← Ch.113 | Ch.115 → |
--Dịch: Autumnnolove--
Tiêu Du nhìn thấy ánh mắt ngờ vực của đạo diễn Chu và Phương Duyên thì sắc mặt lập tức tối sầm. Anh ta không ngờ Lạc Ninh vừa nhìn một cái đã nhìn ra được bí mật của anh ta. Bây giờ muốn phủ nhận, hai người ở đây cũng sẽ không tin tưởng.
Cho nên anh ta chỉ có thể tức giận với Lạc Ninh: "Cô Lạc, có câu nói 'nhìn thấu một người nhưng không thể vạch trần'' không biết cô đã nghe qua chưa?"
Lạc Ninh nhướng mày: "Còn có một câu, 'tiên liêu giả tiện'!"
(*) Tiên liêu giả tiện (先撩者贱): Bắt nguồn từ từ lóng Quảng Đông, cả câu là Tiên liêu giả tiện, đả tử vô oán (先撩者贱, 打死无怨), nghĩa là đầu têu trêu chọc người ta trước, thì bị đánh chết cũng không oan.
Tiêu Du: "...". Đột nhiên hiểu được cảm giác thế nào là tự bê đá đập chân mình.
"Không ngờ tới cô Lạc còn có bản lĩnh như vậy". Anh cũng chỉ có thể thừa nhận.
Sau đó quét mắt về phía đạo diễn Chu và Phương Duyên, ý tứ cảnh cáo rõ ràng: "Vừa rồi hai người nghe được những gì?"
Đạo diễn Chu và Phương Duyên rất thức thời lắc đầu nguầy nguậy: "Chúng tôi chẳng nghe thấy gì cả."
Tuy rằng họ không biết vì sao một người đã có gia đình mà vẫn phong lưu bên ngoài như Tiêu Du lại còn là bé trai đồng trinh, nhưng khẳng định là có nguyên nhân gì đó bí mật không muốn cho người khác biết. Bọn họ tất nhiên phải hiểu ý giả vờ như không nghe thấy gì.
--Wattpad: Autumnnolove--
Lúc này Tiêu Du mới vừa lòng gật đầu: "Vậy thì đúng rồi."
Sau đó anh lại nhìn về phía Lạc Ninh, lên tiếng: "Chuyện lúc nãy tôi rất xin lỗi cô!"
"Nếu cô đã nhìn ra tất cả, vậy cũng nên biết, tôi đưa ra đề nghị bao dưỡng cô cũng phải muốn động chạm gì cô."
Hôm nay anh đã nhờ trợ lý tra xét qua Lạc Ninh một lần, trước giờ anh không bao giờ đoạt thứ yêu thích của người khác. Ngoài việc biết cô ấy hiện tại đang độc thân, còn nghe nói cô là một phong thủy đại sư. Anh ta vốn không xem trong thân phận phong thủy đại sư của cô, nhưng lúc này thì khác.
Anh ta lại tiếp tục nói: "Cô thật sự nhìn ra được?"
Lạc Ninh gật đầu: "Tất nhiên!"
Hứng thú của Tiêu Du càng lúc càng sâu: "Vậy cô còn nhìn ra được chuyện gì nữa?"
"Nghe nói phong thủy đại sư như các cô còn biết bói toán đoán số, bói toán giúp tôi một quẻ được không?"
Anh ta lại bổ sung: "Đương nhiên, chỉ cần cô bói chuẩn, vai nữ phụ kia chính là của cô."
Lạc Ninh nhấm nháp chén trà trong tay, lời nói đầy ẩn ý: "Trong giới này của chúng tôi có một quy củ, không biết anh đã từng được nghe qua chưa."
"Quy củ gì?". Tiêu Du bình thường cũng không tin những thứ linh tinh này, cho nên anh ta không hiểu.
Lạc Ninh trả lời: "Không bói không cho ai bao giờ!"
Tiêu Du khó hiểu: "Là ý gì?"
Cái này đạo diễn Chu biết: "Đại sư xem bói đều phải thu phí, cái này gọi là nã nhân tiễn tài thế nhân tiêu tai."
(*) - 拿人钱财替人消灾: cầm tiền của người khác phải thay họ tiêu trừ tai họa.
Ông ta rất tin chuyện phong thủy, có điều cảm thấy bất ngờ khi thấy Lạc Ninh cũng có chút kiến thức ở phương diện này.
Đạo diễn Chu không xem chương trình thực tế, gần đây vẫn luôn bận rộn chuẩn bị cho bộ phim tiên hiệp này, cho nên hiểu biết của ông về Lạc Ninh không đủ nhiều.
Tiêu Du bật cười: "Thì ra là thế!"
Anh ta xua xua tay, vẻ không thèm để ý nói: "Không thành vấn đề, chỉ cần cô xem chuẩn, tiền bạc là chuyện nhỏ."
Lạc Ninh lấy ba đồng tiền cổ ra đưa tới trước mặt Tiêu Du: "Anh thổi ba hơi lên ba đồng tiền này đi."
Tiêu Du tiếp nhận ba đồng tiền cổ thổi ra ba hơi, sau đó đưa lại cho Lạc Ninh. Anh ta muốn nhìn xem Lạc Ninh có bản lĩnh thật sự hay muốn chơi anh ta. Nếu là vế sau, cho dù tính tình của anh ta có tốt đến đâu cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô.
Lạc Ninh nhận lại ba đồng tiền cổ: "Anh muốn hỏi chuyện gì?"
Tiêu Du sửng sốt, anh ta không tin tưởng Lạc Nịn thật sự bói ra được cái gì, chỉ mang thái độ vui chơi, cho nên về cơ bản cũng không có chuyện gì để hỏi.
Vừa bị hỏi như vậy, anh ta suy nghĩ mất một lúc mới trả lời: "Hỏi chuyện hôn nhân của tôi và sức khỏe của người nhà."
Lạc Ninh gật gật đầu, lắc lắc tiền cổ, sau đó ném trên mặt bàn. Nhìn thông điệp quẻ tượng mang tới, kết hợp với những gì cô nhìn ra được từ tướng mạo của anh ta, Lạc Ninh ngước mắt lịch sự hỏi:
"Anh chắc chắn muốn tôi nói luôn bây giờ sao?"
Tuy Tiêu Du không tin Lạc Ninh có thể nói ra được chuyện gì, nhưng bởi vì chuyện vừa rồi, tốt nhất vẫn nên để cho đạo diễn Chu và Phương Duyên tránh mặt một lát.
Đạo diễn Chu và Phương Duyên cũng không có ý tìm hiểu chuyện riêng tư của Tiêu Du, đứng dậy nói muốn đi ra ngoài đi dạo.
--Dịch: Autumnnolove--
Sau khi hai người rời đi, khóe môi Tiêu Du khẽ nhếch lên mang theo vài phần ý tứ chế giễu, nâng cánh tay: "Cô Lạc, mời nói!"
Lạc Ninh cũng không lòng vòng, nói thẳng ra: "Tiêu tổng, tôi nói về tình trạng hôn nhân của anh trước nha."
"Đỉnh đầu của anh là một mảng cỏ xanh, có nghĩa là trong khoảng thời gian sau khi đính hôn và trước khi kết hôn, vợ của anh đã xảy ra quan hệ không muốn cho ai biết cùng người khác."
"Ngày kết hôn chắc là anh đã tình cờ phát hiện ra chuyện này, cho nên anh cũng không chạm vào vợ anh nữa."
"Mà không lâu sau đó, vợ anh lại có thai."
Cô lại mang theo hàm ý sâu xa mà nói: "Tôi đoán rằng anh cảm thấy thật ghê tởm, cho nên anh bắt đầu cố tình bao dưỡng bé ba, bé tư, thay đàn bà như thay quần áo."
"Có điều anh sống có nguyên tắc, cho nên chỉ muốn cố ý làm ra chuyện như vậy để làm chướng mắt đối phương."
Nghe Lạc Ninh nói xong, thần sắc khinh thường và ngả ngớn trên mặt Tiêu Du lập tức biến mất. Ánh mắt anh ta tràn ngập khiếp sợ, mất nửa ngày mới hoàn hồn: "Không nghĩ tới cô Lạc thật sự có bản lĩnh, chuyện này cũng nhìn ra được."
Những gì Lạc Ninh vừa nói, không sai một chi tiết nào. Anh ta du học nước ngoài trở về, người nhà đã sắp xếp anh qua lại với Liễu Thiều Anh. Cô gái này dáng dấp xinh đẹp, tính tình dịu dàng chu đáo, rất phù hợp với hình mẫu bạn đời trong lòng anh.
Liễu Thiều Anh thường xuyên hẹn anh ra ngoài, tỏ vẻ rất thích anh. Anh cũng có cảm tình với cô ấy, người nhà lại rất hài lòng mối hôn sự này, vì thế hai người nhanh chóng đính hôn. Qua mấy tháng, bên nhau cảm thấy không có vấn đề gì, hai nhà lại quyết định đi tới hôn nhân.
Anh luôn giữ mình trong sạch, thậm chí chưa từng hẹn hò với ai trước khi kết hôn. Mặc dù tình cảm giữa anh và Liễu Thiều Anh dường như hôn nhân vì lợi ích, nhưng anh cũng rất có niềm tin vào người vợ này.
Ngày diễn ra hôn lễ, người Liễu gia lại chủ động chuốc rượu anh, anh cũng không suy nghĩ gì nhiều. Sau đó vì uống quá nhiều rượu mà không thoải mái, muốn ói ra một chút nên anh tới nhà vệ sinh. Ai ngờ lại tình cờ nghe được Liễu Thiếu Hiền phân phó người tiếp tục chuốc rượu anh.
Mặc dù họ không nói nhiều lời với nhau nhưng anh vẫn cảm thấy có gì đó không thích hợp. Hôm nay chính là ngày vui của anh, sao anh vợ lại muốn chuốc say anh chứ.
Trong lòng anh đã có nghi hoặc, nhưng không biểu hiện ra ngoài. Anh ngầm phân phó trợ lý tìm thuốc giải rượu cho anh, uống xong lại trở về tiếp rượu rồi giả vờ say.
Sau khi uống say anh được đưa về nhà, mấy người anh vợ đỡ anh vào phòng tân hôn. Còn hảo tâm cởi hết quần áo của anh rồi mới rời đi.
Trong lòng anh vốn đang nghi ngờ, lại nghe được Liễu Thiếu Anh đang thấp giọng lặp đi lại bên tai anh một đoạn lời nói. Ý tứ chính là đêm qua anh và cô ấy đã xảy ra quan hệ xáƈ ŧɦịŧ, tình hình chiến đấu còn rất kịch liệt.
Lúc còn ở nước ngoài anh rất hứng thú với bộ môn tâm lý học, anh biết đây là thuật thôi miên. Vì thế anh vội vàng tiến hành ám thị* tâm lý chính mình, sau đó thanh âm kia dần dần khiến anh rơi vào mê mang.
(*): Theo định nghĩa của từ điển thuật ngữ tâm lý học (GS. TS Vũ Dũng chủ biên): ám thị là quá trình tác động một cách trực tiếp hoặc gián tiếp lên tâm lý con người nhằm mục đích điều khiển họ thực hiện những yêu cầu nhất định.... Dựa theo phương thức tác động lên tâm lý có thể chia thành ám thị trực tiếp và ám thị gián tiếp.
Hôm sau tỉnh lại, anh phát hiện thân thể của anh và Liễu Thiều Anh đang trần trụi quấn lấy nhau. Trên người cô ấy còn có rất nhiều dấu vết hoan ái, trên ra trải giường là một vết máu đỏ tươi, vừa nhìn liền biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng anh ta cứ luôn cảm thấy có gì đó rất kỳ quái, giống như anh ta đã quên mất chuyện rất quan trọng, nhưng anh vẫn không biểu hiện lên mặt.
Buổi chiều, anh ta lén đi tìm một người bạn đang làm bác sĩ tâm lý, nhờ người bạn này thôi miên bản thân để hồi tưởng lại chuyện hôm qua.
May mắn lúc trước anh đã tiến hành ám thị tâm lý chính mình rồi, cho nên bác sĩ vừa thôi miên một chút liền khiến anh nhớ lại hết thảy chuyện tối qua. Anh nhớ anh đã say rượu rồi ngủ mê, căn bản là không có phát sinh quan hệ gì với Liễu Thiều Anh cả.
Chuyện tối qua là thế nào? Máu trinh trên giường và dấu vết hoan ái trên người Liễu Thiều Anh từ đâu ra?
Anh ta chưa từng trải qua chuyện trai gái, cho nên đặc biệt tìm một người bạn tốt kinh nghiệm tình trường phong phú dò hỏi. Anh còn tra xét trên mạng một hồi, phát hiện mấy dấu màu đỏ sậm trên người Liễu Thiều Anh không phải được lưu lại từ tối hôm qua, mà nên là hai ba ngày trước.
Nói cách khác, hai ba ngày trước hôn lễ, vợ anh đã ăn nằm với người đàn ông khác, hoàn toàn đội lên đầu anh một cái sừng tuần lộc hết sức đáng yêu.
← Ch. 113 | Ch. 115 → |