Đêm giao thừa 🔞
← Ch.46 | Ch.48 → |
Qua giao thừa, Từ Thanh Dương dỗ hai đứa nhỏ đi ngủ rồi ôm Hà Nguyệt trở lại phòng bắt đầu một màn hương diễm.
Đầu lưỡi của hắn không chút khách khí mà tách miệng nàng ra, tiến quân thần tốc, từ hàm răng, tiếp theo câu lấy đầu lưỡi nàng bắt đầu điên cuồng 🦵-ïế-Ⓜ️ ɱú.✝️.
"Ưm ha..." Hà Nguyệt bị 𝒽ô_𝓃 thở không nổi, rúc ở trong lòng 𝐧𝐠ự*𝒸 hắn, trên khóe miệng nước bọt không ngừng chảy xuống.
"Còn chưa đủ sao..." Buổi chiều đã lặng lẽ làm một hồi, mới đó mà lại muốn rồi sao?
Hà Nguyệt bị tính dục của Từ Thanh Dương khiến cho hoảng sợ.
"Một lần nữa thôi... Ta muốn nàng... Cùng nàng hòa làm một...."
Bàn tay Từ Thanh Dương dễ dàng đi vào giữa hai chân nàng, nhéo hai mảnh môi â*ⓜ 𝖍*ộ bắt đầu xoa bóp.
Đường đi khô khốc bắt đầu chảy ra thủy dịch, huyệt khẩu cũng dần dần ướ*† á*𝐭.
Ngón tay thon dài ♓·ⓤ·𝓃·🌀 𝖍·ă·𝐧·g ấn lên môi â●m 𝖍●ộ.
"Không cần..." Hà Nguyệt nức nở, tiểu huyệt không khống chế được bắt đầu co rút.
Từ Thanh Dương thấy huyệt khẩu bị hắn khuếch trương, chờ không kịp đem quần thoát ra, đỡ lấy côn th*t sưng to 𝖍⛎·n·🌀 ⓗăռ·ⓖ 𝖈ắ-𝐦 𝖛à-o.
côn th*t thô dài 𝒸ắ·𝖒 và·𝖔, Hà Nguyệt liền hét lên một tiếng, ngón chân cũng khó chịu cuộn lại.
Đường đi khẩn trí gắt gao ⓛıế-𝖒 Ⓜ️ú●𝐭 côn th*t, cơ hồ làm Từ Thanh Dương một bước khó đi.
Bàn tay hắn bóp lấy ⓜôռ●𝖌 nàng, đem hai chân nàng mở rộng ra, không chút do dự đ●â●ɱ ν●à●🔴, hai viên túi cầu phía dưới bang một tiếng đánh vào 〽️ô·𝖓·🌀 nàng.
Hắn cúi đầu ⓛ-ıế-𝖒 láp 𝖓●🌀●ự●𝖈 nàng, hạ thể luật động không ngừng.
Hà Nguyệt bị cắm khiến đầu óc trống rỗng, chỉ có thể theo động tác của hắn không ngừng phối hợp, cái miệng nhỏ phun ra từng tiếng ✝️.h.ở 𝒹ố.🌜 ngọt nị.
Từ Thanh Dương cứ như vậy một bên đưa đẩy, một bên dùng tiểu huyệt ư.ớ.† á.т 𝐯uố·🌴 ✌️·ⓔ côn th*t mình.
Thời điểm 𝖈_ắ_〽️ ✔️_à_⭕ đem Hà Nguyệt lôi kéo ra sau, khiến cho côn th*t có thể dễ dàng đ*â*Ⓜ️ đến tận cùng.
"A ha..." Hà Nguyệt kinh hô một tiếng, da đầu tê dại, tiểu huyệt gắt gao l❗ế-𝐦 ɱú_𝖙 thân gậy, bị côn th*t đè ép đến co rút.
"Thoải mái không? Hửm?" Từ Thanh Dương ở bên tai nàng thì thầm, quy đầu cực đại không ngừng va phải vách tường thịt, ✝️ıⓝ-♓ 🅓-ị-𝖈-h nóng rực ở bên trong tiểu huyệt phun ra, Hà Nguyệt như bị phỏng hai mắt híp lại r𝖚*𝖓 гẩ*𝓎.
Tiểu huyệt bị côn th*t lấp đầy, hỗn hợp t𝖎●𝖓●♓ ԁ●ị𝖈●𝒽 cùng d*m thủy làm bụng nàng căng trướng.
Hai bầu 𝖓🌀.ự.c tròn trịa tràn đầy dấu 𝒽ô*ռ*, môi hơi sưng, đôi mắt hồng hồng, bộ dáng này làm Từ Thanh Dương yết hầu lăn lộn, côn th*t vừa bắn xong lại sưng to một vòng lớn.
Hà Nguyệt nằm trên giường ra sức hít thở, cảm thụ côn th*t trong tiểu huyệt lại sưng lên một vòng, nhịn không được nhíu mày: "... Trướng."
Từ Thanh Dương thở sâu, áp xuống dụ.𝖈 νọ𝓃.𝐠 dưới thân không ngừng sôi trào, đem côn th*t kéo ra.
Không có côn th*t lấp kín huyệt khẩu, hỗn hợp †-ℹ️𝐧-𝒽 ԁ-ị-↪️-𝖍 cùng 𝖉â-m dịch tức khắc chảy ra.
"Ưm hừ..." Hà Nguyệt nhịn không được hừ một tiếng, cuối cùng cũng không còn trướng như trước nữa.
Từ Thanh Dương đem khăn trải giường bọc lấy nàng, ôm nàng xuống lầu, hai người ở trong phòng tắm lại náo loạn một hồi.
Chờ đến khi Từ Thanh Dương ôm nàng trở lại phòng, nàng đã ở trong lòng ⓝ.𝖌.ự.↪️ hắn ngủ rồi.
Từ Thanh Dương ôm nữ nhân trong lòng пℊ_ự_ⓒ, nghĩ đến những chuyện phát sinh trong một năm vừa qua, khóe miệng nhịn không được khẽ giương lên.
Hắn cúi đầu, ở nàng giữa trán để lại một cái ♓ô-ռ trìu mến, "Năm mới vui vẻ, lão bà."
Sáng hôm sau, Hà Nguyệt nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên cảm thấy trên người thật nặng, mở mắt ra liền thấy hai đứa nhỏ không biết tỉnh từ khi nào, đang lăn lộn trên giường bọn họ.
"Ma ma!" "Ma ma!" Hai đứa nhỏ thấy Hà Nguyệt tỉnh, hưng phấn bò lại phía nàng.
Hà Nguyệt bị bọn chúng lao tới, trọng tâm không vững liền ngã trên giường.
Từ Thanh Dương vừa lúc mở cửa tiến vào, mặt đen lại, nhanh tiến lên ôm lấy hai đứa nhỏ.
"Ba ba!" "Ba ba!" Hai đứa nhỏ đầu tiên sửng sốt chớp mắt một cái, ngay sau đó quay đầu thấy Từ Thanh Dương, liền giãy giụa muốn xuống dưới.
Từ Thanh Dương nhấc hai đứa nhỏ lên cao, nhìn bọn chúng giận mà không dám nói gì, dùng chân nhỏ định đá hắn, không khỏi lạnh lùng cười.
"Phụt." Hà Nguyệt ở một bên xem đến vui vẻ, thậm chí đã nghĩ đến hình ảnh hai đứa nhỏ về sau đấu trí đấu lực cùng Từ Thanh Dương.
Ăn xong bữa sáng, Hà Nguyệt mang hai đứa nhỏ đi xem dê, dê mẹ đang mang thai dê con, bụng hơi phình ra, hai đứa nhỏ thích thú không thôi.
Từ Nhị bảo nghiêng đầu, chỉ vào bụng dê mẹ: "No no?"
Hà Nguyệt nghe nàng nói liền bật cười: "Không phải no no, là em bé."
"Trong bụng dê mẹ có dê con, tựa như Nhị bảo cùng Tiểu bảo vậy."
"Giống Nhị bảo cùng Tiểu bảo?" Từ Tiểu bảo khó hiểu lặp lại một lần.
"Đúng vậy, chẳng qua là đó là dê con, các con có thích dê con không?"
"Thích." Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời mà nói.
"Vậy đến lúc dê con được sinh ra, các con đặt tên cho nó được không a?"
Hai đứa nhỏ lập tức cao hứng, trong miệng tiểu hoa tiểu hoàng tiểu trư, một đống tên, ngay cả Hà Nguyệt cũng không biết bọn chúng học được ở đâu.
Một ngày, sau khi dê con được sinh ra một thời gian, Hà Nguyệt đột nhiên nghe được Từ Tiểu bảo ngồi xổm trước mặt dê con, thật lâu sau, ở trước mặt hắn hô một tiếng: "Tiểu Từ."
Hà Nguyệt: "... Làm tốt lắm, ba con lại có thêm một tiểu nhi tử."
← Ch. 46 | Ch. 48 → |