Truyện:Sau Khi Bị Thái Tử Phát Hiện Là Nữ Giả Nam - Chương 095

Sau Khi Bị Thái Tử Phát Hiện Là Nữ Giả Nam
Trọn bộ 104 chương
Chương 095
0.00
(0 votes)


Chương (1-104)

Nàng hiện tại ngoan vô cùng.

Bàn tay Tạ Du bao phủ lên gáy nàng, nàng ngoan ngoãn quay đầu lại tiến đến môi hắn tìm kiếm một nụ ⓗô*𝐧*.

Bên hông phủ kín dấu tay, cặp Ⓜ️·ô·ⓝ·ɢ đầy thịt bị va chạm nổi lên từng 𝖌ợ-𝖓 şó𝖓-🌀.

Tạ Du ích kỷ nghĩ, không nhất thiết phải dùng bí mật giữa hai người để làm sợi dây trói buộc nàng, giá như nàng có thể vô tư phơi bày bản thân trước mặt hắn mà không chút e dè thì tốt biết mấy.

Hắn kiểm soát mọi thứ rất tốt.

Ngoại trừ Phó Ninh Dung.

Khi ⓢ_ướռ_🌀 đến tận cùng sẽ sinh ra một số ha.Ⓜ️ Ⓜ️⛎.ố.п hủy diệt, từ trong cổ họng Tạ Du phát ra một tiếng thở dài thoải mái. Hắn muốn làm hỏng nàng, 𝒷.ắ.ⓝ †.i.𝐧.♓ lên bụng và lên 𝖓𝐠_ự_↪️ nàng, đổ đầy chất lỏng ռ·ó·ⓝ·🌀 🅱️·ỏ·𝖓·ℊ vào bên trong nàng. Muốn nhìn bờ môi nàng dính đầy ô uế của hắn, đôi môi đỏ mọng xen lẫn với ԁâ.Ⓜ️ dịch, nhất định là rất đẹp.

Hắn không thích q⛎*🔼*п 𝐡*ệ tình dục thô bạo, chỉ hy vọng người dưới thân cũng hưởng được lạ·🌜 t·𝖍·ú như mình nên hắn đã dốc toàn lực, cố gắng hết sức để khiến nàng đạt cao trào.

Một lần, hai lần, ba lần...

Tạ Du đi sâu vào nơi chưa từng có ai đặt chân đến, sự chào đón nồng nhiệt của nàng khiến hắn vô cùng chịu chơi, ý tưởng phong phú, tư thế đa dạng.

Tạ Du va chạm cực sâu, lăn lộn nàng thành nhiều tư thế khác nhau để thỏa mãn sở thích độc đáo của hắn.

Thuốc mê và xuân tán dần dần bay hơi theo từng cơn cao trào dữ dội.


Một tay nàng tự xoa ⓝ_g_ự_𝒸 mình, tay kia thì bị kéo về phía sau.

Sương mù trước mắt tiêu tan, Phó Ninh Dung dần dần rút khỏi phản ứng thuốc, cảm nhận 𝐤♓⭕·á·𝒾 c·ả·ɱ cực lớn như thủy triều ập tới, giữa hai chân đau nhức và sưng tấy, vật thô to ra vào nhanh chóng, thậm chí còn có âm thanh bạch bạch và tia nước văng khắp nơi.

Thế giới như bị đảo lộn. hoalantichmich

É*ⓟ 𝐛*𝖚*ộ*𝐜 mình định thần lại, cho đến khi nàng ý thức được hết thảy chuyện gì đang xảy ra, nàng mới thấy rằng giờ phút này mình phóng đãng đến nhường nào.

Bản thân Phó Ninh Dung cũng vô cùng sốc trước giọng nói khản đặc của mình, phải làm bao lâu mới có thể biến thành cái dạng này?

"Tạ Du... Tạ Du, ưm... Mau dừng lại!" Ý thức đang kháng cự, nhưng tiếng 𝐫·ê·ռ ⓡ·ỉ tràn ra từ miệng khiến lời nói của nàng có vẻ không mấy thuyết phục.

Không thể thoát ra, Tạ Du đè nàng xuống đ*â*m cực mạnh. Giống như là cố ý, lời còn chưa nói xong đã bị thao tác tàn bạo của chàng thanh niên đập tan thành từng mảnh.

"Dừng lại?" Nhưng hắn rõ ràng là nghe được lời của Phó Ninh Dung, 𝒽⛎п*🌀 h*ă*п*ⓖ tát vào bờ 𝐦ô𝓃-🌀 đầy thịt của nàng, hơi thở ⓝ·ó𝐧·𝐠 🅱ỏ·п·ⓖ ghé vào bên tai, "Dừng lại sao còn thoải mái hả A Dung?"

Xem ra là đã tỉnh lại.

Đúng lúc lắm.

Làm được một nửa, Tạ Du nhìn thấy chiếc gương đồng đựng sau cửa.

Muốn nhìn thấy biểu cảm sung 💰_ướп_🌀 trên khuôn mặt Phó Ninh Dung khi 👢-à-𝖒 †ì-𝐧-h, không muốn bỏ qua bất cứ điều gì có liên quan đến nàng.

Phó Ninh Dung càng 💲ư·ớ·ⓝ·🌀, hắn càng phấn khích.


Tư thế yêu thích của hắn là nữ thượng và thâ_〽️ п_♓_ậ_𝖕 từ phía sau.

Nữ thượng hoàn toàn có thể thỏa mãn sở thích khác thường của hắn. †𝒽â·𝐦 n♓ậ·𝐩 từ phía sau đáng tiếc có phần hạn chế, hắn không thể tập trung quan sát nàng trong suốt quá trình 𝐥à.𝐦 т.ìռ.♓.

Có một số việc hắn đã muốn thử từ lâu.

Phần eo bị ép xuống cực thấp, nửa người trên đổ ập xuống 𝐯ù·ℹ️ ν·à·0 trong chăn. Không còn sức lực, vốn đã bị đ_â_m thành mảnh vụn không nói nên lời, nhưng một giây sau lại bất ngờ bị Tạ Du ôm vào lòng.

"A..." Đột nhiên rời giường, Phó Ninh Dung không khỏi kêu lên một tiếng.

Mối liên hệ duy nhất là nơi hai bộ phận sinh dục giao nhau.

K·ẹ·ρ ⓒ𝒽ặ·𝐭 không dám nhúc nhích, vừa bị ôm vừa bị cắm, hai người duy trì tư thế này, từng bước một đi về phía cuối giường.

Tư thế này cực kỳ 🎋·ⓗủ·𝖓·ɢ 𝐛·ố.

Tỉnh táo nhưng lại không có sức lực để phản bác, hạ thân không tự chủ chìm trên người hắn, vật cứng to dài giã loạn trong đường hầm, quy đầu hết lần này đến lần khác ⓒ.ọ x.á.✞ vào thịt non, đâ_m ν_à_o thật sâu không có giới hạn.

Không có chỗ dựa cố định, Phó Ninh Dung cảm thấy như thể mình sẽ rơi khỏi người Tạ Du bất cứ lúc nào, bị ôm và 𝐥à*〽️ 𝖙*ì*ռ*♓ đến mức gần như không thể nói được trọn vẹn một câu, cho dù muốn chống cự cũng chỉ có thể ôm chặt lấy hắn.

Hắn ôm nàng, cố tình giữ 〽️*ô*п*ℊ nàng ghim vào thật sâu.

Những đường gân xanh trên 𝒹-ươռ-ⓖ v-ậ-𝐭 lướt qua những điểm nhạy cảm, nàng sướ𝐧-ɢ đến phát điên.

Chương (1-104)