Vay nóng Homecredit

Truyện:Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng - Chương 065

Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
Hiện có 346 chương (chưa hoàn)
Chương 065
0.00
(0 votes)


Chương (1-346 )

Siêu sale Lazada


5. 11. 2021

Editor: Autumnnolove

---

Những khách mời khác ở đây cũng không nghĩ tới Lục ảnh đế lại trực tiếp mắng Bạc Tương Tương, bất quá nghe vẫn cảm thấy sảng khoái.

Mấy chuyện trên mạng bọn họ đều biết, Lạc Ninh giúp Bạc Tương Tương đội nồi, cô ta còn cố ý trên sóng trực tiếp tỏ vẻ thân thiết với Lạc Ninh, này không phải là làm cho người ta chán ghét sao. So với Bạc Tương Tương thì mấy vị khách quý yêu mến Lạc Ninh hơn, quan hệ với cô cũng tốt nên tâm tư đều đứng về phía cô.

Đám người Ngụy Diệu cũng tới hưởng ứng đạo diễn: "Tổ tiết mục đưa chúng tôi tới sân bay, là muốn nói cho chúng tôi biết kỳ này sẽ ghi hình ở một chỗ khá xa sao?"

Đạo diễn cười gật đầu: "Đúng vậy, kỳ này chuẩn bị cho mấy người chơi kíƈɦ ŧɦíƈɦ một chút, trực tiếp xuất ngoại chơi."

"Xuất ngoại chơi?". Đồng Già tỏ vẻ hứng thú: "Là đi chỗ nào vậy?"

Đạo diễn cười hắc hắc trả lời: "Ở Đông Nam Á vừa phát hiện ra một cái đảo hoang, mời các người tới đó ghi hình một kỳ Sinh tồn nơi đảo hoang, kíƈɦ ŧɦíƈɦ không?"

Đồng Già: "...". Kíƈɦ ŧɦíƈɦ cái quần què!

Đám người Ngụy Diệu cũng có chút dở khóc dở cười: "Đạo diễn đùa với chúng tôi sao? Ông còn để cho chúng tôi đi sinh tồn trên hoang đảo, ông nhìn chúng tôi có giống kiểu người có thể sống sót không?"

Sinh tồn trên đảo hoang hoặc là các gameshow mạo hiểm, trước kia cũng từng có đài làm qua, bọn họ xem đám khách mời đều tương đối thảm, trong lòng tất nhiên có chút kháng cự.

Đạo diễn nói: 'Tổ tiết mục của chúng ta đã liên hệ bố trí ổn thỏa, sao có thể đùa các người được."

"Yên tâm đi, chúng tôi cũng biết mấy người không biết cái gì là sinh tồn nơi hoang đảo, cho nên còn cố ý đi mời đội lính đánh thuê am hiểu phương diện này tới hỗ trợ."

Hắn dừng một chút lại nói: "Đến lúc đó chẳng những sẽ theo sát dẫn dắt các người sinh tồn trên hoang đảo, còn có một đội tiến hành bảo hộ an toàn cho các người."

Khách mời lần này còn có Lục Tuân cùng Kỷ Tinh Hành, bọn họ cũng không dám lấy an toàn của hai người này ra đùa giỡn. Nếu không may xảy ra chuyện gì, đừng nói là tổ tiết mục nhỏ bé bọn họ, đài truyền hình cũng đi tong.

"Sinh tồn trên hoang đảo tương đối kíƈɦ ŧɦíƈɦ, khán giả cũng sẽ xem nhiều hơn, hơn nữa lại là phát sóng trực tiếp, khẳng định người xem sẽ rất thích, chúng tôi cũng là cân nhắc kỹ lưỡng rồi mới đưa ra quyết định."

Đạo diễn cật lực thuyết phục các khách mời, hiện tại mấy chương trình sinh tồn đặc biệt ăn khách, hơn nữa đều là những chương trình quay trước cắt nối biên tập. Mà chương trình của bọn họ chính là phát sóng trực tiếp, cho nên kỳ hai này tuyệt đối có thể tạo nên tiếng vang lớn.

Các khách mời nghe thấy đạo diễn nói như vậy, cũng có chút động tâm. Trừ Lục Tuân và Kỷ Tinh Hành ra, đám khách mời còn lại người thì đã bắt đầu có tuổi, người thì không có nhiệt độ, người thì địa vị quá thấp, bọn họ đều rất cần nhiệt độ để sự nghiệp có thể tiến thêm một bước.

"Quyết định vậy đi, chúng ta cứ đi thử cho biết". Ngụy Diệu, Đồng Già, Sài Kính cùng Tô Thanh Lam suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn đồng ý.

Đạo diễn cũng không lo lắng mấy người này, giả lả cười hỏi Lục Tuân: "Còn Lục lão sư thì sao?"

Hắn rất sợ Lục Tuân bỏ chương trình chạy lấy người, rốt cuộc lấy địa vị cùng bối cảnh của vị lưu lượng này, căn bản không cần đi chơi sinh tồn hoang đảo để tăng nhiệt độ.

Lục Tuân cười cười: "Không ý kiến". Ý tứ chính là hắn đồng ý tham gia.

Đạo diễn nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn Kỷ Tinh Hành hỏi: "Ý của Kỷ lão sư thế nào?"

Kỷ Tinh Hành không có trực tiếp trả lời mà nhìn về phía Lạc Ninh. Hắn tới tham gia chương trình này vốn dĩ là bởi vì có Lạc Ninh tham gia, hắn cũng vừa lúc trong thời gian nghỉ ngơi, nhàm chán nên mới theo tới chơi. Cũng bởi vậy mà kỳ này Lạc Ninh không muốn tham gia, hắn cũng liền chạy lấy người.

Đạo diễn xem bộ dáng này, liền đoán được tâm tư của vị đỉnh lưu này, vì thế cũng cười hỏi Lạc Ninh: "Lạc lão sư, cô có ý kiến gì không?"

Lạc Ninh cười cười: "Không ý kiến, sinh tồn trên hoang đảo, tôi còn rất hứng thú". Đối với một người đã trải qua mấy cái tiểu thế giới mạt thế như cô, một cái sinh tồn trên hoang đảo tính là cái gì.

Cô vừa dứt lời, Kỷ Tinh Hành cũng nói: "Tôi cũng không có ý kiến, khi nào thì xuất phát?"

Đạo diễn cười tủm tỉm nói: "Tổ tiết mục bên này đã thuê máy bay riêng, nửa giờ sau sẽ xuất phát, các vị hiện tại chuẩn bị làm thủ tục đi."

Đồng Già suy nghĩ một hồi lại hỏi: "Đồ đạc chúng tôi mang theo hình như không thích hợp để sinh tồn trên hoang đảo lắm, tới nơi chúng tôi phải làm sao bây giờ?"

Đạo diễn trả lời: "Yên tâm, tổ tiết mục đã chuẩn bị sẵn cho các người rồi."

Thấy tổ tiết mục đã an bài thỏa đáng, các khách mời cũng còn gì rối rắm, đi theo chơi vui vẻ là được.

Bạc Tương Tương hoàn toàn bị xem nhẹ đang cắn cắn môi, kiên quyết kiềm chế cơn giận của mình xuống. Thời điểm cô còn chưa xuyên đến thân thể hiện tại, chỉ là một diễn viên tuyến mười tám, còn gặp nhiều chuyện ủy khuất hơn thế này nhiều, cho nên cô vẫn có thể nhịn. Chỉ là ở trong lòng lại ghi hận Lạc Ninh thêm một lần.

--Editor: Autumnnolove--

Kế tiếp, tổ tiết mục sắp xếp cho các khách mời làm thủ tục, sau đó bay về hướng cái đảo hoang kia.

[ Chủ đề kỳ này sẽ rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ đây, sinh tồn nơi đảo hoang hẳn là sẽ rất thú vị ]

[ Tôi xem qua mấy chương trình cùng thể loại này rồi, các khách mời khẳng định sẽ cực khổ lắm, cái đám khách mời trong chương trình tôi xem á thảm thôi rồi luôn ]

[ Như vậy mới có cái để xem đó, đặc biệt là còn phát sóng trực tiếp, khẳng định có thể quay được một mặt chân thực của minh tinh ]

[ Thật chờ mong tập sinh tồn nơi đảo hoang này, muốn nhìn xem Lạc Ninh còn có thể làm ra chuyện gì bất ngờ không ]

[ Chuyện đó tất nhiên rồi, lão bà của tôi là giỏi nhất! ]

[ Ninh bảo nấu ăn tốt như vậy, đến lúc đó lại có thể phát huy, nghĩ thôi cũng đã thấy háo hức ]

[ Quả Chanh mấy người cũng đừng mèo khen mèo dài đuôi nữa, đây chính là sinh tồn trên đảo hoang, không phải đi nông thôn nhàn nhã chơi đùa, ba cái đồ đan lát không thể cầm đi bán, có ích lợi gì? ]

[ Cô Lạc nấu ăn tốt thì sao, không có nguyên liệu nấu ăn muối mắm tỏi hành, cổ làm được cái mẹ gì nữa? ]

[ Đúng đó, đi đảo hoang như vậy mấu chốt vẫn là thể lực cùng sự bền bỉ, ba vị nữ minh tinh như cô Lạc vừa nhìn liền biết không có sức lực gì, đến lúc đó còn phải dựa vào đám khách mời nam ]

[ Lầu trên, chế độ phong kiến đã diệt vong nhiều năm như vậy rồi, cậu sao vẫn còn tư tưởng chủ nghĩa nam nhân như vậy ]

Xoay quanh cái đề tài sinh tồn trên đảo hoang này, fan cùng khán giả đều hứng thú mà thảo luận nhiệt tình.

--Editor: Autumnnolove--

Trên máy bay, Lạc Ninh được xếp ngồi kế Lục Tuân. Sau khi ngồi xuống, Lạc Ninh khẽ nói với hắn: "Cảm ơn Lục lão sư!"

Lục Tuân biết cô muốn nhắc đến chuyện lúc nảy, tuấn nhã cười: "Tôi cũng chỉ ăn ngay nói thẳng thôi, cô không cần khách khí."

"Cô có thích đóng phim không?". Lục Tuân hỏi.

Lạc Ninh gật đầu nói: "Thích!". Ban đầu cô tiến vào giới giải trí là bởi vì Kỷ Tinh Hành, nhưng sau đó xác thật là thích diễn xuất.

Khóe môi Lục Tuân cong lên, "Tôi mới vừa nhận được một kịch bản, tôi thấy hình tượng của cô rất giống với nữ chính, muốn giới thiệu cô đi thử kính, không biết sau khi kỳ phát sóng trực tiếp này kết thúc, cô có thời gian hay không?"

Lạc Ninh có chút ngoài ý muốn, Lục ảnh đế lại chủ động giới thiệu tài nguyên cho cô. Cô cũng không làm ra vẻ cự tuyệt: "Có thể hỏi một chút là kịch bản gì không?"

"Một bộ kịch gián điệp thời Trung Hoa dân quốc, tôi xem qua thấy kịch bản viết rất tốt, mạch truyện cũng rất có điểm nhấn, đặc biệt là nữ chủ là một nhân vật có tính cách đối lập, tôi cảm thấy cô có thể diễn ra được loại khí chất đó". Lục Tuân xem xong kịch bản, không biết vì cái gì mà người đầu tiên liên tưởng đến là Lạc Ninh.

Lạc Ninh đối với mấy bộ phim dân quốc cũng cảm thấy rất hứng thú, quay đầu cười cười: "Cảm ơn Lục lão sư giới thiệu, chờ kỳ này của chương trình kết thúc, tôi liền thới thử kính thử xem."


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346 )