái như trời giáng, cô cảm thấy hai bên mặt bỏng rát và đau đớn.
"Con mất dạy này, mày cố ý đánh tao!".
Nữ phụ giận dữ xông lên túm chặt cổ áo của Bạc Tương Tương, dứt khoát tát vào miệng Bạc Tương Tương vài cái thật mạnh. Nhưng cô vẫn còn chưa hết giận, tiếp tục đạp Bạc Tương Tương thêm mấy cái.
← Ch. 240 | Ch. 242 → |