vn (2)
← Ch.17 | Ch.19 → |
Gậy thịt gần như ngay lập tức chọc thẳng vào tử cung đã bị khai phá của Quý Thư, quy đầu bị tử cung đè ép ş●ướռ●ⓖ đến mức Tống Minh cũng rên lên.
Tống Minh được b● quá mức thoải mái, lại ưỡn thẳng eo, không ngừng khuấy động trong cái 🦵·ồ·𝓃 mềm dẻo mọng nước của cô, vách â-m đ-ạ-🅾️ của Quý Thư bao bọc chặt chẽ gậy thịt của ông, 𝒹â*ɱ thuỷ bên trong giống như nước lũ, chảy hết cả ra lông mu của Tống Minh, làm nó ướt đẫm.
Tống Minh ôm 𝐞.𝐨 ⓣ.h🔴.п của Quý Thư, nâng Ⓜ️ô_п_🌀 cô lên, để lại quy đâu ở cửa mình của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thư chỉ cảm thấy â_〽️ đ_ạ_0 được lấp đầy lúc này tự nhiên trống rỗng khó nhịn, bứt rứt uốn éo người.
Tống Lễ thấy vậy, ngón tay dùng sức nắn bóp mạnh ռ·𝐠ự·𝐜 Quý Thư hai cái, lại đi đến tận cửa â_ⓜ đ_ạ_ο, kiên nhẫn mà vê nắn hột le đã cương cứng, vân vê quanh mấy vòng, làm Quý Thư пứп.𝖌 đến mức ◗·â·Ⓜ️ thuỷ chảy ra càng nhanh hơn.
Quý Thư chỉ cảm thấy toàn thân càng thêm trống rỗng, khó chịu tiếng kêu rên càng lúc càng to: "Ưm ư.... Aa...."
Tống Minh nhếch mép cười nói: "Cục cưng, có phải muốn c_ của ba rồi không?"
Quý Thư lại bứt rứt vặn eo, cắn chặt môi chỉ biết rê-n ⓡ-ỉ, chỉ là không nói có muốn hay không. Cơ thể Ⓜ️ề·m 𝖒ạ·ı của Quý Thư ngược lại cũng bướng bỉnh, chẳng qua Tống Minh và Tống Lễ cứ thế này, liền có dụ-ⓒ 𝖛ọ-𝖓-𝖌 muốn chinh phục.
Tống Lễ lℹ️-ế-𝖒 láp núm vú của Quý Thư, 𝖒_ú_t mạnh, trong miệng phát ra tiếng nước gặm cắn, âm thanh gợi tình lại d-â-𝐦 loàn, cắn đầu ti của Quý Thư đến mức ướ·† á·✝️ đỏ tươi, giống như một đóa hồng đang nở rộ.
Trái tim Qúy Thư ngứa ngáy khó nhịn, cơ thể lại càng thêm trống rỗng, tiếng ⓡ.ê.п 𝓇.ỉ trở nên suồng sã, hét to: "A... a... con muốn..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Hửm? Cục cưng muốn gì?" Tống Minh lại cố ý ưỡn eo, Quý Thư chỉ cảm thấy cửa â.Ⓜ️ đạ.🔴 lại được lấp đầy, thoải mái đến mức thở dài: "A... a... ba...vào nữa đi..."
"Vào thế nào hử?" Tống Minh ha hả cười 🅓â-𝖒 ԁ-ụ-𝐜.
"Ba, con muốn bị đ●..." Quý Thư quăng sự ngượng ngùng đi, mượn cánh tay đang bị treo ngược lên cơ thể ngồi xuống bên dưới bắt đầu nhún, hai bầu ռ🌀ự·c cũng lắc lư theo.
"Ưm.. a... sâu hơn nữa... sâu hơn nữa đi..."
Gậy thịt của Tống Minh quét qua từng điểm nhạy cảm bên trong 𝐥ồ-𝓃 nhỏ xinh đẹp của Quý Thư, Tống Lễ dứt khoát buông Quý Thư ra, Quý Thư theo bản năng tự mình di chuyển lên xuống, tư thế này hầu như lần nào cũng đ_ú_✝️ vào chỗ sâu nhất, tử cung liên tục bị mở ra, c● của Tống Minh gần như chui lọt vào bên trong tử cung ấm áp của Quý Thư, Tống Minh thấy cái bụng nhỏ nhô lên. Tiếng nước ở chỗ hai người giao hoa phát ra tiếng "bạch bạch" càng vang dội.
Trong căn phòng tràn đầy tiếng rên ԁâ●ɱ loàn.
Tống Lễ nhìn ba và chị dâu chơi tới quên trời quên đất, liền dùng kéo giúp Quy Thư cắt đứt dây thừng trên tay, để Quý Thư nằm bò lên trên n𝖌-ự-🌜 của ba mình, bộ 𝐧𝖌ự_𝒸 ɱ-ề-𝐦 mạ-ℹ️ của dán sát lên ⓝ*ɢự*c Tống Minh, hai tay thô ráp của Tống Minh bóp lấy chúng.
Tống Lễ đưa ngón tay vào thăm dò hậu môn vừa trắng vừa hồng của Quý Thư, cúc hoa đã bị nước ԁâ-m làm ướt rồi... cậu liền theo nước đ_â_ⓜ thọc vào cúc huyệt, lại phát hiện một ngón tay đã đi vào bên trong cúc hoa một cách trơn tru.
Quý Thư nhớ đến kinh nghiệm lần trước của mình liền biết chú em chồng muốn làm cái gì, bắt đầu giãy dụa muốn đứng dậy, chặn cúc hoa lại. Tống Lễ hoàn toàn cho cô lùi bước, lại đẩy cô trở về, ngón tay cắm bên trong: "Chị dâu, chị d·â·𝖒 quá nha, anh cả cũng chơi cúc hoa với chị sao?"
Quý Thư "Ưm ưm... A... a..." nhục nhã muốn 𝒸ⓗế-ⓣ, cầu xin thương xót: "Em chồng, đừng mà... chị sẽ 𝖈♓·ế·† mất..."
"Đừng nhúc nhích, em chồng chỉ biết làm cho chị vui vẻ, làm cho chị 💰-ướ-п-ℊ thôi... không đị.✞ 𝐜𝐡ế-🌴 được đâu." Tống Lễ lại đ.ú.† thêm một ngón tay vào.
Quý Thư chỉ cảm thấy nửa người dưới vừa xót vừa căng, không hiểu sao Tống Minh lại banh Ⓜ️ô*𝓃*𝐠 của cô mà đ● cô thật mạnh, âm đế 𝒸*ọ ×á*✝️ qua lại trên lông mu của ông, cơ thể Quý Thư càng mềm, ngứa ngáy đến tận tim, giây tiếp theo toàn thân cô г⛎*𝐧 𝓇ẩ*𝓎, thành â-m đ-ạ-ο bóp chặt lấy dươ●n●ⓖ ѵ●ậ●✝️ của Tống Minh mà co rút dữ dội, ái dịch dọc theo ⓓ·ươ𝓃·𝐠 ✌️ậ·🌴 trào ra, dọc theo gậy thịt của Tống Minh chảy xuống ga trải giường, ướt nhẹp một mảng lớn, không biết còn tưởng rằng đã đi tiểu ở đây.
Tống Lễ thấy vậy liền lợi dụng cơ hội này, cầm gậy thịt đã cứng như sắt của mình ⓒắ-Ⓜ️ ✌️à-🅾️ hậu môn của Quý Thư, thọc mạnh vào bên trong.
Có ái dịch bôi trơn, cúc hoa dù chặt nhưng cũng chen vào được một nửa, Quý Thư vẫn đang 🦵.ê.ⓝ đ.ỉ𝐧.𝖍, chỉ cảm giác hai cái lỗ bên dưới giống như bị kéo căng đến cực hạn, thất thanh kêu lên: "A.... a... đừng... sắp bị đ● đến rách rồi, sắp rách rồi..."
Tống Lễ nhổ một ngụm nước bọt ra, dùng nước bọt 𝖛⛎ố-🌴 ☑️-𝑒 lỗ hậu, để Quý Thư thích ứng nhanh hơn, cậu nhịn đến mức đầu cũng đổ đầy mồ hôi, chờ đến khi Quý Thư quen rồi, lại ra sức đ●â●ɱ mạnh, Quý Thư chỉ cảm thấy mình bị c● thịt của ba và em chồng chọc thủng rồi.
Tống Lễ không nhịn nữa, 𝓇-ú-𝖙 𝐫-𝐚 𝖈ắ-ⓜ 𝖛-à-ⓞ ra sức mà giã mạnh.
Tống Minh phối hợp với Tống Lễ, cũng bắt đầu ra sức đào bới.
Quý Thư bị cả hai cùng đ* đến mức chỉ còn có thể rên mỗi lúc một to: "A. aaaaa...", chỉ mong cuộc ♓-ⓞ🅰️-𝓃 á-𝐢 này mau chóng kết thúc, nếu không cô nhất định sẽ c●𝒽ế●𝖙.
Quý Thư không biết mình đã bị Tống Minh và Tống Lễ đ● bao lâu, cho đến khi hai cha con cùng nhau gầm lên một tiếng, bắn toàn bộ ✞_𝒾п_♓ ԁịⓒ_♓ vào bên trong cơ thể cô, Quý Thư cũng phun 🦵ê-ⓝ đ-ỉ𝐧-♓ lần nữa, một cơn choáng váng ập đến làm cô ngất lịm đi....
← Ch. 17 | Ch. 19 → |