117
← Ch.104 | Ch.106 → |
--Dịch: Autumnnolove--
Hàn Trì nhịn không được hỏi tới: "Vậy còn bùa truy tung thì sao?"
Thứ này cũng rất quan trọng, nếu có bùa truy tung, bọn họ không chỉ bớt đi rất nhiều việc mà còn có thể giảm thiểu nguy hiểm cho đồng đội.
Lạc Ninh cũng nói thật: "Lúc trước tôi từng nói qua rồi, bùa truy tung cần phải khóa được hơi thở của người cần truy đuổi trong đó thì nó mới có thể định hướng theo dõi được, hơn nữa phạm vi theo dõi không vượt qua 500km."
"Cho nên bây giờ tôi không thể hứa hẹn làm bùa truy tung cho các người được, làm xong đưa cho các người cũng không có cách nào dùng được."
Hàn Trì cũng nhớ ra lúc trước Lạc Ninh đúng là đã từng nói qua như vậy: "Ý là nếu chúng tôi gửi bất kỳ thứ gì có hơi thở của đối phương cho cô thì cô có thể làm được bùa truy tung đúng không?"
Lạc Ninh gật đầu: "Ừm, vậy thì có thể."
Sau đó, Hàn Trì thỏa thuận với Lạc Ninh về việc hợp tác cung cấp bùa. Với bùa dược thì Lạc Ninh yêu cầu bên phía Hàn Trì cung cấp dược liệu, cô cũng không nhận tiền mà muốn thù lao là một phần dược liệu tương ứng. Với bùa truy tung, bên phía Hàn Trì sẽ cung cấp các đồ vật có chứa hơi thở của đối phương, dùng dược liệu hoặc những món đồ khác mà Lạc Ninh muốn để trao đổi.
Mấu chốt là vẽ bùa cần rất nhiều linh lực, Lạc Ninh cũng không có khả năng cung cấp miễn phí cho bọn họ. Nhưng cô lại rất kính trọng những nhóm bộ đội đặc chủng chiến đấu vì quốc gia, cho nên cô mới đáp ứng, mức thù lao này cũng xem như là ngang với giá cải trắng đi. Bằng không với danh tiếng của Lạc Ninh hiện tại, một lá bùa do cô vẽ ra bán trên thị trường cũng có giá thấp nhất là một triệu.
Sau khi thỏa thuận xong, Hàn Liệt mới lên tiếng hỏi Lạc Ninh: "Lạc Ninh, bùa truy tung và cô vẽ có tác dụng với thầy phong thủy hoặc thuật sĩ không?"
Lạc Ninh gật đầu: "Trừ khi năng lực cao gấp đôi tôi, còn thấp hơn đều sẽ có tác dụng."
Nhưng mà ở thế giới này muốn tìm được một người có năng lực phong thủy huyền thực cao gấp hai lần cô thì khả năng cực kỳ nhỏ bé.
Hàn Liệt có chút kích động nói: "Vậy cô có thể giúp chúng tôi làm một cái bùa truy tung không? Thù lao này bên Cục đặc biệt sẽ tính."
"Hoặc là tôi báo cáo với mặt trên đổi thành tích điểm cho cô, dù sau thì cô cũng sẽ sớm nhậm chức mà."
Mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ bọn họ đều sẽ được tích điểm, chờ tích lũy đến một mốc điểm nhất định thì có thể đổi lấy một thứ mà mình muốn. Không muốn đồ vật thì có thể quy thành tiền, rất linh hoạt.
Lạc Ninh cười hỏi: "Anh muốn tôi giúp anh làm một lá bùa truy tung để tìm kiếm tên thầy pháp đó sao?"
Hàn Liệt gật đầu: "Đúng vậy!"
"Người này quá giảo hoạt, chúng tôi chỉ nhận được tin tức thầy pháp đã tới Đế Đô nhưng lại không truy ra được địa điểm ẩn thân."
Bọn họ truy vết người này đã hơn một năm, nhưng lần nào đối phương cũng có thể chạy thoát, hành tung càng ngày càng khó khóa chặt, quá giảo hoạt quá khó bắt.
Lạc Ninh Ninh suy nghĩ một hồi mới lên tiếng: "Giúp các người làm bùa truy tung thì không thành vấn đề, nhưng các người có thứ gì mà người này từng sử dụng qua không? Tôi cẩn phải bắt giữ được hơi thở mới được."
Hàn Liệt đáp: "Có, lần trước chúng ta tra được nơi thầy pháp này ẩn thân, tuy rằng đã để cho đối phương chạy thoát, nhưng chúng tôi cũng tìm được không ít thứ đối phương đã dùng qua."
"Đúng lúc tôi có mang theo đây". Hắn từ trong cặp xách ra mấy lá bùa cùng chu sa, còn có mấy lá bùa bán thành phẩm.
"Cô xem mấy thứ này có thể bắt giữ hơi thở của thầy pháp không?". Hắn đẩy hết mọi thứ tới trước mặt Lạc Ninh.
Nếu có thể dùng bùa truy tung mà truy vết được tới nơi người nọ ẩn thân, vậy thì bọn họ có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian điều tra, cũng giảm bớt thương vong.
Lạc Ninh gật gật đầu: "Tôi thử xem!"
Cô cầm lấy một lá bùa bán thành phẩm, nhìn bút tích của câu chú ngữ trên lá bùa thì cảm thấy có chút quen thuộc. Nhanh chóng nhớ ra là đã gặp qua ở nơi nào.
Nét chữ trên tấm thiếp hôn thư kia cùng với bút tích chú ngữ trên lá bùa này rất giống nhau, không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là từ tay của một người.
Lạc Ninh cảm thấy có chút bất ngờ, không nghĩ tới người xuống tay kết minh hôn cho Hướng Bân lại là thầy pháp mà bọn người Hàn Liệt đang truy bắt.
"Thầy pháp kia là nữ sao?". Lần trước Liễu Hồng Tuyết có đề cập qua việc bà nội Hướng tìm một bà đồng làm phép.
Hàn Liệt thập phần kinh ngạc: "Cô thật lợi hại, nhìn qua một lá bùa mà có thể phán đoán được giới tính của đối phương."
Lạc Ninh còn chưa kịp đáp lại thì Hàn Trì ở một bên đã dệt gấm thêu hoa: "Tất nhiên rồi, em đã nói là Lạc Ninh rất lợi hại mà!"
Lạc Ninh bật cười: "Cảm ơn đã khen ngợi!"
Cô không phủ định lời khen này, bởi vì từ bút tích và khí tức trên lá bùa cô cũng có thể cảm giác được đối phương là nữ.
Cô nhanh chóng bắt giữ được một tia hơi thở từ lá bùa bán thành phẩm, sau đó chuyển nó vào bên trong lá bùa mà cô mang theo bên người. Sau khi khóa hơi thở của đối phương thành công, cô dùng bút chấm vào chu sa bắt đầu vẽ chú ngữ lên bùa.
Một lát sau, cô đưa lá bùa truy tung thành phẩm qua cho Hàn Liệt: "Lá bùa này có thể truy vết trong phạm vi 500km thôi, dùng lửa đốt nó là có thể sử dụng rồi."
"Bùa chỉ có thể sử dụng một lần, nếu tìm đến được nơi đối phương ẩn thân, không biết là bắt được người hay không thì bùa truy tung này cũng sẽ mất đi hiệu lực."
"Thù lao thì dùng tích điểm thay thế đi". Cô biết tích điểm rất quan trọng với người ở Cục đặc biệt.
Hàn Liệt cẩn thận cất lá bùa vào cặp xách: "Đã nhớ, cảm ơn."
"Tôi sẽ làm báo cáo lên cấp trên, dùng tích điểm thay thù lao quả thật là lời hơn."
Lạc Ninh gật đầu: "Được, làm phiên anh rồi."
Mọi người ngồi thêm một lúc mới tàn cuộc, mấy người Hàn Trì trên người vẫn còn nhiệm vụ phải hoàn thành.
Lạc Ninh vừa về đến nhà thì lập tức gọi điện thoại cho Hướng Bân.
Hướng Bân đang xem văn kiện của công ty, hắn không còn gặp ác mộng nữa, thân thể khôi phục được chút ít, tất nhiên là muốn lấy lại các dự án từ trên tay Hướng Quân.
Nhìn thấy tên người gọi tới hắn có chút giật mình, nhanh chóng nhấc máy khách khí chào hỏi: "Lạc đại sư!"
Lạc Ninh cũng chào hắn một tiếng, lập tức hỏi: "Lúc trước tôi cho anh một lá bùa, anh còn đeo bên người không?"
Hướng Bân trả lời: "Vẫn còn."
Tuy rằng hôn sự đã được chuyển sang người khác, nhưng hắn cảm thấy bùa này còn có tác dụng khác rất tốt, cho nên vẫn luôn mang bên người.
Lạc Ninh không có nói với hắn chuyện về thầy pháp, dù sao thì đây cũng là chuyện dính dáng tới nhiệm vụ mà Cục đặc biệt đang chấp hành, nếu không cẩn thận tiết lộ tiếng gió ra ngoài sẽ ảnh hưởng tới việc Hàn Liệt bắt giữ người.
Vì thế cô khéo léo nói: "Hôn sự đã đổi người, hiện tại anh họ của anh hằng đêm gặp ác mộng, chắc chắn sẽ phát hiện ra gì đó sau đó lại đi tìm bà đồng kia làm pháp sự."
"Cho nên anh nhất định không được tháo lá bùa ra, ngày mai tôi lại làm thêm một lá bùa hộ mệnh nữa đưa qua cho mẹ anh, thời gian này các người cẩn thận một chút."
Nếu bà đồng kia chính là thầy pháp mà Hàn Liệt đang truy bắt, vậy thì cô phá hủy kế hoạch của đối phương như thế, với tính tình tàn nhẫn của người này nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Mấu chốt là Lạc Hi có thể chất đặc thù, rất có khả năng sẽ bị đối phương theo dõi lần nữa, cho nên Lạc Ninh cũng muốn ra tay trước để giành ưu thế.
"Đúng rồi, tốt nhất là ở nhà anh nên lắp đặt camera theo dõi ở nhiều phía đi, phòng ngừa đối phương nhân lúc các người không có nhà mà tới quấy phá". Cô lại không nhịn được mà nhắc nhở thêm một câu.
"Nếu phát hiện ra chuyện gì không đúng thì lập tức liên hệ tôi". Lại dặn dò.
Hướng Bân cảm nhận được thái độ nghiêm túc của Lạc Ninh, hắn cũng đem chuyện này để trong lòng: "Được, chúng tôi nhất định sẽ hết sức đề phòng."
Vừa cúp máy, Hướng Bân buông văn kiện trong tay xuống, hắn gọi một cuộc gọi kêu người sáng mai tới nhà lắp đặt thêm thiết bị theo dõi, đồng thời cũng gọi điện báo cho Liễu Hồng Tuyết một tiếng. Liễu Hồng Tuyết rất tin tưởng Lạc Ninh cho nên thập phần coi trọng chuyện này.
Bên kia, Lạc Ninh suy nghĩ vẫn nên gọi báo cho Lục Tuân một tiếng. Lục Tuân vừa mới tắm rửa xong, nhìn thấy tên báo trên điện thoại, con ngươi lạnh nhạt của hắn ánh lên một tia ý cười.
"Sao nghĩ tới chuyện gọi cho tôi?". Hắn vừa bắt máy liền mở lời trước.
Lạc Ninh cũng không vòng vo: "Có chút chuyện muốn nói với anh."
--Dịch: Autumnnolove--
Lạc Ninh nói lại chuyện Liễu gia cùng với vụ thầy pháp của Hàn Liệt cho Lục Tuân nghe. Cũng không biết vì sao mà cô luôn có một loại cảm giác tín nhiệm nói không nên lời đối với người này. Hơn nữa chuyện này có liên quan tới Cục đặc biệt, cô đem tin tức hữu ích mà bản thân biết đước báo cáo lên cũng là chuyện nên làm.
Lục Tuân biết nhiệm vụ của đám người Hàn Liệt, vốn dĩ nhiệm vụ này không liên quan tới hắn, là cục phó phân phó xuống. Nhưng hiện tại lại liên quan tới Lạc Ninh, hắn cũng chỉ còn cách nhúng tay vào.
"Tôi sẽ thông báo cho đám người Hàn Liệt biết chuyện giữa Liễu gia và bà đồng này, để cho bọn họ khi truy bắt cũng nên cẩn thận một chút, khi nào có kết quả tôi sẽ nói với em."
Lạc Ninh nói: "Ừm, vậy nếu bọn họ còn muốn hỗ trợ thêm manh mối gì nữa thì có thể tới tìm tôi."
"Được!". Lục Tuân gật đầu.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Hai ngày sau đó, Lạc Ninh và Lục tuân đều an phận thủ thường tại phòng tập để luyện tập cùng các thực tập sinh. Thời gian công diễn càng đến gần thì không khí giữa các thực tập sinh càng trở nên khẩn trương.
Đội của Lạc Ninh luyện tập vẫn ổn, mọi người đều cảm thấy rất hài lòng. Kết quả luyện tập của hai đội Kỷ Tinh Hành - Tô Thanh Lam, Ngụy Diệu - Sài Kính cũng không tệ.
Đội của Bạc Tương Tương và Nghê Hân Toàn bên này thì lại gặp khó khăn. Cũng không phải là do Nghê Hân Toàn cố ý gây khó dễ, cô ấy vẫn biết tiết mục công diễn quan trọng như thế nào đối với sự thăng cấp của các thực tập sinh, cho nên cô cũng chỉ châm chọc Bạc Tương Tương vài câu chứ không làm ảnh hưởng tới tiến độ luyện tập. Cô định tới lúc phát sóng trực tiếp kỳ sau mới tiếp tục chỉnh Bạc Tương Tương.
Sở dĩ gặp phải khó khăn là vì bất kể là ca hát hay là vũ đạo thì Bạc Tương Tương đều muốn giành vị trí trung tâm. Tất nhiên là Nghê Hân Toàn sẽ không đáp ứng, vì thế phát sinh bất đồng quan điểm.
Hai kỳ phát sóng trực tiếp trôi qua mà Bạc Tương Tương không xây dựng được hình tượng, lại làm cho người xem phản cảm, cho nên ngoài liếm cẩu* của cô ta ra thì trong lòng các thực tập sinh khác đều có chút thành kiến.
(*): Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Nghê Hân Toàn đề nghị để cho các thực tập sinh tự chọn ra người đứng giữa, hai huấn luyện viên chủ yếu là diễn phụ trợ, mọi người đều bỏ phiếu tán thành. Cho nên làm cho Bạc Tương Tương cực kỳ khó chịu và nghẹn khuất, lúc luyện tập cô ta cũng chỉ phối hợp qua loa cho có, thành ra là kết quả không khả quan cho lắm.
Bạc Tương Tương lén gọi cho Nguyên Hãn Dật để cáo trạng cùng kể khổ. Tuy rằng cô được Liễu Thiếu Hiền giới thiệu tới Giải trí Thần Tinh, nhưng mà việc được phân tới người đại diện kim bài của Thần Tinh là Phan Ngọc Kiệt và cầm không ít tài nguyên béo bở thì tất cả đều nhờ dựa vào Nguyên Hãn Dật. Có điều cô và Nguyễn Hãn Dật ở bên nhau thì Liễu Thiếu Hiền vẫn không biết.
Nguyễn Hãn Dật nghe thấy Bạc Tương Tương kể khổ cùng tủi thân như vậy, cũng sinh ra vài phần không hài lòng đối với Nghê Hân Toàn.
Ban đầu hắn cũng còn có chút áy náy với Nghê Hân Toàn, dù sao cũng do hắn không kiềm chế được tình cảm của mình mà yêu thích Bạc Tương Tương, cho nên suy tính không muốn tiếp tục hôn sự này nữa.
Hắn chuẩn bị chờ cho các hạng mục mà hai nhà hợp tác hoàn thành thì đưa ra tuyên bố giải trừ hôn ước với Nghê Hân Toàn, ai biết cô ấy lại chạy đi tìm Bạc Tương Tương sinh sự vô lý. Thật sự là đã chạm tới giới hạn của hắn rồi, vì thế hắn ra sức trấn an Bạc Tương Tương một hồi.
Lần này vì để cho người của công ty xuất hiện trên phát sóng trực tiếp cho nê hắn đã đi tìm đạo diễn gây áp lực cho ông ta để ép đổi người.
Nếu là trong quá khứ, đạo diễn chắc chắn không dám đắc tội với tổng tài của Giải trí Thần Tinh, nhưng hiện tại có Lục ảnh đế chống lưng, ông cũng không sợ nữa. Đắc tội Nguyên Hãn Dật hay là đắc tội Lục Tuân, tất nhiên là lựa chọn vế đầu rồi.
Cho dù đạo diễn không biết rõ bối cảnh thật sự của Lục Tuân, nhưng ông cũng có nghe loáng thoáng một ít, tuyệt đối không phải là loại như Nguyên Hãn Dật có thể so sánh.
Hơn nữa, Nghê Hân Toàn đang nhằm vào Bạc Tương Tương khắp nới, ông cũng biết, đây chính là đề tài và nhiệt độ, ngu mới đi đổi người. Đạo diễn chính là một người thực tế như vậy.
Nguyễn Hãn Dật không nghĩ tới vị đạo diễn này lại không nể mặt hắn như vậy, sau đó nghe nói là Lục Tuân nhúng tay vào chuyện đổi người này, cho nên hắn mới nhịn xuống cơn tức giận trong lòng.
--Wattpad: Autumnnolove--
Hắn gọi điện hẹn Nghê Hân Toàn ra ngoài ăn cơm. Thời điểm hắn tới nhà hàng, Nghê Hân Toàn đã có mặt rồi.
"Anh tới rồi sao!". Nghê Hân Toàn theo thói quen rót cho hắn một ly rượu.
Nguyễn Hãn Dật mỉm cười dịu dàng: "Ừm, gọi món đi!"
Hai người vừa ăn cơm vừa trò chuyện giống như trước kia. Nguyên Hãn Dật không ăn gì nhiều, hắn tùy tiện ăn một chút rồi buông đũa xuống.
"Hân Toàn, anh có chuyện muốn nói với em."
Nghê Hân Toàn cũng buông đũa, dùng khăn giấy lau miệng, chậm rãi mở miệng: "Chuyện gì?"
Nguyên Hãn Dật cũng không đi lòng vòng: "Em có thể chủ động rời khỏi chương trình tổng nghệ mà em đang tham gia hay không?"
Đầu óc của Nghê Hân Toàn luôn rất thông minh: "Không bằng anh nói thẳng với em là em đừng gây chuyện với Bạc Tương Tương nữa đi."
Ánh mắt của cô mang theo vài phần lạnh lẽo nhìn về phía Nguyên Hãn Dật: "Anh đừng nói với em là anh thật sự nghiêm túc với Bạc Tương Tương nha?"
Từ nhỏ hai người bọn cô đã có hôn ước, cô vẫn luôn xem hắn như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Cũng thật sự yêu người đàn ông này.
Trong lúc vô tình biết được hắn cùng Bạc Tương Tương lén dùng bữa chung vài lần, tiếp xúc với nhau rất mập mờ, cô liền nổi giận. Cho nên cô muốn đi nhìn thử xem Bạc Tương Tương là mặt hàng gì, dám dụ dỗ người đàn ông của cô thì cũng nên chuẩn bị tinh thần trả giá. Thật sự không nghĩ ra, Nguyên Hãn Dật vì Bạc Tương Tương mà tới tìm cô yêu cầu cô nhường một bước.
Chuyện này trước giờ chưa từng xảy ra!
Nguyên Hãn Dật hít sâu một hơi: "Xin lỗi, anh thật sự rất thích cô ấy."
Nghê Hân Toàn hoảng hốt: "Ý của anh là gì?"
"Anh cảm thấy hai chúng ta không thích hợp, cho nên anh muốn giải trừ hôn ước". Nguyên Hãn Dật không muốn bất công với Bạc Tương Tương, cho nên chỉ có thể giải trừ hôn ước với Nghê Hân Toàn trước.
Hợp tác giữa hai nhà đã sắp tới hồi kết thúc, hắn cũng không sợ Nghê thị sẽ trở mặt. Hơn nữa hai năm gần đây hắn sắp xếp không ít tay chân ở Nghê thị, cũng không phải là không làm nên trò trống gì.
Nghê Hân Toàn cảm thấy không thể tin được những chuyện đang xảy ra trước mắt, cô nhìn về phía hắn: "Anh vì một đứa bạch liên hoa như vậy mà muốn giải trừ hôn ước với em?"
"Chúng ta qua lại đã nhiều năm như vậy, vậy mà còn không bằng một người phụ nữ không lên được mặt bàn sao?". Cô có chút khó tiếp thu chuyện này.
Nghe được cô nói như vậy, sắc mặt Nguyên Hãn Dật lạnh đi vài phần: "Ở trong mắt của anh Tương Tương là người con gái tốt đẹp nhất, anh mong là em biết tôn trọng cô ấy một chút."
"Anh cũng hi vọng em đừng kiếm chuyện với cô ấy nữa, dù sao thì cũng là anh theo đuổi cô ấy trước."
Hắn cũng không biết vì sao, lần đầu tiên nhìn thấy Bạc Tương Tương, hắn đã bị hấp dẫn. Hắn cảm thấy cô gái hiền lành ôn nhu này mới chính là định mệnh của đời hắn. Sau khi xác định quan hệ với nhau, Bạc Tương Tương càng ngày càng khiến cho người khác yêu thích. Đặc biệt là chuyện "bùm bum" kia, Bạc Tương Tương mang đến cho hắn kɦoáı ƈảʍ chưa bao giờ có, khiến cho hắn nhịn không được mà trầm luân.
Nghê Hân Toàn không làm được, cho nên chỉ có thể xin lỗi cô ấy. Dù sao thì kết hôn vẫn phải chọn người mình yêu mới có thể hạnh phúc. Hắn đã ngồi yên ổn ở cái vị trí người thừa kế Nghê gia, cho nên hậu quả khi giải trừ hôn ước hắn đủ sức gánh vác. Mà Nghê Hân Toàn yêu hắn như vậy, chắc chắn sẽ không làm hắn khó xử.
Vành mắt của Nghê Hân Toàn lúc này đỏ ửng, cô không ngờ tới Nguyên Hãn Dật có thể vì Bạc Tương Tương mà bỏ rơi mình. Yêu hắn nhiều năm như vậy, bắt cô phải buông tay không khác gì cắt đi một miếng thịt trên người cô. Nhưng tôn nghiêm của cô không cho phép cô cúi đầu.
Nhìn khuôn mặt mà mình đã từng yêu say đắm lúc này không có cách nào che giấu được bản chất đểu cán của hắn, Nghê Hân Toàn nhịn không được cầm ly rượu lên hất vào mặt hắn.
"Nguyên Hãn Dật, giải trừ hôn ước thì giải trừ hôn ước, anh đừng hối hận". Cô nghiến răng nghiến lợi nói, nhẫn nhịn không để cho bản thân rơi một giọt nước mắt nào trước mặt hắn.
Nguyên Hãn Dật không nghĩ tới Nghê Hân Toàn dám hất rượu lên người mình, vội vàng dùng khăn giấy lau đi vết rượu, vẻ mặt tức giận: "Em điên rồi!"
"Yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không hối hận."
Vẫn là Tương Tương dịu dàng chu đáo hơn, tính tình của cô ấy đâu có tệ hại như Nghê Hân Toàn, từ hôn là đúng!
← Ch. 104 | Ch. 106 → |