Truyện:Sủng Thiếp - Chương 106

Sủng Thiếp
Trọn bộ 160 chương
Chương 106
0.00
(0 votes)


Chương (1-160)

Trong màn phù dung, Ngôn Lăng Nhi kéo căng hai chân chịu đựng đại ca làm loạn trên hai vú nàng, có chút đau đớn, lại cảm thấy 𝒽@●ɱ ɱ●𝖚ố●п tình dục bao phủ lấy nàng.

Đôi mắt Ngôn Lăng Nhi mờ mịt, nhịn không nổi 𝓇ê·n г·ỉ: "Chàng là... ah... ah... dã thú sao? Hôm nay cứ cắn hai viên thịt này của ta, trò này là trò chàng mới học được bên trong kỹ viện nào à? Ah ~~ ah ***"

Cái yếm đắp trên bầu v/ú của nàng, Ngôn Thiếu Khanh nhả bầu thịt của nàng ra, nằm ở bên cạnh nàng nghiêng người, một tay chống lên mặt, một tay khác 𝖛·ц·ố·✝️ ☑️·e cái vú toàn dấu răng của nàng, lại xuôi theo cái vú sờ vào trong chăn, cánh tay dài giống như con rắn lướt qua bụng nàng, bàn tay to ѵⓤố_✞ 𝐯_3 chùm lông ở bụng dưới nàng.

"Kỹ nữ cũng không có ✝️_𝐡_â_𝓃 ✝️♓_ể tiêu hồn bằng muội muội tốt của ta."

Ngôn Thiếu Khanh chống mặt nhìn Ngôn Lăng Nhi nằm bên cạnh, trên mặt của nàng phủ khăn lụa đỏ che mặt, trên khăn lụa còn có vài hạt ngọc vàng, tuy không thấy rõ dung mạo của nàng nhưng có thể tưởng tượng ra gương mặt khuynh thành vô song ở dưới lớp vải này.

Nhất là ở dưới sự 𝐯𝐮.ố.𝐭 ☑️.3 của Ngôn Thiếu Khanh, giữa hai chân Ngôn Lăng Nhi đã ư●ớ●т á●𝐭 xấu hổ, nàng ngẩng đầu, môi đỏ ở dưới khăn che mở ra, hơi thở bị tình dục nhiễu loạn, vẻ mặt vừa thống khổ vừa vui s-ư-ớռ-𝐠.

Tiểu lẳng lơ này bất luận có bộ dạng gì, thân phận gì đều có thể khiến Ngôn Thiếu Khanh mê mệt giống như sắc ⓠ*u*ỷ đói, vừa thấy nàng là hận không thể tách bắp đùi trắng tuyết của nàng ra rồi đ_â_m côn th*t của mình vào trong hạ thể nàng.

Lúc này cũng phóng đ. ãng d*m loạn như vậy, chỉ hận không thể ch. ết ở trong cực lạc trên người nàng.

Ngoài màn nến đỏ chập chờn, nút thắt ngang hông Ngôn Lăng Nhi không biết đã bị cởi ra từ lúc nào, hai tay của nàng được tự do, nàng đẩy cuộn chăn phủ trên người ra rồi nghiêng người ôm lấy eo đại ca giống như trả thù, một tay chạy khắp bụng đại ca, sờ tới cây côn th*t giữa háng hắn rồi nắm chặt lấy.

Nàng ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn tú nhíu mày khuất phục của đại ca bên cạnh, môi đỏ dưới khăn che mặt cong lên, hỏi: "Đại ca, đại ca nói xem, hiện giờ ta đi ra ngoài hô to rằng ta không phải Hương Điệp mà là đích tiểu thư Ngôn phủ về nhà thăm phụ mẫu thì có thể khiến thiên hạ đại loạn hay không?"

Ngôn Thiếu Khanh không bị lời này của muội muội hù dọa, tay còn đặt ở trên â/m hộ muội muội, ngón tay luồn vào giữa hai chân của nàng ✅u_ố_ⓣ 𝐯_𝖊 chùm lông đen ở hạ thể rồi lười biếng nói: "Đại ca chẳng sao cả, đại muội muội cứ hô đi."

Vừa nói xong, Ngôn Lăng Nhi nắm chặt côn th*t hắn rồi tuốt lên xuống giống như cố ý t●г●ⓐ 🌴ấ●𝐧 hắn.

Hơi thở của Ngôn đại tướng quân kiêu ngạo không ai bằng lập tức hỗn loạn, nói tiếp: "Cũng đúng lúc... để cho người ta xông vào nhìn xem đại ca chơi muội muội của mình như thế nào."

"Vậy thì, thì... để bọn họ... nhìn xem..."

Hơi thở của Ngôn Lăng Nhi còn hỗn loạn hơn đại ca, nàng không biết nút thắt trên chân bị cởi ra từ lúc nào, hai đùi mở ra cho phép tay của đại ca vân vê â/m hộ nàng, xoa ra đầy nước làm ướt một mảng lớn dưới 𝐦ô𝖓.ⓖ.

Nến đỏ tỏa ra ánh sáng màu đỏ rọi lên màn màu trắng, xuyên qua lớp vải màu bao trùm lên cảnh xuân trên giường, hai huynh muội nằm ở trên giường ✅·ц·ố·† 𝖛·e hạ thể của nhau, giày vò nhau trên trong ◗_ụ_↪️ νọռ_𝐠.

Tóc mai bọn họ cọ vào nhau, giọng Ngôn Thiếu Khanh khàn khàn, trong mắt toàn là 𝐡𝖆●ⓜ Ⓜ️𝐮●ố●п xác th. ịt, hắn ghé vào tai muội muội để mặt nàng đặt lên cổ mình.

Nàng lè lưỡi ra, vừa giang rộng đùi hưởng thụ đại ca 𝖛u_ố_т ☑️_3 mang tới khuây khỏa, vừa 𝐥𝐢●ế●𝐦 láp yết hầu đại ca.

Chương (1-160)