Truyện:Sau Khi Chồng Tôi Gặp Nạn - Chương 04

Sau Khi Chồng Tôi Gặp Nạn
Trọn bộ 25 chương
Chương 04
vn (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-25)

Quý Thư khó chịu đến mức ứa nước mắt, Lâm Kiệt chỉ đành phải tạm thời buông tha cho miệng của cô, động tác di chuyển ngón tay càng thêm không thèm kiêng nể gì.

"Cô giáo Quý, rên lên đi..."

"Ưm... không cần... nhiều quá rồi... không cần..." Quý Thư г*ê*𝐧 г*ỉ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ngón giữa của Lâm Kiệt tìm kiếm điểm nhạy cảm của cô, đột nhiên đụng phải một miếng thịt mềm, Quý Thư bỗng dưng rùng mình một cái: "Hứ... Aaa... đừng... đừng đ_â_Ⓜ️ ⓥ_à_𝖔 chỗ đó..."

Lâm Kiệt nhìn phản ứng của cô rồi nhanh chóng rút ngón tay ra.

Hạ thân của Quý Thư đột nhiên trống rỗng, cơn cao trào sắp tới lại không thể tới được, cả cái Ⓜ️ô𝐧●🌀 của cô uốn éo nâng lên, 𝖈_ắ_ⓝ ɱô_1 dưới của mình.

"Cô giáo Quý, khó chịu lắm đúng không?" Lâm Kiệt xấu xa hỏi: "Cô giáo Quý, muốn không? Có muốn tôi đú*𝐭 vào không?"

Phần trên của Quý Thư đã bị lột sạch sẽ, chiếc váy dưới người được treo quanh eo của cô, trông vừa khiêu gợi lại 𝖉â.ɱ đãn.ⓖ.

Đôi mắt của cô rã rời: "Ừm...Aa..."

"Cô giáo Quý, gọi ba..."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"..." 

Quý Thư không khỏi xấu hổ, nhưng con đường bên dưới hư không trống rỗng, cô ngứa ngáy không chịu nổi, trong miệng kêu lên một tiếng: "Không cần... A... Ba... Ba..."

"Rồi rồi, để ba làm cho bé cưng sung 💲-ư-ớռ-𝐠 nhé..."

Lâm Kiệt ⓢⓘ●ế●т 𝒸●ⓗ●ặ●✝️ lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, thân dưới đ●â●ⓜ thẳng, con c● vừa thô  vừa to nóng hầm hập đã chọc vào lỗ 🦵ồ_𝐧 tươi ngon mọng nước, nhưng không ngờ con đường rậm rạp ấm nóng của Quý Thư lại chặt đến như vậy, anh ta không thể vào ngay được, chờ cho đến khi cô thích ứng được một tí, mới dùng sức đ*â*〽️ thật mạnh, nguyên cây hàng đi vào lút cán.

"Ưm... Aaaa.... vào rồi... to quá..." Quý Thư bị đ·â·ⓜ đến choáng váng một lúc.

Lâm Kiệt đã tìm thấy miếng thịt huyệt nhạy cảm lúc nãy, quy đầυ kiên trì 🌜*ọ 𝐱*á*t lên miếng thịt mềm kia, ngay giây tiếp theo Quý Thư gần như đã lên cao trào, cô đột nhiên co giật vài cái, cơ thể phụt nước ào ạt nằm ngửa ra.

Lâm Kiệt không quan tâm đến vách â.ⓜ đ.ạ.ⓞ đang co rút điên cuồng, càng ra dập như mưa bão, trên ghế ngồi đã chảy đầy một vũng nước ԁâ_Ⓜ️.

Bỗng nhiên, có người gõ cửa kính xe ô tô.

Lâm Kiệt bị quấy rầy, nhìn ra ngoài cửa sổ, ấn cửa kính xuống.

Là một người đàn ông thô kệch, mặt hắn ⓓ_â_𝐦 đã_ⓝ_𝖌 nhìn màn xuân cung đồ sống này: "Người anh em, chơi xe chấn này cũng chơi phê quá ha!"

Lâm Kiệt bật cười: "Có muốn tham gia không? Cùng chơi..."

Quý Thư bị gió lạnh thổi qua, tỉnh táo lại một chút, liếc mắt nhìn người đàn ông đang đứng ở bên ngoài, "A... không muốn..."

Lâm Kiệt cố tình đ·â·ɱ sâu vào: "Không, cô giáo Quý, cô muốn mà..."

Người đàn ông thô kệch nói: "Được, cậu chơi xong thì nói tôi một tiếng, tôi dựng lều vải ở chỗ đó, mấy người anh em của tôi cũng đang ở bên kia vừa hay... cùng chơi đi..."

Lâm Kiệt: "Được..."

Nói xong, lại thô lỗ chơi đùa cô, 𝐝ư-ơ𝖓-g v-ậ-𝐭 thô to lần nào đâ·〽️ ⓥà·𝑜 cũng đâ-m đến chỗ sâu nhất.

Bên ngoài cửa kính xe có một người đàn ông cường tráng đang đợi, Lâm Kiệt dùng sức đẩy mạnh hai cái, cuối cùng một dòng t*1n*𝖍 𝐝ị𝒸*𝐡 trắng đục nóng hổi bắn lên trên bụng Quý Thư.

Sau khi Lâm Kiệt ⓧ●ⓤấ●✞ 𝖙●1●𝐧●♓ xong, đợi dư vị sau cơn cao trào đi qua một chút, lại bóp mạnh vú trắng lớn của Qúy Thư thêm hai cái nữa, ԁ-â-m 🅓-ụ-ⓒ liếc nhìn khuôn mặt còn đang đ·ê ⓜ·ê đắm chìm trong ԁ·ụ·c ν·ọ·𝓃·ⓖ của Quý Thư, khẽ sùy giễu cợt một tiếng: "Cô giáo Quý, cô đúng là ⓓ_â_ⓜ thật, quả nhiên là trời sinh để cho đàn ông đụ"

Lâm Kiệt kéo quần lên, mở cửa ghế lái phụ ra, nói: "Người anh em, ôm đi đi."

Người đàn ông cường tráng cao khoảng 1m85, dưới chiếc áo phông ngắn tay cơ 𝓃🌀●ự●𝖈 rất phát triển, hắn nhìn người đẹp trước mặt, khóe môi nở nụ cười 𝐝â.m ԁụ.𝒸: "Cảm ơn, người anh em."

Gã đàn ông nhìn Quý Thư đang nằm ngửa trên ghế lái phụ, trên bộ ⓝ𝐠ự-𝐜 trắng nõn có một hạt đậu đỏ màu hồng phấn, vòng eo rất tinh tế, nhưng lại không có cảm giác gầy guộc ngược lại trông có da có thịt.

Ngón tay người đàn ông vét sạch 𝖙_𝒾_п_♓ ◗ị_🌜_𝐡 ở mép â_Ⓜ️ 𝐡_ộ, 🌴.❗п.h 𝖉.ị.𝒸.𝒽 kéo thành sợi chỉ, hắn lại đưa ngón tay dính đầy †*ı*n*𝐡 𝒹ị𝒸*♓ đến bên miệng Quý Thư: "Người đẹp, nếm thử mùi vị trước đi."

Hai tròng mắt Quý Thư nửa h*é m*ở, lắc đầu nguầy nguậy từ chối rồi ngậm chặt miệng.

Người đàn ông cường tráng dứt khoát bôi t❗.ռ.𝐡 🅓ị𝖈.𝒽 lên miệng cô, sau đó chơi xấu dùng ngón tay bịt mũi cô, Quý Thư vô thức đưa tay bắt lấy cánh tay của người đàn ông, bởi vì không thở được, Quý Thư theo bản năng há miệng ra: "... A..."

Quý Thư há miệng ra, một mùi hôi tanh nồng tràn ngập trong khoang miệng, gã đàn ông chọc thẳng ngón tay dính đầy т-1-n-h ◗ị-↪️-𝒽 vào miệng Quý Thư, khoấy đảo hai cái.

Quý Thư lại rên lên: "A... ah..."

Gã đàn ông cười phóng đãng: "Người đẹp à, cưng lo giữ sức đi, lát nữa rên cũng chưa muộn."

Nói xong, một tay người đàn ông 𝖘𝒾ế_t 𝒸𝒽ặ_t cái eo nhỏ nhắn của Quý Thư, Quý Thư không hổ là giáo viên dạy múa, eo của cô quả thực là đủ ⓜ_ề_ɱ ⓜạ_𝖎, hai bầu vú đập thẳng vào lồng 𝐧*ⓖự*🌜 cứng rắn của gã đàn ông, gã không nhịn được, một tay thì nhấc cô lên, tay kia tiện đường sờ 𝓃𝐠.ự.↪️ cô, cảm giác trơn nhẵn mịn màng, thân dưới đã mềm hơn phân nửa lại trở nên cứng ngắc.

Cuối cùng Quý Thư cũng đã có chút phản ứng lại sau cơn cao trào vừa rồi: "Các anh làm gì vậy, các người không thể làm như thế này..."

Người đàn ông cười nói: "Sao thế? Người đẹp, em đừng sợ, các anh trai chỉ muốn chơi đùa với em thôi."

Ba người đàn ông đã đứng đợi ở cửa lều vải từ sớm đã đồng loạt nhìn về phía gã đàn ông cường tráng, nhìn thoáng qua đã thấy gã mang theo một vưu vật.

"Anh hai, ai đây?"

Gã đàn ông cười lên: "Nào nào đến đây, đến chơi với thành viên mới của chúng ta nào."

"À... tới đây..."

Chương (1-25)